Bỗng 1 bàn tay rắn rỏi kéo cô xuống làm cô mất thăng bằng ngã dúi xuống.. ngực anh.
Cô đang làm gì?? - Mạc Tử Huyền khác vs ngày thường giọng nói có vẻ ma mị hơn, ánh mắt cũng khác cmn thường nữa.
.
E tou...Em có làm gì đâu... ahihi.
Hơ hơ anh tỉnh rồi ak?? để em đi tìm bác sĩ -
Bàn tay anh như gọng kềm...
Hiểu Mạn bị kéo dật lại mặt đối mặt vs Mạc Tử Huyền, môi đối môi.... éc.
Hiểu Mạn mặt đỏ như trái gấc *hu hu nụ hun đầu của ng ta đó*
Cô toan vùng ra thì bị "lão" dùng tay giữ lại đầu....
"Lão" dùng lưỡi banh răng cô ra, cô dãy giụa như điên...
Cô cảm thấy có chút ấm lại có chút ướt át...
Hic lão này điêu luyện vãi~ - Hiểu Mạn thầm nghĩ.
Lúc anh buông cô ra còn có 1 sợi chỉ bạc đầy ám muội..
Aisss, EM VỀ ĐÂY - Hiểu Mạn gào như điên, mặt đỏ lựng..
Anh gối hai tay ra đằng sau, nụ cười có phần hứng thú..
Hiểu Mạn phóng như bò điên về nhà...
Cô lấy tay che miệng chạy 1 mạch lên thẳng phòng, cô soi gương.
Mịa sao có cảm giác nó sưng sưng như ong đốt thế nhỉ như miếng thịt bò đắp lên -
Không biết có ai thấy không??...
--------------------------------------------------ta là giải phân cách đáng cmn yêu--------------------------------------------------------------------
Cậu chủ cậu đã trở cmn lại - ông bác sĩ " Chích Xong Sốc " nói vs 1 vẻ tôn kính.
Cô ta là ai, tìm hiểu cho ta - Mạc Tử Huyền trên tay tao nhã cầm ly vang đỏ khẽ nhấp môi, 2 bên còn có 2 mĩ nhân uốn éo.
--------------'-------------------- ta là giải phân cách đáng cmn yêu---------------------------------
Thấy ta tả cảnh hôn nhàm không??.
Ta xin được tả lại nà:
Anh mạnh mẽ chiếm đoạt đôi môi anh đào căng mọng.Cái lưỡi tinh nghịch cạy hàm răng trắng, không chút do dự tiến vào càn quét khoang miệng cô.Anh tham lam hút hết mật ngọt của cô,dùng lưỡi dây dưa lưỡi nhỏ thơm tho của cô...