Nữ Phụ Thế Thân Không Phải Người

Chương 24: Chương 24




Quý Vũ cười: “Một người bạn mới đi du học về, bạn học cũ của con, hôm ấy con sẽ giới thiệu với hai người.”“Bây giờ con cũng có thể giới thiệu.” Cha Tô nói thẳng.Quý Vũ chịu thua: “Chúng ta đang ở trong nước, làm sao giới thiệu được?”Cha Tô nghĩ đến điều đó, chỉ đành hậm hực chấp nhận.Sau khi trò chuyện với cha Tô xong, Quý Vũ báo với hệ thống cùng nhau đi tham gia tiệc rượu, sau nhiều ngày không vui, tinh thần hệ thống chấn động: “Tôi là người bạn đi du học nước ngoài?”“Anh có tự tin đắp nặng nhân vật này tốt không?” Quý Vũ mỉm cười hỏi.“Đương nhiên, bây giờ tôi sẽ đi thu thập dữ liệu về du học sinh.” Hệ thống nghiêm túc trả lời.Quý Vũ không nghĩ anh vui như vậy, nhân lúc có thời gian, lái xe đến trung tâm mua sắm mua cho anh một bộ đồ tây.

Sau khi chọn size xong, cô nói số đo với nhân viên cửa hàng, đóng gói trả tiền mang về nhà, toàn bộ quá trình chưa đến hai mươi phút.Hệ thống nhìn dáng vẻ quen thuộc của cô, im lặng một lúc mới mở miệng: “Cô đã quen với kích thước của tôi.”“Nhìn nhiều như vậy, không cần đo cũng biết.” Quý Vũ thản nhiên đáp.Hệ thống: “Nhìn trước khi tôi trở thành hệ thống?”“Ừ…” Quý Vũ nói được một nửa, đột nhiên nheo mắt lại, “Anh đang dụ tôi nói ra đúng không?”“Đâu có…” Hệ thống chột dạ đáp.Quý Vũ cười lạnh không đáp lại, nhanh chóng trở về nhà họ Tô.Hôm tổ chức tiệc rượu, hệ thống thay bộ tây trang Quý Vũ mua, nhìn bản thân hiếm khi mặc quần áo chỉnh tề trong gương, anh chỉ cảm thấy quen thuộc.


Sự quen thuộc này không phải là về ngoại hình, mà là cảm xúc.Thật giống như rất lâu trước kia anh thường xuyên mặc giống như thế.Sau khi thay quần áo xong, anh dùng keo xịt tóc vuốt tóc lên trên, lộ ra cái trán trơn bóng, khuôn mặt bình thường luôn có vẻ vô hại nhờ nốt ruồi lệ cũng vì vậy mà sắc bén hơn hẳn, anh soi gương, chắc rằng bản thân sẽ không để Quý Vũ mất mặt mới lái xe đưa Quý Vũ đến tiệc rượu.Quý Vũ vô cùng hưởng thụ nhìn gương mặt này, sau một lúc mới không yên tâm hỏi: “Người ngoài vẫn nhìn thấy bộ dáng 40 tuổi của anh?”“Không, là bộ dáng giống như em thấy.” Hệ thống trả lời.Lúc này Quý Vũ mới yên tâm: “Vậy thì được, tôi không muốn đem theo một người đàn ông dung mạo bình thường ra ngoài.”Hệ thống nghe vậy liếc nhìn cô, khoé môi hiện lên độ cong không rõ ràng.Bởi vì phải đợi cha Tô và những người khác nên bọn họ cũng vừa xuất phát cách đây không lâu, chờ đến nơi tổ chức thì tiệc rượu đã bắt đầu.Quý Vũ vừa xuất hiện cùng hệ thống đã khiến toàn bộ mọi người chú ý, rất nhìn người sau khi nhìn mặt hệ thống đều tỏ vẻ kinh ngạc.Khoé mắt Quý Vũ nhìn đến bốn người nhà họ Lục, lập tức cười càng vui vẻ.Những người này sao lại ở đây, sao cứ như âm hồn không tan vậy?Lục Thành nhìn mặt hệ thống, lập tức nhớ tới lần trước hắn đi theo bọn họ đến khách sạn, trong nháy mắt vẻ mặt trở nên u ám, thế nhưng hắn và Tô Nguyệt đã ly hôn, vốn không có quyền can thiệp quan hệ giữa bọn họ, mặc dù có khả năng rằng trước kia Tô Nguyệt cũng ngoại tình nhưng vẫn không tiện tiếp tục truy cứu.Dù sao hắn có thể tham gia tiệc rượu lần này là nhờ vào mối quan hệ giữa bà Lục và các vị phu nhân khác, mục đích chính là để kéo thu hút đầu tư, giao lưu quan hệ.Quý Vũ dẫn hệ thống đến chỗ cha Tô, mỉm cười giới thiệu: “Cha, mẹ, đây là bạn con, Bùi Quyện Tư.”Hệ thống nghe được cái tên quen thuộc, đôi mắt khẽ nhúc nhích, sau một lúc hướng đến cha Tô: “Chào chú, chào cô.”“Chào cháu.” Kim Phỉ vội vàng chào hỏi.Cha Tô thấy anh tuấn tú lịch sự, ánh mắt hay cử chỉ đều lộ ra vẻ gia giáo, trong lòng sinh không ít hảo cảm: “Chào cháu, Nguyệt Nguyệt có nhắc đến cháu với chú, có cơ hội thì cùng nhau uống trà nhé.”“Vâng ạ.”Ý cười trên môi Quý Vũ càng thêm sâu: “Cha, con dẫn anh ấy đi giới thiệu với người khác đây.”“Đi đi.” Cha Tô nói xong liếc nhìn Lục Thành sắc mặt không tốt, đối với hệ thống trước mắt càng thêm vừa lòng.Quý Vũ nào đoán được suy nghĩ trẻ con của cha Tô, dắt theo hệ thống đi chào hỏi những doanh nhân khác.

Cô cùng hệ thống tay trong tay như tắm mình trong gió xuân, giữa những bậc tiền bối lão làng, tương phản rõ rệt với Lục Thành và Chu Thanh Thanh đứng trong góc.Ở đây đều là tinh anh, qua vụ lùm xùm ly hôn này cũng nhận ra thủ đoạn của đại tiểu thư nhà họ Tô, vì vậy không ai muốn đắc tội cô, có không ít người còn muốn hợp tác với cô.

Quý Vũ đều đáp ứng, đồng thời lúc nói chuyện với người khác, hệ thống hệt như một vật trang trí xa xỉ phẩm, vừa giúp nâng rượu vừa nhận danh thiếp, thu hút bao nhiêu ghen tị của nhiều quý cô ở đó.“Tô Nguyệt may mắn thật đấy, trước thì có Lục Thành, bây giờ còn có thêm một anh chàng đẹp trai như vậy.”“Đẹp trai thì có ích gì, cũng chỉ là một tên trói gà không chặt thôi.”“Nhưng người ta cũng không phải công tử bột nha, nghe tập đoàn họ Bùi ở nước ngoài bao giờ chưa? Anh ta là người thừa kế duy nhất đấy.”“Thật à!”Nghe người bên cạnh bàn luận không ngớt, mắt Chu Thanh Thanh loé lên tia ghen ghét.Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà sau khi Tô Nguyệt ly hôn vẫn sống tốt như thế, còn cô ta mỗi ngày đều sống trong lo lắng sợ hãi?Biểu tình Lục Kiều cũng không tốt, người chị dâu cô ta luôn khinh thường không chỉ đánh bại nhà họ Lục, còn thừa kế gia sản nhà họ Tô, giờ lại tìm được một người đàn ông xuất sắc như vậy, cô ta thật sự ghen tị.Về phần bà Lục, bà ta tức giận đến muốn đi về nhà.


Trong lòng bà ta, cho dù Lục Thành và Tô Nguyệt đã ly hôn thì cô vẫn là người phụ nữ của Lục Thành, bây giờ lại dẫn một người đàn ông đi rêu rao khắp nơi, đây là ném đi mặt mũi nhà họ Lục.Ba người phụ nữ tâm tư khác nhau, nhưng đều có điểm chung là không thoải mái.

Quý Vũ cũng lười quan tâm bọn họ, ngược lại nghe được những lời bàn tán về hệ thống, cô thấp giọng hỏi: “Nhà họ Bùi ở nước ngoài? Tại sao tôi chưa từng nghe qua?”“Là nhân vật mới lên sân khấu, tôi phải cho mình lai lịch hẳn hoi.” Hệ thống nghiêm túc trả lời, nỗ lực thể hiện rằng chính mình không hề chột dạ.Quý Vũ cười cười, không vạch trần tâm tư của anh, tiếp tục dẫn anh đi chào hỏi người trong tiệc rượu.Sau một lúc hàn huyên, cô đưa ly champagne cho hệ thống, chậm rãi đi đến toilet.


Vừa mới bước vào đã nghe thấy bên ngoài có tiếng ồn ào, tiếp theo là một giọng nói quen thuộc.“Tô Nguyệt sao vậy, nó không biết xấu hổ à? Vậy mà còn dám chạy đến đây.” Bà Lục nghiến răng nói.Lục Kiều khuyên bà ta: “Quên đi mẹ, cô ta vốn là một người đàn bà không biết xấu hổ mà, chưa kể bây giờ đã không còn liên quan đến chúng ta, mẹ quan tâm cô ta làm gì?”“Sao mà không liên quan, cô ta quá lẳng lơ, nó là người của anh trai con!” Bà Lục tức giận.Sau khi bà ta nói những lời này, Chu Thanh Thanh đột ngột mở miệng: “Dì Lục, những lời này của dì không đúng rồi, ai là người của A Thành cơ? Hình như bây giờ cháu mới là bạn gái của A Thành mà?”“Như nào? Tôi đang mắng người khác? Cô chen vào làm gì?” Bà Lục không hài lòng.Lục Kiều vội vàng nói: “Đúng vậy, nếu như không phải chị dụ dỗ anh trai tôi, anh tôi cũng sẽ không ly hôn với Tô Nguyệt, cũng sẽ không từ chức ở tập đoàn họ Lục, chị đúng là đồ sao chổi!”“Cô!”Lục Kiều nói xong không đợi Chu Thanh Thanh phản bác, trực tiếp đỡ bà Lục rời đi.Chu Thanh Thanh tức giận đến mức ném đồ ra ngoài, vang lên tiếng động giòn giã trên sàn.Quý Vũ giật khóe miệng, đi từ trong ra bên ngoài.Bên ngoài Chu Thanh Thanh đang chỉnh trang lại, đối diện với Quý Vũ trong gương hơi sửng sốt, sau đó sắc mặt thay đổi: “Nãy giờ cô vẫn luôn ở đây?”“Đúng thế, sao vậy?” Quý Vũ hỏi lại.Thái độ của cô càng bình tĩnh, Chu Thanh Thanh càng cảm thấy mình bị nhục nhã, trong khoảnh khắc không nhịn được cắn răng: “Tô Nguyệt, cô có học không, ai dạy cô trốn trong toilet nghe lén?”“Có vẻ như tôi vào trước mà, đúng không?” Thái độ Quý Vũ rất tốt.Chu Thanh Thanh tức giận: “Vậy sao cô không nói tiếng nào?!”“Đúng vậy,” Quý Vũ chớp mắt, “Nhưng mà, tại sao phải làm thế?”Nói xong, cô quay người rời đi.Khi bước tới cửa, Chu Thanh Thanh đột nhiên nói: “Dù có ra sao, lần này tôi vẫn thắng.”Quý Vũ dừng một chút, quay đầu lại nhìn cô ta.“Không lâu sau, cuối cùng A Thành sẽ cưới tôi, tôi sẽ là người vợ duy nhất của anh ấy.

Tô Nguyệt, cô vẫn thua tôi.” Chu Thanh Thanh tự mãn.Quý Vũ bình tĩnh nhìn cô ta một lúc lâu mới chậm rãi nói: “Vậy thì sao? Tôi có nên chúc mừng cô không?”“Cô không cần phải giả vờ bình tĩnh, cô hẳn là rất đau khổ, vì Lục Thành trả giá nhiều như thế, đến cuối anh ấy vẫn chọn tôi, có phải cô ghen tị muốn điên lên rồi không?” Chu Thanh Thanh nhìn cô chằm chằm, muốn nhìn ra vẻ khổ sở trên mặt cô.Nhưng Quý Vũ cũng chỉ cười: “Chu Thanh Thanh, tôi đã làm phu nhân nhà họ Lục.”Chu Thanh Thanh nheo mắt, dường như không hiểu cô có ý gì.“Chính là vì đã làm rồi, mới biết được cái danh phận đó có bao nhiêu ghê tởm, cho nên bây giờ cô kích động tôi thế nào cũng vô dụng thôi.

Bây giờ tôi ngoại trừ đồng tình với cô, tôi không hề có bất kì cảm xúc gì khác,” Quý Vũ cong môi, “Tôi tin tưởng cô cũng hiểu, tôi nói những lời này không phải là cậy mạnh, mà vì bây giờ cô là người duy nhất biết muốn làm phu nhân nhà họ Lục có bao nhiêu gian khổ.”Chu Thanh Thanh chân đứng không vững, lùi về sau theo tiềm thức.Chỉ số hận thù: 10.Quý Vũ nhìn cô ta, quay người bỏ đi.Sau khi đi khỏi phòng vệ sinh, hệ thống đã đứng ở cuối hành lang, nhìn cô cuối cùng cũng đi ra mới thở phào nhẹ nhõm, Quý Vũ cười, nhấc chân đi đến bên anh.“Cô ta không bắt nạt cô chứ?” Hệ thống không yên tâm hỏi.Quý Vũ: “Không.”Hệ thống gật đầu, tiếp tục giúp cô đi xã giao.Cha Tô đã đi rồi, Quý Vũ ở mãi cho đến khi tiệc rượu kết thúc mới rời khỏi đó.Ngoài khách sạn tí tách từng hạt mưa nhỏ, mặt đất bị nước mưa thấm ướt, hệ thống cầm ô, nửa ôm nửa che chở cho Quý Vũ trong ngực, hai người chậm rãi đi đến bãi đỗ xe.Khi đến bãi đỗ xe ngoài trời, phía trước bỗng truyền đến âm thanh ồn ào, hai người đồng thời dừng bước.Lại là những người nhà họ Lục.Có vẻ Lục Thành mất kiểm soát sau khi uống rượu, đang phát cáu, Lục Kiều không nhịn được cùng hắn tranh cãi, bà Lục và Chu Thanh Thanh mỗi người kéo một cái, cục diện vừa hỗn loạn vừa khó xử.Quý Vũ nhìn một lúc lâu, mới quay đầu nói với hệ thống: “Tôi đột nhiên không muốn vạch trần chuyện Chu Thanh Thanh giả mang thai nữa, thậm chí còn muốn giúp cô ta.”“Được.”“Anh không hỏi tại sao à?” Quý Vũ nhướng mày.Hệ thống đang muốn nói cô làm cái gì cũng được, nhưng nhìn đến ánh mắt của cô, lời sắp đến miệng lại đổi thành: “Vì sao?”“Nồi nào úp vung nấy, bọn họ xứng đáng bị trói với nhau cả đời, không bao giờ ngừng hành hạ nhau.” Quý Vũ chậm rãi nói.Hệ thống im lặng hồi lâu, nói một chữ ‘Được’.“Tôi còn muốn sau khi Chu Thanh Thanh mang thai, anh đưa cho bà Lục viên thuốc bệnh tật.”“Được.”Quý Vũ nhếch môi đứng dưới chiếc ô màu đen, dựa vào hệ thống xem kịch, cho đến khi mấy người nhà họ Lục bị bảo vệ đưa đi, cô mới bình tĩnh nói với khoảng không trước mắt: “Anh thấy rồi đấy, phụ lòng người khác rồi bị người khác phụ lòng, đi cướp của người khác cũng sẽ bị cướp lại, làm nhục người khác rồi sẽ bị làm nhục, ai ai cũng có báo ứng của riêng mình.


Quả báo đã đến.” Trước khi nói xong, chỉ số thù hận còn 5.Nhìn giá trị thù hận giảm mạnh, hệ thống hoàn toàn trống rỗng, nhưng lại có một loại cảm giác nhẹ nhõm được giải toả.Sau khi Quý Vũ về nhà họ Tô, hệ thống vào lại trong đầu cô.

Người bạn đêm ấy bị Quý Vũ dùng một lời nói dối lấp liếm, cha Tô cũng không hỏi thêm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.