Nhìn theo cho tới khi bóng của Lịch Thừa Bằng khuất hẳn,Hạ Vũ mới thở ra một hơi nhẹ nhõm,xem ra các chuyện của nàng cần càng phải cẩn trọng hơn
_" Mễ Ty,muội thấy đề nghị của Sư phó thế nào ?"
Mễ Ty vốn đang nằm im giả chết,ngay cả thở cũng hạn chế tới mức nhẹ nhất,nghe Hạ Vũ hỏi mới chạm chạp di chuyển người,bò từ ngực Hạ Vũ ra vai
_" Lịch Thừa Bằng đúng là kinh khủng,cái liếc của ông ta là muội dựng đứng hết cả mình,tới giờ vẫn còn sợ đây..."
Hạ Vũ nghe thấy thế,cũng cười trừ,miễn bình luận,ngay bản thân nàng khi đối diện cũng không khá khẩm hơn gì cả. Vì thế,lại hỏi lại một lần nữa
_" Muội yên tâm,..ừ...ngày sau ra sao ta chưa chắc,nhưng ít nhất bây giờ sư phó là không gây ra bất lợi cho chúng ta một chút nào cả..."
_" Nhưng tỷ đừng quên,quan hệ sư trò này cũng chỉ dựa trên lợi ích,điều kiện. Một khi điều đó bị phá vỡ bởi thứ tốt hơn thì..."
Hạ Vũ nghe Mễ Ty nói vậy thì cười nhếch mép
_" Lợi ích chính là con dao hai lưỡi. Trên thế giới có mấy cái không phải dựa trên điều đó mà dựng hình. Nếu ta biết cách làm sao để thỏa mãn trung hòa,ấy sẽ khiến cả hai cùng tốt. Nhưng dựa vào người không bằng dựa vào mình,cho nên để chắc chắn,chúng ta cần tăng nhanh lên tu vi của bản thân..."
Hạ Vũ đang nói,bỗng dừng lại, nhìn Mễ Ty đang chằm chằm dõi theo
_" Sao vậy ...?"
_" Tỷ tỷ dường như trưởng thành hơn rồi..."
Hạ Vũ nghe vậy sững người, Mễ Ty nói mình trưởng thành,chính là ý gì,có phải bản thân mình đã hòa nhập với thế giới này,cũng trở nên mưu mô,thám trầm rồi không ?
Như cảm nhận được lỗi lo sợ của nàng, Mễ Ty cọ cọ chân,nói
_" Tỷ tỷ đừng nghĩ nhiều,muội thấy như thế rất tốt. Con người mà,ai rồi cũng sẽ thay đổi,chỉ có điều là theo hướng tốt hay xấu đi thôi. Bất quá hơn hết là phải phù hợp với hoàn cảnh sống. Tỷ đang thay đổi để hòa nhập với thế giới này,nên đừng suy nghĩ nhiều..."
_" Vậy muội nghĩ xem cách cắn nuốt Thượng Cổ Kì Nhĩ có được không ?" Hạ Vũ vội vàng nói sang chuyện khác. Nếu tính ra đây mới là chuyện quan trọng hơn
_" Thượng Cổ Kì Nhĩ cũng không phải dạng đồ dễ chơi,bởi nó cũng cướp được một chân trong thập cường thần thú. Trong truyền thừa,muội cũng không thấy nhắc tới việc cắn nuốt ấu khí của chúng. Bất quá chúng ta có thể thử xem sao. Nếu đúng như những gì Lịch Thừa Bằng nói,muội có thể nhảy lên Ngũ cấp rồi..."
_" Vậy chúng ta cứ tính thế đi,tỷ cũng cần phải nghĩ cách tăng lên tu vi mới được. Từ trận đấu hôm qua,tỷ thấy bản thân thật sự là không lên nổi mặt bàn thôi..."
_" Chuyện cũng không dễ như vậy. Muội là đánh liều ăn vào ấu linh,còn tỷ thì lấy cách gì đây ?"
_" Ta cần phải học được bí thuật của Hạ gia,đó là hấp thu được năng lượng ánh sáng cho bản thân. Nếu có thể thành công không khác gì đem tốc độ tu luyện tăng lên gấp đôi. Mà hơn nữa khi đối đầu vơi kẻ địch cũng sẽ cùng lúc bồi bổ năng lực. Quả là một công đôi việc..."
_" Xem ra chuyện này cũng không đơn giản đi..."
_" Đúng vậy,khi trước ở trong hang động,vì kích phát khả năng hấp thu năng lượng bóng tối,tỷ tỷ ta đây suýt bị bạo nổ mà chết đó. Mà xem ra so với bóng tối,ánh sáng lại càng cường hơn."
_" Tỷ có nghĩ chúng ta nên nhờ Lịch Thừa Bằng giup không ?"
_" Không,điều này là của ta bí mật,là tấm bài chưa mở cuối cùng của ta nên càng ít người biết càng tốt, những người chưa thực tin cũng đừng để lộ ra. Nói đến cùng chúng ta cũng phải để ra cho mình một đường lui..."
_" Muội hiểu, như vậy Lăng Vân thì sao?"
Hạ Vũ trầm ngâm. Ở bên Lăng Vân năm năm,hắn đối xử với bản thân mình vô cùng tốt,có quan tâm,chia sẻ,lo lắng. Vì vậy,đối với nàng,Lăng Vân chính là một vị ca ca thực thụ.
_" Được,chúng ta mau mau tìm Vân ca bàn việc này. Nếu được càng sớm càng tốt,ít nhất là trước khi tiến vào hoàng gia bí cảnh. Như vậy khả năng sống sót đi ra mới càng cao..."
Hạ Vũ ngồi dậy,tế ra một trương Truyền Âm phù
_" Vân ca,ca đang ở đâu,muội có việc cần nói "
Hạ Vũ nói xong thì phóng nó ra ngoài. Bản thân thì chuẩn bị sãn sàng. Quả nhiên không lâu sau thì thấy Lăng Vân hồi âm
_" muội tỉnh rồi hả,có chuyện gì thì tới ngọn thâp phía tây Địa Lịch các,ta đang ở đó"
Hạ Vũ nghe truyền âm phù,nhíu mày,không đâu Vân ca lại ra đó làm cáu gì chứ. Bất qua nàng cũng không lo nhiều,nơi Địa Lịch các này cũng không có người lạ. Vì thế để Mễ Ty lên ngực,tiến ra ngoài hướng ngọn tháp phía tây mà đi.
Quả nhiên đi không bao lâu thì Hạ Vũ đã nhìn thấy bóng dáng cao lớn,khoác chiếc áo màu trắng,tóc buông lỏng. Không hiểu sao nhìn như vậy, Hạ Vũ thấy có cái gì đó hết sức cô đơn
_" Muội đến rồi hả"
Lăng Vân từ trên cao nhìn xuống,đưa tay vẫy vẫy Hạ Vũ,cười như mọi khi hết sức ấm áp. Hạ Vũ cũng cười lại,gật gật đầu,sau đó nhún một bước cũng phi thiên lên trên đó,đứng cùng hắn.
Thật lạ,từ trên tháp này có thể nhìn thấy khắp nơi của Nguyên Lực Tông. Hai người không nói gì cả,cứ đứng như vậy nhìn nhìn. Hạ Vũ sững sờ,đây là trung tám của kẻ địch. Nàng sẽ từng bước,từng bước đem nó phá bỏ đi
_" Rất đẹp đúng không ?" Lăng Vân mở lời phá vỡ sự im lặng
Hạ Vũ gật đầu
_" Đúng vậy,rất đẹp,rất hoành tráng và đồ sộ"
_" Bất quá để có như thế này đánh đổi cũng rất nhiều.
Lăng Vân nói xong câu đó thì đứng trầm ngâm một lúc lâu. Sau đó mới hỏi Hạ Vũ
_" Muội tìm ta là có việc gì vậy ?"