" Thượng cổ trận pháp, đây không phải tuyệt tích trận pháp, bị chôn vùi trong năm tháng lịch sử thượng cổ trận pháp." Nghe thượng cổ trận pháp danh tự, Mộ Tình Tình hai mắt sáng lên, nàng không phải là trận pháp sư nhưng nhiều năm đi theo dược lão cho nên kiến thức mở rộng rất nhiều.
" Ân, quả đúng là thượng cổ trận pháp, bất quá chỉ xuất hiện trong chớp mắt mà thôi nói không chừng chỉ do ta ảo giác." Dược lão cũng không nắm chắc, bởi vì trong chớp mắt hắn chỉ cảm nhận được một tia mỏng manh hơi thở.
" Mặc kệ như thế nào, nha đầu ngươi nhất định phải vào cao tầng Thái Nhất môn đến lúc đó bí mật tông môn này có những gì ngươi điều nắm trong tay."
" Đúng vậy, chỉ có nắm trong tay quyền lực ta còn sợ gì." Mộ Tình Tình hai mắt sắc lạnh, lại ngồi xuống tu luyện.
Giờ đây bên trong trận pháp, Mộ Ly đã khắc xong tử trận, vì để phòng ngừa nên đã cho thêm che dấu hơi thở trận pháp gia điệp lên.
Cảm thấy ổn thoã, lại quay đầu nhìn hồ nước.
" Ta nhất định phải đoạt được ngươi." Mộ Ly lòng hạ quyết tâm.
Nhìn bên ngoài động tỉnh Mộ Ly liền ngồi xuống tu luyện, vận chuyển băng cơ ngọc cốt quyết xung quanh nàng bắt đầu hấp thu xung quanh hàn khí, một trận mát lạnh tiếp xúc với da thịt, thẩm thấu qua các tế bào sau đó đánh mài xương tuỷ. Bất quá cảm giác nhanh chóng thay đổi, Mộ Ly cảm thấy cơ thể theo bản năng rùng mình một cái, bên ngoài xuất hiện một lớp băng mỏng.
Băng cơ ngọc cốt không ngừng vận chuyển, tầng thứ mười một bình cảnh cũng rục rịch đột phá, hàn khí men theo công pháp đánh mài từng khớp xương khiến chúng trở nên oánh nhuận như ngọc.
Thuận buồm xuôi gió đột phá, Mộ Ly cảm nhận lực lượng thân thể tăng lên rất nhiều, bên trong cốt cách đều biến thành tinh khiết như ngọc. Nhìn trong cơ thể còn một ít hàn khí Mộ Ly linh quang chợt loé, ý định muốn dùng hàn khí khai thông các khiếu huyệt còn lại. Còn xót lại hàn khí được điều khiển đến một khiếu huyệt, viên này khiếu huyệt vốn được Mộ Ly khai thông gần một nữa, chỉ cần có thời gian liền có thể khai thông.
Như là một mảnh giấy, bình chướng dễ dàng bị xé rách, bất quá Mộ Ly lại phát hiện ra một việc, đó chính là hàn khí vừa mới khai thông sau vẫn tiếp tục du tẫu quanh khiếu.
" Còn có thể rèn luyện khiếu huyệt." Mộ Ly hai mắt sáng lên, nếu quả thật như vậy thì vấn đề mà nàng lo ngại dạo gần đây đã được giải quyết. Khiếu huyệt vốn rất dễ bị tổn thương, nếu có tác động bên ngoài sẽ dễ bị hư tổn thậm chí bị phế giống như đan điền, Mộ Ly lại liều mạng khắc trận pháp lên khiếu huyệt, mặc dù hiện tại không có sao nhưng vấn đề thời gian thì không lường trước được.
Mãi mê tu luyện mà Mộ Ly không biết thời gian đã qua mấy ngày, trong mấy ngày này nàng mỗi ngày rèn luyện cơ thể cùng khiếu huyệt, thậm chí thứ năm khiếu huyệt cũng được khai thông.
Ngày này, đang trong nhập định đệ tử bị linh khí ba động mà tỉnh lại, Mộ Ly sao khi tỉnh lại liền phát hiện xung quanh hàn khí bị một lực hút kéo đi. Đi ra trận pháp, lúc này tám người còn lại liền có mặt, bọn họ tập chung nhìn về phía hút đi tất cả hàn khí.
" Đột phá sao." Một tên trúc cơ đệ tử lên tiếng.
" Là Cốc U Lan, nàng muốn ở nơi này trúc cơ sau." Mộ Ly không thấy Cốc U Lan bóng dáng liền biết người đang đột phá chính là ai.
Mộ Tình Tình biết Cốc U Lan muốn đột phá trúc cơ, một bên hai tay xiết chặt, móng tay đâm vào da thịt khiến máu chảy ra.
" Nàng là bại tướng dưới tay ta làm sao có thể đột phá trúc cơ trước ta được." Mộ Tình Tình tâm tình kích động không thôi, không chỉ thua trong tay Mộ Ly mà giờ đây nàng lại bị Cốc U Lan vượt mặt.
" Dược lão sau lần này bí cảnh ta muốn bế quan." Đè nén tâm tư của mình Mộ Tình Tình nói với dược lão.
" Tốt, ngươi nên sớm nhìn ra mới phải, cho dù các nàng hiện tại hơn ngươi thì như thế nào, chỉ cần ngươi đạt đến trúc cơ, luyện môn công pháp ta giao cho tin chắc các nàng không phải là của ngươi đối thủ." Dược lão lời nói chắc như đinh đóng cột.
" Mau mau bẩm báo trưởng lão." Một tên trúc cơ đệ tử chính là đệ nhất danh lần này Lý Bạch nhắc nhở đồng bọn.
Bọn họ đang nhìn bên trong trận pháp thì lúc này Cốc U Lan đang đến khẩn yếu mấu chốt, nàng quanh thân bị hàn khí bao chùm thành một kén tằm, dưới mặt đất xuất hiện từng tản băng nhọn sắc bẹn, tựa như một đoá băng liên điêu khắc, trong không khí lưc này tãn mát ra một mùi hương dịu nhẹ khiến tinh thần phấn chấn.
Bên trong đan điền linh khí lúc này bắt đầu xoay chuyển thành một lốc xoáy linh khí, lốc xoáy linh khí càng chuyển động nhanh, bên ngoài linh khí bị hút vào cũng tăng nhanh tốc độ theo, đến nổi Cốc U Lan cảm nhận được kinh mạch bắt đầu đau nhức.
" Ngươi nghĩ muốn làm gì, tên trưởng lão kia cũng sắp đến."
Bên kia Cốc U Lan đang tập chung đột phá thì bên này Mộ Tình Tình không muốn ngồi yên, Mộ Ly nhàm chán liếc mắt một tia cảnh cáo.
" Cho dù ngươi muốn cũng không được." Dược lão cảm nhận được ánh mắt liền nhắc nhở Mộ Tình Tình.
" Đó là tại sao, ngươi không phải là tiên nhân nguyên thần sao." Mộ Tình Tình không hiểu ý hắn liền hỏi.
" Bất quá cũng chỉ là nguyên thần mà thôi, ngươi không cảm nhận một con độc xà đang nhìn chằm chằm vào ngươi sao." Dược lão bất đắc dĩ, ngươi này vốn tính tình rất tốt nhưng không hiểu tại sao hễ đối mặt với hai người này nàng liền mất đi khống chế lý trí, hắn cũng từng xem qua mệnh cách hai người Mộ Ly nhưng lại không dò xét được gì chỉ có thể mơ hồ nhận ra cả ba bị một loại xiềng xích vận mệnh chói buộc với nhau.
Mộ Tình Tình theo bản năng nhìn về Mộ Ly, theo bản năng rùng mình một cái, lần trước bị Mộ Ly hành hạ như bao cát trong đầu nàng liền bị một loại ám ảnh không quên, lại nghĩ đến mất mặt trước chúng đệ tử trong lòng ám ảnh bị thay thế bằng một loại phẩn hận.
" Dược lão ngươi có bộ công pháp luyện thể nào không." Mộ Tình Tình hỏi dược lão.
" Ngươi đây là muốn thành bạo lực nữ như nàng, công pháp mặc dù có nhưng ngươi có nghị lực để tu luyện nó sao." Dược lão biết nàng ý tưởng liền nhắc nhở một hai.
" Dù thế nào ta cũng phải trả lại nàng xĩ nhục lần trước, ta muốn trước mặt mọi dẫm đạp nàng, đánh khuôn mặt phía sau mặt nạ đó."
P/s: xin lỗi vì để mọi người đợi, mặc dù còn buồn nhưng không thể kéo dài được, chương này viết hơn bốn ngày lại cảm thấy nó không tốt, nếu có lỗi nhiều xin thông cảm, cuối cùng xin lỗi vì để mọi người chờ.