" Đế Long Vương Toạ, Cơ Liên Vương Toạ." Cốc U Lan dường như lần đầu nghe đến hai danh tự này, về phần Bắc Tùng Quân cũng thật không ngờ Mộ Ly hiểu rõ ngọn nguồn như vậy.
" Để đạt được truyền thừa chân chính, trước tiên cả hai phải là thiên định nhân duyên, cùng nhau nhận chủ song kiếm, khiến linh hồn song đế chấp nhận bọn ngươi. Tiếp theo đó chính là di tích nơi, phong ấn di tích chỉ khai mở khi cả hai thanh kiếm cùng lúc xé rách phong ấn, di tích lúc đó sẽ hiện thế nhân gian. Nhưng để đạt được truyền thừa, cả hai sẽ phải đồng tâm hiệp lực trải qua những thử thách sinh tử kế tiếp." Mộ Ly nhìn hai người, trong lòng âm thầm cảm thán, Cốc U Lan có thể từ thời không ngân hà nghịch chuyển sống lại, từ bỏ chấp niệm kiếp trước, chấp nhận chân tình hai kiếp luân hồi, một vòng lẫn quẫn rốt cuộc cũng tìm thấy chân tâm. Nhưng để nàng cảm thán không phải là tình cảm bọn họ, nàng cảm thán Cốc U Lan không hổ là nghịch thiên chi nữ danh xưng, không chỉ nghịch chuyển vận mệnh nàng còn sắp tiếp nhận được tiên nhân truyền thừa, vận khí này không uổng phí danh xưng nghịch thiên, thật khiến người ta đỏ mắt ngóng nhìn.
" Sư muội ngươi từ đâu biết nhiều chuyện như vậy, ta quả thật là xem thường ngươi nha, còn có sinh tử khảo nghiệm là như thế nào." Bắc Tùng Quân lẵng lặng lắng nghe nàng nói, một bên ngạc nhiên kiến thức Mộ Ly quá sâu rộng.
" Đọc sách, thời gian rãnh rỗi ta thường hay đọc sách, các ngươi nếu có thời gian rãnh cũng nên đến tàng kinh các mở mang kiến thức, không chỉ giúp các ngươi hiểu biết thêm nhiều chuyện quái dị, còn giúp các ngươi tâm cảnh mở rộng." Mộ Ly thân thiện nói với bọn họ, sau đó trầm ngâm một hồi rồi nói tiếp.
" Ta chỉ mơ hồ cảm nhận huyết tinh tai ương của các ngươi, mặc dù chỉ mơ hồ nhưng cũng có thể nhận ra một tia mờ nhạt, đây là trong phạm vi khả năng hiện tại của ta biết được."
" Nói như vậy, lần này đi sẽ gặp trắc trở." Cốc U Lan nhíu mày suy tư hành động sắp tới.
" Điều gây trắc trở với ngươi không phải luôn bên cạnh sao." Mộ Ly gợi ý với nàng, chỉ cần Mộ Ly nghĩ đến khó khăn sắp tới của nàng liền nghĩ ngay đến người đó.
" Ngươi nói là Mộ Tình Tình." Nhắc tới người này Cốc U Lan sắc mặt trở nên thâm trầm.
" Người có thể cản trở ngươi bước tiến rất ít, nàng chính là khắc tinh trong vận mệnh của ngươi." Mộ Ly nhắc nhở nàng một hai.
" Ta hiểu, nói vậy lần này nàng chắc chắn sẽ tham gia." Cốc U Lan nhìn Mộ Ly rồi lại nhìn Bắc Tùng Quân xem đối phương nghĩ thế nào.
" Ta không dám chắc, nàng nếu không trực tiếp cũng sẽ gián tiếp làm khó ngươi, mọi sự lần này cần thêm cẩn trọng, nhất là địa vị nàng lúc này đã khác trước." Mộ Tình Tình nhập vào môn hạ Thái Huyền khiến tông môn một hồi oanh động, nếu như nàng đã bái thái thượng trưởng lão làm môn hạ, thì địa vị lần xưng hô liền biến chuyển rất lớn, ở trước mặt mọi người cả hai phải buộc gọi nàng một tiếng sư bá, thậm chí chưởng môn chân nhân cũng phải gọi nàng một tiếng tiểu sư muội.
Cả ba trầm mặc lo lắng suy tính, lúc này Cốc U Lan chủ động chuyển chủ đề.
" Sư muội, ngươi không phải vào di tích cần vật gì đó sao, rất liên quan đến trúc cơ của ngươi."
" Thật ra đó là một bông hoa." Mộ Ly không che dấu nàng.
" Bông hoa, là loại dược vật nào mà quan trọng đến vậy, bên ngoài không tìm được sao." Cốc U Lan khó hiểu, nàng với hai đời kiến thức, bao nhiêu kỳ văn dị chuyện đều nghe qua, nhưng trúc cơ có nhất thiết phải cần một vật mà vốn dĩ rất khó nắm bắt.
" Còn nhớ lúc nãy ta đã kể về sự tích song đế sao, cũng vào lúc trận chiến đó kết thúc, Âu đế nhìn điêu tàn chiến cảnh, bởi vì thương sót con dân mà người thương tâm khôn xiết. Động tâm rơi lệ, nỗi đau thương của nàng hoá thành một giọt nước mắt rơi xuống đại địa, một đoá kỳ hoa từ đó mà nảy mầm sinh trưởng. Kỳ hoa này vốn chỉ xuất hiện khi một vị tiên nhân thật tâm thật lòng rơi lệ vì người đã mất, kỳ hoa được ví như cầu nối của âm dương giới, là nổi nhớ thương tưởng niệm của người còn sống đối với người đã mất, cũng vì thế nó được mệnh danh là Tư Niệm Hoa." Mộ Ly kiên nhẫn giải thích cho bọn họ hiểu.
" Thật là kỳ quái bông hoa, nhưng không biết chúng có thần kỳ như cách chúng hiện thế." Từ nãy đến giờ không lên tiếng Bắc Tùng Quân không khỏi hiếu kỳ hỏi.
" Tư Niệm hoa sinh trưởng ở những nơi có nhiều người chết, mỗi ngày, chúng hấp thu thái âm chi khí của những oan hồn vào ban đêm nhằm giúp giảm bớt oán khí của chúng, mặt khác vào ban ngày, kỳ hoa sẽ hấp thu thái dương chi khí giúp thanh trừ vấy bẩn bên trong, cứ thế tuần hoàn lập đi lập lại, cho đến khi kỳ hoa trở nên tinh khiết vô khuyết, âm dương cân bằng thì lúc đó, kỳ hoa đã trở nên thành thục kỳ. Nếu như phục dụng hoa này, sẽ giúp công lực một người tinh tiến rất nhiều, thậm chí bên trong âm dương nhị khí còn giúp âm dương công pháp thuộc tính một bước tiến xa, pháp tắc hai thuộc tính này tìm hiểu thông thuận rất nhiều."
" Lại có thể giúp tìm hiểu pháp tắc, nói vậy ngươi phục dụng cho trúc cơ, không khỏi quá uổng phí." Cốc U Lan rất nhanh liền hiểu ra vấn đề, một bên lấy làm tiếc cho Mộ Ly.
" Đối với ta nó còn quan trọng hơn pháp tắc." Mộ Ly biểu lộ không sao, chỉ cần nàng khai thông khiếu huyệt cuối cùng này, thì tiềm lực của nàng sẽ khai phá vô giới hạn, mặc dù bỏ ra rất nhiều thời gian nhưng không uổng công sức của nàng.
" Thôi được, như vậy chừng nào chúng ta xuất phát." Cốc U Lan thấy nàng không để ý đến liền buông tha khuyên ngăn.
" Không cần gấp gáp, chúng ta cần chuẩn bị kỹ càng hơn, nữa tháng sau chính là tông môn đấu giá đại hội, các ngươi đến đó không chừng có thể tìm được cơ duyên." Mộ Ly nghĩ nghĩ liền không cần gấp gáp xuất phát, hiện tại nàng cần chuẩn bị một số việc.
" Tốt, như vậy nữa tháng sau chúng ta gặp lại, ta đây cùng Lan nhi sẽ trong thời gian này luyện tập song kiếm." Bắc Tùng Quân ước định, mặc dù rất kiệm lời nhưng hắn là một người thích thể hiện bằng hành động, nếu Mộ Ly đã có ý tốt, chi bằng để nàng đi theo trợ thủ.