Nữ Phụ Trùng Sinh: Chí Tôn Y Tiên

Chương 71: Nam phụ bia đỡ đạn thần bí



Đừng xem Mộc Phong ở trong trường học có hậu viên đoàn, đó cũng là fan mê luyến gã.

Nữ sinh không ưa gã vẫn có khối người như cũ, tỷ như Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình.

Hơn nữa, Mộc Phong thật sự là nam nhân hoàn mỹ trong suy nghĩ của nhiều nữ sinh, cũng lại là đối tượng cừu thị trong nội tâm của nhiều nam sinh.

Một người thu nhiều cái hoa khôi của trường như vậy, còn có thể không trở thành kẻ thù chung sao?

Bất quá trở ngại là cái hậu viên đoàn gì kia, hơn nữa giá trị võ lực của bản thân Mộc Phong đủ cao, mới không có người công khai tìm gã gây phiền toái.

“Xác thực, nam nhân đáng thương.” Vẻ mặt Mộ Đình Đình cũng là đồng tình: “Nói, cái nam nhân này kỳ thật rất thông minh, thế nhưng không có người biết rõ quan hệ của hắn cùng Bạch Tinh Tinh, trong ngày thường cũng không thấy cùng Bạch Tinh Tinh có liên hệ gì, giờ mặc dù bị nói, nhưng ai cũng không biết hắn là ai, nếu không, mặt ngoài mặt trong cũng đừng nghĩ muốn.”

“Kia cũng đúng, chẳng lẽ hắn biết rõ Bạch Tinh Tinh muốn ngoại tình, cho nên đã có phòng bị từ lâu?” Dương Lam Nhi não động mở rộng ra.

“Phốc, các bạn cho là nam nhân này biết trước a, còn sớm có phòng bị?” Bạch Hân hắc tuyến: “Mình lại là cảm thấy, nam nhân này chắc là không ưa Bạch Tinh Tinh, chỉ là ngại mặt trưởng bối mới duy trì hôn ước, hiện tại Bạch Tinh Tinh chủ động từ hôn, đối với hắn mà nói vẫn là một chuyện tốt vui tay vui mắt.”

“Khụ khụ, Hân Hân a! Bạn có thể đi làm biên kịch, đến tiền căn hậu quả, trong lòng nghĩ pháp đều não bổ ra.” Mộ Đình Đình thiếu chút nữa phun.

“Ha ha, mình lại cảm thấy Hân Hân nói rất có lý.” Dương Lam Nhi gật đầu: “Nếu không, tình huống này không giải thích được.”

“Hắc hắc, mặc dù không biết rõ cái vị hôn phu này của Bạch Tinh Tinh là ai, nhưng có lần chính Bạch Tinh Tinh nói lỡ miệng, hình như là họ Tần, nhưng họ Tần trong đại học Thục Đô, không có một ngàn cũng có tám trăm, hoàn toàn không sàng lọc được.” Bạch Hân tiếc nuối nói.

Họ Tần? Động tác của Dương Lam Nhi ngừng lại, bỗng nhiên nhớ tới Tần Mục Diễm, lập tức cuối cùng nhớ lại vì cái gì lần đầu tiên lúc nghe được Tần Mục Diễm tự giới thiệu mình, lại cảm thấy tên hắn có vài phần quen tai.

Mợ nó, cái Tần Mục Diễm này cũng không chính là nam nhân đáng thương không hiểu vì sao bị Mộc Phong cho thành bia đỡ đạn đá rớt sao?

Một trong những nữ nhân của Mộc Phong, hiện tại nhớ tới chính là Bạch Tinh Tinh, thuở nhỏ cùng người thừa kế của nhà họ Tần đính hôn, sau khi gặp gỡ cũng yêu Mộc Phong, liền nghĩ hết biện pháp lui hôn cùng nhà họ Tần.

Mặc dù nhà họ Bạch khi đó không hiểu, thậm chí người ngã ngựa đổ, một lần thiếu chút nữa cùng Bạch Tinh Tinh đoạn tuyệt quan hệ cha con, ông cháu, nhưng ở dưới thế công về tài liệu khoa học kỹ thuật tiên tiến của Mộc Phong, nhà họ Bạch liền tán thành con rể này, hơn nữa sau đó, phát triển được thật tốt, vượt qua quy mô gia thế vốn có, nhảy lên trở thành một trong mười đại thế gia nổi danh nhất ở Hoa Hạ trong tương lai.

Còn như cái người thừa kế của nhà họ Tần bị làm bia đỡ đạn kia, ở trong nội dung vở kịch từ đầu tới đuôi đều không có ra mặt, chỉ là ở lúc Bạch Tinh Tinh từ hôn nói qua một lần, cũng không gọi là Tần Mục Diễm?

Dương Lam Nhi càng nghĩ càng hắc tuyến, chẳng lẽ thật là cái Tần Mục Diễm nàng nhận biết sao? Mợ nó, ánh mắt của Bạch hoa khôi của trường thật không thành vấn đề sao?

“Lam Nhi, bạn nghĩ tới điều gì?” Bạch Hân cảm thấy hứng thú hỏi, bát quái sao, có vài người trong lúc lơ đãng nghe được tin tức, có lẽ liền thành mấu chốt.

“Các bạn có nghe nói qua cái người tên Tần Mục Diễm không?” Dương Lam Nhi cẩn thận hỏi, tổng cảm thấy lấy nhân tài như Tần Mục Diễm, không nên im hơi lặng tiếng mới đúng.

Mặc dù nàng không biết cái Tần Mục Diễm mà mình nhận biết kia, đến cùng có phải là sinh viên đại học Thục Đô hay không, nhưng cùng cái tên trong nội dung tác phẩm giống nhau như đúc, lại không phải là cái tên đại chúng gì, sẽ không trùng hợp như vậy đi!

“Tần Mục Diễm?” Bạch Hân cả kinh.

“Không thể nào!” Bạch Hân cùng Mộ Đình Đình trăm miệng một lời khẳng định nói.

Dương Lam Nhi quẫn: “Vì cái gì?” Thấy phản ứng của hai bạn tốt, nàng liền có tám phần khẳng định cái người mà mình nhận biết kia chính là cái bia đỡ đạn nam phụ đáng thương trong nội dung tác phẩm.

“Bạn muốn nói là, Tần Mục Diễm chính là vị hôn phu không biết tên của Bạch Tinh Tinh? Kia không thể nào.” Bạch Hân cảm thấy cái này thuần túy là mò trăng dưới nước: “Mình xem a, Lam Nhi bạn mặc dù biết bảng hoa khôi của trường, nhưng đối với bảng hotboy lại hoàn toàn không biết gì cả. Bạn đến cùng có còn phải là nữ hay không?”

Dương Lam Nhi hắc tuyến, không phải là không chú ý bảng hotboy sao? Còn nghiêm trọng đến mức giới tính đều bị nghi vấn như thế?

“Tần Mục Diễm a, xếp thứ ba trên bảng hotboy.” Mộ Đình Đình cười ha hả nói: “Nhưng, hắn là một vị hotboy thần bí nhất trên bảng, thầy trò toàn trường gặp qua hắn cũng không nhiều, nghe nói, người xếp thứ nhất trên bảng hotboy, vô luận là gia thế hay là tướng mạo đều cản không nổi hắn.”

“Sở dĩ nổi tiếng thứ ba, đó là bởi vì người gặp qua hắn quá ít, đến người xếp bảng cũng chưa thấy qua, nếu dựa vào truyền thuyết đem hắn xếp hàng thứ nhất, chỉ sợ không thể nói với thầy trò toàn trường, thế nên mới rơi xuống vị trí thứ ba.” Bạch Hân bổ sung nói ra, tinh tế phổ cập khoa học cho Dương Lam Nhi, này nha, quả thực không giống như là sinh viên đại học Thục Đô, đến chút “Thưởng thức” này cũng không biết.

Dương Lam Nhi liên tục duy trì mặt đen, yêu nghiệt nam kia, ở trường học thế nhưng thần bí như thế. Nghĩ đến gương mặt đó, chẳng lẽ là sợ phiền toái, mới chơi như thế?

“Bạn nói, có cái vị hôn phu thần bí lại mị lực như thế, Bạch Tinh Tinh còn lựa chọn cùng nữ nhân khác cùng nhau "Chia sẻ" cùng một cái nam nhân, kia há não tàn lại có thể giải thích?” Bạch Hân rung đùi đắc ý: “Nếu thật là dạng này, ngực to mà không có não đều không đủ để hình dung nữ nhân như Bạch Tinh Tinh này, quả thực là đầu óc không có tiến hóa hoàn toàn, con mắt là mù.”

Dương Lam Nhi cứng họng: “Không phải là nói chưa thấy qua người thật sao? Các bạn làm sao biết hắn có mị lực? Lại là truyền thuyết?”

Vẫn là không nên đề cập tới Bạch Tinh Tinh đi, nếu không chỉ số thông minh cũng bị kéo thấp.

Vốn Dương Lam Nhi cảm thấy, Đông Phương Y vì Mộc Phong vứt bỏ Thiệu Trạch, còn có thể nói là nhìn trúng tương lai có khả năng vô hạn của Mộc Phong, vậy Bạch Tinh Tinh vì cái gì mà buông tha cho Tần Mục Diễm? Cũng không biết Bạch hoa khôi của trường nghĩ như thế nào, tần số sóng điện não kia hoàn toàn không ở trên trục hoành đi.

“Ai nha, loại thần bí này chính là mị lực lớn nhất a, nhóc con, ngươi rớt lại phía sau quá rồi.” Ánh mắt Mộ Đình Đình là lạ nhìn Dương Lam Nhi, tư duy phương thức của bạn tốt này, như thế nào không thể bình thường chút?

Nếu Dương Lam Nhi biết rõ oán thầm của Mộ Đình Đình, nhất định sẽ lật bàn, đến cùng ai mới không bình thường a? Nàng chỉ sống thực tế một chút, lại không thần tượng hóa tình yêu giống như cả trai lẫn gái trong tháp ngà kia, chẳng lẽ còn có sai?

Đáng tiếc Dương Lam Nhi không biết rõ, cho nên đối mặt với lời nói của Mộ Đình Đình, nàng triệt để lặng yên.

Nghe bát quái này, Dương Lam Nhi nhớ tới nội dung vở kịch của Tần Mục Diễm một chút, cảm thấy kỳ thật có chút thỏa mãn, nguyên lai yêu nghiệt nam kia cũng là một cái bia đỡ đạn a, còn là cái bia đỡ đạn đến cả bóng dáng cũng không có xuất hiện qua.

Bất quá, Mộc Phong kia đến cùng là có bao nhiêu yêu thích đi đoạt vị hôn thê của người khác? Chẳng lẽ đồ giành được thật sự tốt đẹp hơn?

Ăn thịt nướng xong, Dương Lam Nhi cùng hai bạn tốt còn đi dạo phố, uống trà sữa, cùng nhau giải quyết cơm tối xong mới chia tay, mỗi cái tự về nhà...

Tắm rửa xong, Dương Lam Nhi một đầu tóc dài nửa khô mở máy tính xách tay, trực tiếp lên diễn đàn chính thức của đại học Thục Đô.

Quả nhiên liếc mắt liền thấy được xếp hạng danh sách bảng hoa khôi cùng bảng hotboy của trường, nội tâm ngoài hắc tuyến, Dương Lam Nhi lần đầu tiên mở nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.