Nữ Phụ Trùng Sinh: Chí Tôn Y Tiên

Chương 82: Vừa động thủ liền đổ một mảnh



Nhưng, Dương Lam Nhi sẽ cho bọn họ cơ hội sao?

Nàng hiểu rất rõ tính cách kém cỏi của M quốc, hết lần này tới lần khác Dương Lam Nhi lại là cái không chấp nhận việc động thủ rồi sau đó sám hối xin lỗi, cho nên, chỉ thấy nàng giẫm chân, một cổ kình khí liền dọc theo mặt đất hướng chỗ M quốc lao đi, trong nháy mắt đi qua lòng bàn chân của tất cả mọi người.

Một đòn này của Dương Lam Nhi, không chỉ khiến mặt đất run run, còn khiến đám người đối diện ngã thành một đoàn, mặc dù không có tạo thành thương vong gì, nhưng không ai có thể đứng được ổn còn có thể tránh được xây xát.

“Các ngươi nếu ai dám nổ súng, ta liền lập tức giết gã, sau đó đem tất cả bọn ngươi đều giết sạch.” Trong mắt Dương Lam Nhi tỏa ra ánh sáng lạnh, vẻ mặt tất nhiên, bày tỏ nàng không phải là đang nói đùa.

Cái người có dị năng kia cùng kẻ cơ bắp sững sờ, ào ào ngăn lại động tác của những người khác, ngạc nhiên nghi ngờ không rõ quan sát Dương Lam Nhi.

Rất nhiều thời điểm, M quốc làm việc đều không kiêng nể gì cả, đặc biệt là Hoa Hạ, nhiều nhất chính là kháng nghị, nói cho cùng bọn họ căn bản không đến nơi đến chốn. Cho nên, bọn họ đều có thói quen tiền trảm hậu tấu lúc đối mặt với Hoa Hạ, người Hoa chưa chắc liền thật sẽ làm gì.

Nhưng Dương Lam Nhi bất đồng, nàng tối chán ghét M quốc cọ trên mặt mũi như thế, đối phó với loại người này, căn bản là đừng cho cái mặt mũi gì, đừng nói cái khiêm tốn gì, chỉ có thực lực cùng quyết đoán, mới có thể trấn trụ bọn họ.

Dương Lam Nhi vẫn như cũ ở dựa vào gần hướng cửa, cuối cùng lúc mười giây, lúc trên không trung đã bắt đầu vọng tiếng đếm ngược, tên lửa ầm ầm, đã rục rịch.

“Tiền bối, nhanh lên.” Tiểu Lưu thấy cửa muốn đóng kín, sốt ruột hô.

Dương Lam Nhi đem John quăng về phía đối phương, thân ảnh chợt lóe ra khỏi cửa, vừa vặn lúc cửa đóng kín, đếm ngược đếm tới năm.

Ra cửa xong, Dương Lam Nhi thấy Tiểu Lưu còn ở trên cửa đóng chặt nghịch ngợm vài cái, người bên trong liên tục vỗ vào, nhưng không thấy cửa mở: “Ngươi làm cái gì?”

“Không có gì, đem mật mã sửa lại.” Tiểu Lưu bình tĩnh nói, cái này là am hiểu của y.

“Người bên trong... Sẽ không có chuyện gì chứ?” Dương Lam Nhi nhịn không được hỏi, đây chính là không dưới trăm người, nếu đều vì vậy mà chết, nàng mặc dù không hối hận, lại phải suy nghĩ cẩn thận bản thân phải gánh chịu nhân quả như thế nào.

“Không đâu, có đường chạy trốn khẩn cấp mà, hơn nữa, có trang bị làm lạnh cấp tốc, đầu lĩnh phân phó một tiếng, có thể khởi động. Những người kia, nhiều nhất phải chịu khổ một chút, không xảy ra án mạng.” Tiểu Lưu buông tay nói, cho nên y mới trực tiếp sửa lại mật mã, là vì biết rõ người bên trong căn bản sẽ không có vấn đề.

Hai người vừa nói vừa đi, Tiểu Lưu còn dùng thiết bị thông tin hồi báo, để tất cả mọi người rút lui.

“Các ngươi đối với địa hình rất quen thuộc a!” Dương Lam Nhi khen ngợi nói ra.

“Chúng ta trước khi đến, tự nhiên có được sơ đồ kiến tạo của căn cứ này.” Tiểu Lưu nói thẳng ra, tiền bối này mặc dù không phải là người của Long Tổ, giúp bọn họ bận rộn, còn bảo vệ đồ trọng yếu, hiện tại nhiệm vụ làm xong, có chút cơ mật liền được bỏ lệnh cấm.

“Ta không hiểu, miệng thông gió này kiến tạo làm gì, tại sao phải đóng kín? Chuyên môn lưu lại cho đối thủ lợi dụng sao?” Dương Lam Nhi cuối cùng hỏi ra nghi hoặc của bản thân, M quốc xem ra cũng không có não tàn như thế a!

“Trong ngày thường là mở ra, chỉ có hôm nay mới đóng kín, bọn họ cho là chúng ta không biết rõ.” Tiểu Lưu đột nhiên nghĩ, tiền bối này đến cùng là vào thời điểm nào đuổi kịp bọn họ? Khẳng định đã trông thấy y chui vào miệng thông gió.

Chính mình tự nhiên có phương thức liên lạc với đội ngũ, Tiểu Lưu rất nhanh liền cùng ba người đội trưởng hội họp, đơn giản giới thiệu một chút về Dương Lam Nhi, trong ánh mắt Tiểu Lưu vẫn tràn đầy sùng bái như cũ.

Dương Lam Nhi quẫn, giới thiệu thì giới thiệu, tại sao phải cường điệu khí lực nàng rất lớn? Đã nói nàng không phải là nữ bạo lực.

Đội trưởng kinh ngạc quan sát Dương Lam Nhi vài lần, xoa bụng: “Những người Chiến Cảnh kia quá phiền, chúng ta trước rời đi rồi nói sau, đợi tí nữa nếu như phân tán, thì ở khách sạn gần nhất hội họp.”

Quả nhiên, khi đang nói chuyện, người Chiến Cảnh đuổi theo đám người đội trưởng liền xuất hiện, có cái tên trẻ tuổi tự nhận là tiêu sái soái khí vuốt ve tóc bay: “A, nguyên lai lại nhiều thêm hai con chuột a!”

“Ngươi mới là con chuột, cả nhà ngươi đều là con chuột.” Khuôn mặt Dương Lam Nhi tươi cười dịu dàng, giọng nói cực kỳ ôn nhu, dường như tình nhân mị hoặc đang làm nũng.

Bất quá, câu này của Dương Lam Nhi là dùng tiếng Trung, chỉ có bốn người Long Tổ nghe hiểu được, người người đều kinh ngạc đến ngây người nhìn nàng, loại nội dung này cùng vẻ mặt ngữ điệu đều không thích hợp, có muốn đừng kém xa như vậy hay không? Nghề nghiệp của cô nương này thật ra là diễn viên đi, cư nhiên lại tinh thần phân liệt như thế?

Quả nhiên, người trẻ tuổi ngụy soái kia cao hứng, còn tưởng rằng Dương Lam Nhi nói là lời hay, đối với gã có cảm tình, lập tức bắt đầu quăng mị nhãn: “Nguyên lai là cái mỹ nữ a, ngoan ngoãn lại đây, ca ca dẫn ngươi đi uống rượu.”

Chủ yếu là vẻ mặt của người Long Tổ cũng làm gã hiểu lầm, cho là bọn họ đang giật mình đồng bạn của mình“Quay lưng”, mặt mũi tràn đầy không thể tin.

“Tán gái cũng sẽ không, cô nãi nãi ta còn kém vài ngày mới đủ mười tám, uống rượu gì?” Dương Lam Nhi cười đến hoàn mỹ, con mắt sáng trong, vẻ mặt kiều mỵ, trong miệng lại nói lời cùng châm chọc cùng kích thích khác hẳn vẻ mặt, một bên dường như động tâm hướng ngụy soái nam kia lại gần.

Nam nhân kia đầu tiên là sững sờ, lập tức vui mừng, cũng chẳng quan tâm đồng bạn khuyên can, giống như là gặp phải chuyện gì tốt, vui mừng hướng Dương Lam Nhi đi tới. Xem đi, mị lực của gã quả nhiên lớn...

Dương Lam Nhi cả người không hề sát ý, làm ngụy soái nam kia lúc lại gần, duỗi tay sắp đụng vào nàng, thì tình huống đột biến.

Dương Lam Nhi vẻ mặt không có đổi, nhấc chân đá vào trên bụng ngụy soái nam một cái, khiến ngụy soái nam kia cả người con mắt lọt tròng, đau nhức cong thành hình con tôm, bay lên trời, bay ngược ra sau.

Đây là ở trong thông đạo, chỗ mọi người đứng đều rất gần, người Chiến Cảnh hoàn toàn không ngờ rằng có thể như vậy, nhất thời đều sững sờ, thật bất hạnh, có hai người không kịp tránh né, bị ngụy soái nam đụng ngã.

Đã như thế, còn có ngoài ý muốn phát sinh, người thứ nhất bởi vì quan hệ cùng chỗ đứng và chiều cao thân thể, xúi quẩy bị khuỷu tay của ngụy soái nam đụng vào mặt, cũng không biết cụ thể đâm vào chỗ nào, thế nhưng cổ họng đều không có thốt được một tiếng, hôn mê bất tỉnh.

Người thứ hai bị liên lụy là buồn cười nhất, bởi vì tránh né quá vội vàng, cái ót đụng ở trên tường, một tiếng “Đông” khiến những người khác cũng đau thay gã, hai mắt trợn ngược, thân thể nghiêng một cái, bị ngụy soái nam đè nặng té ngã trên đất, đồng dạng không có động tĩnh.

Đối với lực sát thương mà chính mình tạo thành, không nói đến người khác, chính là Dương Lam Nhi cũng sững sờ, loại sự tình trùng hợp này tựa hồ cũng không phải là điều gì đó khiến người ta khoái trá.

Mợ nó, đều đang biểu diễn phim hài sao?

“Oa, tiền bối thật là lợi hại.” Tiểu Lưu vỗ tay, mắt lấp lánh thăng cấp.

Một cước choáng ba cái, lực sát thương là tiêu chuẩn nhất định.

Dương Lam Nhi hận không thể chạy tới đem kia hai cái người vô tội bị ngất kia chụp cho vĩnh viễn cũng không tỉnh lại, quan bọn họ chuyện gì? Choáng cái gì choáng? Quả thực là ở phá hư hình tượng tốt đẹp của nàng, thật sự là quá tức người.

“Ngươi như thế nào không nói cho ta biết người Chiến Cảnh của M quốc đều là làm ra từ đậu phụ? Vừa động thủ liền đổ một mảnh? Mỗi một người đều không trải qua chuyện như thế?” Dương Lam Nhi mặt đen lại, mất hứng nhìn Tiểu Lưu.

Lời nói này, khiến mọi người Long Tổ khóe miệng đều rút gân, Chiến Cảnh đều là làm ra từ đậu phụ? Vậy bọn họ trong ngày thường đấu đến chết đi sống lại, còn thường xuyên treo, có thể so với đậu phụ tốt hơn bao nhiêu?

Tiểu Lưu lại là nhớ tới chuyên ở trong phòng phóng ra, kẻ cơ bắp kia bị Dương Lam Nhi giẫm một cước liền xỉu, nhịn không được rối rắm, không phải là Chiến Cảnh quá yếu, là mà tiền bối này quá mạnh mẽ được không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.