Nữ Phụ Văn Của Anime

Chương 158: Thanh Long Shin-ah18





Ngôi làng có hạt Iza sẽ tổ chức lễ hội lửa tối nay.

Yona sẽ nhảy múa, trở thành một vũ công à?
"Ký chủ, cô đã nhìn vào bộ trang phục của nữ chính một lúc rồi đấy!" Akira đột ngột thò ra khi Chiaki đang mải mê ngắm nhìn Yona.
"À, công nhận, không nên nhìn chằm chằm con gái như vậy nhỉ?" Yuki hít một hơi thật sâu, lặng lẽ mỉm cười.
"Ký chủ, thực ra cô cũng rất muốn mặc đẹp như vậy đúng không? Con gái ai mà chẳng muốn mình xinh đẹp chứ?" Akira nối với ký chủ, nên tâm tư của cô ấy cậu cũng biết mà!
"Ừ, nhưng mà, có lẽ sẽ chẳng bao giờ có thể đâu.

Dù có mặc đẹp, trang điểm rực rỡ đến mức nào cũng đâu có ai thèm quan tâm đến tôi chứ?" Nụ cười của cô gái nhỏ lại càng trở nên cô đơn...
"Ký chủ cứ ăn diện đi, có tôi ngắm mà.

Tôi có mấy bộ váy, kimono với Hán phục, khi nào ký chủ thích, tôi sẽ đem cho ngài!" Akira hệ thống tỏ vẻ vô cùng hào phóng.
Nó muốn ký chủ cười cơ, mười bốn năm nay chẳng thấy ký chủ vui chút nào.
"Cảm ơn nhé, Akira! Tối nay tôi sẽ mặc!" Nụ cười trên môi chàng trai nào đó lại càng trở nên toan tính!
.......................
- Này Jae-ha, lát nữa huynh có thể thổi thêm một điệu không? Ngay sau khi điệu múa của Yona xong ấy!_ Jae-ha ngạc nhiên khi nhìn thấy cái tên mắt híp kia đột ngột tiến đến đề nghị mình.
- Tùy, nếu như ta có thể, ít nhất ta cần phải biết giai điệu của nó.
Yuki tùy tiện ngâm nga một giai điệu sắp tới, và sau khi nhận được cái gật đầu chắc chắn của anh chàng tóc xanh mới mỉm cười rời đi...
 
 
Sau khi Yona kết thúc điệu nhảy của mình, đột ngột Lục Long lại thổi thêm một bản nhạc nữa.
Leng...!keng...
Trong lúc mọi người còn đang không hiểu tại sao, bỗng nhiên tiếng lục lạc trong suốt vang lên.
Một nữ nhân chân trần, mặc một bộ đồ kỳ lạ chợt hạ cánh xuống khoảng đất trống.

Như thể, nữ nhân đó từ trên trời rơi xuống vậy...
Đó là một cô gái có mái tóc rực vàng, dài gần chấm đất, dập dờn như sóng biển.
Chiếc mặt nạ màu vàng kim che mất nửa khuôn mặt, chỉ để lại đôi mắt xanh trong chứa đầy nước.
Bộ đồ cũng là một một màu xanh nhạt như màu nước, dịu dàng và gần như không thực.
Nữ nhân kia cầm theo một chiếc quạt đầy tinh xảo, nhẹ nhàng cúi người, và rồi...
Một khúc hí, tay áo nâng lên rồi hạ xuống
Nữ nhân khẽ xoay người, chiếc quạt che đi non nửa gương mặt.
Quạt khép rồi mở, chiêng trống vang vọng rồi lặng lẽ
Chậm rãi, nữ nhân vừa xoay người, vừa cất giọng.
Bằng một thứ ngôn ngữ không rõ nghĩa!
(Truyện Nhật thì chỉ biết tiếng Nhật hoặc tiếng Anh thôi.

Tiếng Trung thì...)
Khách nhân dưới đài chẳng nhận ra dung mạo xưa
Một vũ cơ, hay là một ca cơ?
Tiếng hát vang lên, mang theo sự bi thương đến cùng cực.
Xướng ca trên đài nhói lòng biệt ly khúc ca
Tiếng hát da diết, mang theo sự không từ bỏ...
Vũ cơ nâng tay áo dài, chiếc quạt nhẹ nhàng di chuyển...
Biết sao chữ tình ấy, nàng dùng máu họa theo tiếng đàn...
Tất cả mọi người đều ngơ ngẩn nhìn màn biểu diễn này.
Nhóm tứ long thì ngơ người, ngơ người, ngơ người.
Ừm, cái này hình như không có trong kịch bản?
Khúc hí khởi, khúc hí tan, ai là...!khách nhân?
Tiếng ca cùng với giai điệu kết thúc, vũ cơ cũng đã trình bày xong phần diễn của mình.
Đối mặt với tất cả mọi người, ca cơ xoay tròn một vòng, và rồi...
Biến mất!
Ừ, chính là biến mất ngay tức khắc đấy! Không phải nhón chân nhảy mất mà là trực tiếp tan biến vào không khí luôn.
Vũ cơ từ trên trời rơi xuống, trình bày một điệu nhảy, và rồi biến mất...
Tất cả những điều này khiến cho màn biểu diễn vừa rồi nhuốm màu huyền bí...
 
 
"Ký chủ, cô múa rất đẹp!" Phân thân của Yuki biến mất, cô gái giả trai nào đó nhận được toàn bộ ký ức, khẽ mỉm cười...
Khi nãy Chiaki chỉ đơn giản là phủ ảo thuật lên người mình, cho nên không ai nhận ra thôi mà.

Múa một điệu, cảm giác cả người đều thoải mái hơn nhiều rồi.
Jae-ha nhìn chàng thanh niên đang đứng một góc kia, nheo mắt lại...
Khi nãy, làm sao hắn ta lại bảo anh thổi đoạn nhạc đó?
.........................
Tộc trưởng Hỏa tộc, tạo phản rồi!
Là đơn phương hợp tác với nước địch muốn tạo phản, hai đứa con thì không biết gì hết đâu.
Nếu như Xích long là Hỏa long, vậy thì liệu có Thủy long không nhỉ?
Chàng trai nào đó ngẩn ngơ nghĩ thầm khi đứng cùng mọi người.
Công chúa tóc đỏ quyết định sẽ tham gia chiến tranh.


Với quyết định này, Yuki ngáp dài một cái.

Không có ý kiến, cô sẽ bảo vệ công chúa mà, lo cái gì?
Chẳng qua, sự xuất hiện của Soo-won lại là một vấn đề khác.
Trận chiến kết thúc, mọi người đều rút lui và bắt đầu trị thương.

Như mọi khi, cô gái giả trai nào đó lại là đối tượng bị mắng vì can tội...!chẳng làm được gì cả.
Mặc kệ những lời phàn nàn kia, chàng trai nào đó chỉ lẳng lặng cúi đầu băng bó cho mọi người.
...............................
Nhóm Yona tìm thấy một nhà trọ suối nước nóng, tất cả đều nhanh chóng đi ngâm mình.

Ngoại trừ Kija và Yuki.
Jae-ha nhìn vết cào trên lưng Kija, lẳng lặng mặc lại áo cho người đó.
Sau đó hỏa lực lại bắn sang chàng trai đang cười híp mắt đứng bên cạnh.
- Ta khuyên huynh đừng có ý định lột áo ta, bởi vì trên người ta cũng có một vài bí mật đó!_ Yuki cười cười cất lời cảnh báo.
Đương nhiên, Jae-ha mà nghe thì còn gì là Lục Long tự do nữa.

Anh nhanh chóng lột áo của chàng trai trẻ ra.
Sau đó lại thêm một lần sững sờ...
Tấm lưng nhỏ nhắn trắng nõn nhưng lại chất chồng đầy những vết thương...
Nổi bật nhất, hút mắt nhất là bốn vết rạch sâu và dài, cắt ngang qua tấm lưng bé nhỏ.
Và cả, vết sẹo vì tên bắn ở trên vai kia, có chút quen thuộc.
Lục Long im lặng.

Lục Long chậm rãi khoác lại áo cho người trước mắt.
Yuki đang đập tim thình thịch, chỉ sợ người ta phát hiện ra thân phận nữ nhân của mình.

Nhưng mà cô đoán đúng rồi, ai đó vì nhìn thấy những vết sẹo đã sợ hết hồn, làm gì còn tâm trí để nói những chuyện khác chứ?
Giữa lúc Jae-ha còn đang ngạc nhiên, chàng trai kia chỉ cong môi cho anh nhìn thấy một nụ cười nhợt nhạt trước khi rời đi.
Lúc này thì tâm trí Lục Long chỉ mới nghĩ đến Bạch Long thôi, cho đến khi cái việc con nhện bại lộ.

Khi tất cả mọi người lại một lần thư giãn trong bồn tắm, Jae-ha vẫn chưa nhìn thấy Yuki.
Hẳn là đệ ấy sẽ không vì một cái lý do vớ vẩn như Kija, nhưng cái vết sẹo khủng khiếp như đang rạch ngang lưng kia...
 
 
Đêm xuống, tất cả mọi người đều đã đi ngủ.

Lúc này có một người bắt đầu rón rén bò dậy.
Chiaki cởi quần áo, búi mái tóc vàng rực của mình lên rồi cuốn khăn tắm che đi, bước vào trong bồn tắm.

Ngâm suối nước nóng là một trong những cách làm đẹp cùng với giúp con người ta sảng khoái, còn lâu mới có chuyện cô bỏ qua việc ngâm mình nhé!
Lục Long khi thấy cái tên kia rời đi thì mình cũng đi theo, anh nghĩ mình cần phải tìm hiểu kỹ một chút.
Bước vào trong bể tắm, cái người kia đang gục đầu trên thành đá, để lộ nửa lưng.
Tấm lưng trắng nõn, những vết sẹo lại chất đầy trên đó.

Và cả...!vết cào như của một con quái vật kia...
- Yuki, vết thương trên lưng đệ...
- À thì khi đệ còn là một đứa bé, đệ đã cản nó cho một người bạn.

Sau đó có vài chuyện mà đệ phải lưu lạc hết làng này đến làng khác, cuối cùng thì thành ra thế thôi.

Huynh không nên ngâm mình quá lâu, huynh có thể ngất.

Cứ để đệ một mình ở đây đi.
- Đệ...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.