Nữ Phụ Văn Của Anime

Chương 190: Thế Giới Không Có Nhiệm Vụ12





"Hỏng rồi, phong ấn trong con bé đó!" Madara rủa thầm, vội lao tới.
Chiaki nhẹ nhàng đặt Kurama cạnh gốc cây cô vẫn dựa vào ngủ, sau đó chậm rãi tiến lên.
Vụt...!Sầm...
Trước mắt tất cả mọi người, con bé kia đột ngột biến mất.

Lần này một thành viên bên đội Uchiha bị bẻ ngoặt tay, khóa lại sau đó tàn nhẫn bị đẩy thẳng xuống dòng sông Naka.
- Tất cả mọi người hôm nay, phiền các người chìm xuống sông hộ tôi được chứ?_ Chiaki chậm rãi cất lời, âm thanh băng lạnh như thể gió tuyết thổi qua.
"Tích...!phát hiện nhiễu loạn...!Pi pi...!thông báo: thiết lập bị phá vỡ...!tít tít tít...!Phát hiện dao động cảm xúc ký chủ quá lớn, ảnh hưởng đến thế giới...!Cưỡng chế ép lại...!tiến hành khóa dao động trên cơ thể...!Bíp bíp...!Bắt đầu cưỡng chế..."
Âm thanh hỗn loạn chợt xuất hiện rồi tan biến ngay lập tức, Chiaki cau mày.

Cái quái quỷ gì đang làm loạn trong tai cô vậy?
Quản nó sau, trước hết cứ xử lý mấy tên này đã.
Là họ đã, làm Kurama bị thương.

Vậy thì họ sẽ phải trả giá!
Đúng thế, Chiaki cô chính là một kẻ độc chiếm như thế đấy! Thứ cô thích, thứ của cô, cô sẽ hết sức săn sóc nó, bảo vệ nó! Cô không cho phép bất cứ kẻ nào dám đụng vào nó!
Bọn chúng khiến Kurama...
"Cưỡng chế khóa lại tỉnh táo: thành công!"
Khoảnh khắc đó, luồng chakra khổng lồ đột ngột bùng phát từ cô nhóc đứng yên kia.

Chiaki giống như con dã thú đói ngấu xổng chuồng, nhanh như chớp tấn công những kẻ gần nhất bất kể địch ta.
"Chết tiệt! Chiaki cưỡng chế phá phong ấn.

Nhưng lượng chakra khổng lồ đến độ muốn đè ép người khác này là sao chứ?" Madara sững lại, luồng chakra này không cần phải nói cũng biết đến từ Chiaki.

Nhưng mà, lớn thế này...
Không lẽ, đây mới là lý do cô nhóc đó bị phong ấn nhiều đến vậy sao?
"Cưỡng chế khóa lại lý trí: thành công!"
Chiaki lại càng bùng nổ, cô còn chiến đấu thành thạo hơn những ninja khác.

Tốc độ nhanh như chớp xẹt qua, tấn công kẻ xung quanh như vũ bão.

Thế nhưng rõ ràng có thể một kiếm giết chết, cô nhóc lại không làm.

Chỉ đơn thuần là tấn công nhưng không giết, đánh ngã xong lại quay sang tên khác.
- Rút ngay!_ Lúc này thì còn gì tâm tình oánh nhau nữa, không chuồn mới là lạ.


Hai phe không hẹn mà cùng chung ý nghĩ: chuồn!
"Cưỡng chế khóa lại hành động: thành công!"
- Muốn đi, làm sao có thể đơn giản thế được? Tôi còn chưa chơi đủ mà!_ Chiaki mỉm cười ngọt ngào.
Rào...
Lắc rắc...
Một con rồng nước khổng lồ cuộn lại, chắn mất đường rút lui của những người tộc Uchiha.

Bên phía Senju cũng không khác mấy, chẳng qua là một con rồng bằng dây leo thôi.
- Làm bị thương Kurama rồi chạy, nghĩ dễ vậy? Đến đây, tiếp tục khiến tôi vui vẻ đi._ Chiaki dẵm trên mặt sông, mỉm cười nhưng âm thanh lại lạo xạo toàn những vụn băng.
- Ngươi sử dụng được Mộc độn? Cũng thuộc tộc Senju sao?_ Nhìn thấy cả một con rồng được bện bằng dây thường xuân, tộc Senju ngây ngẩn cả người.
- Các ngươi quá ồn, yên đi!
Chưa nói xong đã bị côn gái nhỏ khó chịu phất tay một cái, những sợi dây leo lập tức trói chặt mấy người kia.
Tộc nhân Uchiha cũng không ngoại lệ, bị những dòng nước đóng thành băng giam giữ cả người lại.
Cả hai bên giờ chỉ còn lại mỗi Senju Hashiram và Uchiha Madara là hoàn toàn không bị sao.

Nhưng mà họ cũng không dám tiến lên.

Dù là chiến thần đi chăng nữa thì lúc này chỉ mới là những cậu bé mười mấy tuổi, nguyên áp lực kia đã khiến hai người nhũn hết chân rồi.
Chiaki nhìn hai bên một chút, giống như đang muốn xác nhận xem mình nên hạ thủ từ người nào.

Sau đó cô bước đến bên Uchiha.
Vết thương trên người đã bị cô gái nhỏ rút kunai ra, vung vẩy trên tay, thậm chí còn không thèm băng lại.

Máu nóng tuôn trào như dầu bôi trơn, khiến cho cơ thể luôn cứng ngắc hoạt động một cách dễ dàng.
"Cưỡng chế khóa lại tinh thần: thành công!"
Nhìn con nhỏ đang chậm rãi tiến đến kia, tộc trưởng Uchiha kích hoạt sharigan.

Sau đó, Chiaki khựng lại, nhìn như bị thôi miên vào trong đôi mắt đỏ với ba dấy phẩy đen kia.
Những tưởng đã xong việc, ai ngờ Uchiha Tajima bị bắn ngược ra sau, tý nữa thì hộc máu.
- Phụ thân!_ Madara hoảng hốt phóng tới, đã được cha của mình.
- A, quên mất không nói.

Ảo thuật của tộc Uchiha các người không có tác dụng với ta nha! Xì, ảo thuật của các người yếu xìu, nhìn ta mà học tập nè!_ Chiaki cong mắt cười, sau đó nhắm lại đôi mắt trong vắt kia.
Ngay khi mở mắt ra, những tộc nhân Uchiha chấn động tại chỗ.

Bởi vì trong đôi mắt xanh kia, nở rộ một bông sen tuyết cực kỳ xinh đẹp.


Bên mắt còn lại, là một bông hoa tuyết lạnh giá!
Thật kỳ lạ, rõ ràng hai màu trắng xanh rất dễ lẫn vào nhau, nhưng đôi mắt của con bé này lại có thể dung hòa cả hai lẫn làm nổi bật lên.

Hơn nữa, lại đẹp một cách quỷ dị!
- Huyết kế giới hạn? Rốt cuộc ngươi thuộc tộc nào?
Chiaki mỉm cười, chắp tay lại, tùy tiện ngâm xướng một đoạn nhạc chẳng biết xuất hiện từ khi nào trong ký ức...
"Cưỡng chế khóa lại sức mạnh: thành công!"
Tất cả mọi người ngơ ngẩn nhìn thấy mình xuất hiện trên một đồng hoa cỏ rực rỡ.
Ảo thuật?
- Chào mừng đến với thế giới của tôi, ở đây mọi người có thể chết một cách nhẹ nhàng.

Tôi đảm bảo.

Ừm, bắt đầu với ông trước nhé?_ Chiaki cười đến tít mắt, một quả cầu nước lơ lửng trong tay cô dần dần đóng băng trở thành một mũi băng sắc nhọn.
Chiaki phất tay, mảnh băng phóng thẳng đến chỗ tộc trưởng tộc Uchiha.
Keng~~~
Madara đứng trước phụ thân, chặn lại mũi băng kia.
Chiaki chớp chớp mắt, lần này trực tiếp lao tới.

Hai đứa quần ẩu ngay trong ảo cảnh.

Chỉ là lần này Madara mới chân chính biết được, thực lực con bé trước mắt hắn mạnh hơn hắn bao nhiêu.
Quá mạnh! Còn mạnh hơn cả phụ thân.

Cho dù chỉ là thể thuật, cho dù con nhóc này kém tuổi hắn, nhưng vẫn có thể dễ dàng nghiền ép hắn!
"Cưỡng chế khóa lại cảm giác: thành công!"
Lần này, Madara bị đè xuống, Chiaki đè hắn, tay đã sẵn sàng mũi kunai xé gió lao tới...
- Chiaki!_ Madara đôi đồng tử co hẹp, hắn thét lên.

Muốn nhờ tiếng thét này, ít nhất để con bé không điên cuồng nữa.
Khoảnh khắc ấy, đôi mắt băng lạnh của Chiaki khẽ động đậy.
Phụp...
Mũi kunai lại một lần nữa đâm vào da thịt.

Chỉ là, người bị đâm vẫn là Chiaki.


Ngay khi nghe thấy Madara gọi tên mình, cô gái nhỏ đã cường ngạnh đổi hướng đòn tấn công và không tiếc tự tổn thương bản thân mình.
Madara không phải kẻ ngốc, hắn nhìn thấy con mắt xanh kia dường như đã có được một chút tỉnh táo.
- Chiaki, bình tĩnh lại đi!_ Madara nhẹ giọng nói, tận lực hòa hoãn đối phương...
- Sasu...ke? Tốt quá..._ Đôi mắt trong suốt của Chiaki dường như bị phủ lên một tầng sương mờ.

Hình như...!cô nhìn thấy Sasuke thì phải? Thật tốt, vẫn còn có thể trông thấy em ấy!
"Cưỡng chế khóa lại ý thức: thành công!"
Tầm mắt cô gái nhỏ mơ hồ, trước khi ngã xuống vẫn kịp mỉm cười rất dịu dàng với Sasuke.

Đừng lo Sasuke, chị vẫn ổn mà!
"Cưỡng chế khóa lại năng lực: thành công!"
Mảnh băng vỡ vụn thành nước, ảo thuật bao phủ lấy mọi người cũng tan rã, trả lại mọi người đến bên cạnh bờ sông Naka.
Hai con rồng bằng nước và dây leo giam cầm mọi người cũng biến mất không dấu vết, phảng phất như thể tất cả đều chỉ là giấc mộng của họ vậy.
- Chúng ta đi thôi.

Madara, mang theo con bé!_ Tộc trưởng tộc Uchiha cất lời trước khi thu đồ rời đi.
- Khoan đã, để con bé đó ở lại!_ Nó có Mộc độn, là thuộc tộc Senju.

Tộc trưởng Senju vừa mới định tấn công thì phát hiện ra không đủ lực, đành dừng lại.
Có thể nó có huyết kế của tộc Senju, nhưng sự thật là con bé này hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi sharigan.

Cho nên cần mang nó theo!
Tộc trưởng tộc Uchiha quyết định rất nhanh, sau đó là lập tức hồi phủ.
Madara cõng Chiaki nhẹ bẫng trên lưng, nhanh chóng đuổi theo.
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 
 
 
 
 
"Tích! Cưỡng chế...xẹt xẹt...!khóa lại...rè rè...ký ức...rẹt rẹt...thành công! Bíp bíp!"
"Rè rè...!Cảnh báo: có vi rút...!Hệ thống...!không được.

Bíp!"
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Bờ sông Naka trở lại với sự yên lặng vốn có của nó.

Xác hồ ly trắng tuyết Chiaki vẫn đặt ở gốc cây đột ngột tan biến vào trong không khí.

Như thể từ trước tới nay hoàn toàn không hề có gì tồn tại ở đó...



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.