Nữ Quan Vận Sự

Chương 21: Phi Nhiên bắt mạch



Khuê phòng của Cố Khinh Âm được bố trí cực kì lịch sự tao nhã. Nhưng khác với phòng của những nữ tử bình thường, khuê phòng của nàng có nhiều giấy và bút mực cùng một giá sách hình tròn. Trong không khí không chỉ có mùi son phấn, còn có mùi hương đặc trưng của giấy mực, giao hòa vào nhau, vừa độc đáo, vừa thanh nhã.

Tiểu nha đầu Bích Tú đã vào phòng trước để đánh thức Cố Khinh Âm. Lúc này nàng mặc một bộ trung y màu trắng, tựa gối mềm nằm ở trên giường, mái tóc đen rối tung, càng tôn thêm khuôn mặt nhỏ nhắn thanh lệ nhưng lại có vài phần nhợt nhạt của nàng.

“Khinh Âm, Ninh thái y đến.” Cố phu nhân nói với nữ nhi.

Bích Tú vén màn trướng lên, phủ thêm cho Cố Khinh Âm một cái áo khoác. Cố Khinh Âm liền muốn xuống giường hành lễ với mẫu thân.

“Khinh Âm, mau mau nằm xuống, không cần đa lễ, thân thể đã như vậy... Mẹ con cần gì như thế.” Cố phu nhân ấn người nàng xuống, thương tiếc nói.

Rốt cuộc vẫn là khuê nữ nhà mình, cho dù đã biết chuyện đêm qua, bà cũng không cách nào nhẫn tâm với nàng. Hơn nữa trong thâm tâm bà luôn nghĩ nàng là người thủy chung, bà cho rằng nhất định có ẩn tình gì, chỉ là nữ nhi không nói ra mà thôi.

Ở Hưng Hòa vương triều, nữ tử cần khám bệnh cũng không phải kiêng kị gì nhiều. Tuy cũng có những tiểu nữ tử xấu hổ, không chịu trực tiếp gặp thầy thuốc, nhưng từ nhỏ Cố Khinh Âm đã có kiến thức rộng rãi, lại vào triều làm quan nhiều năm, tự nhiên sẽ không câu nệ chuyện này.

“Cố đại nhân, hạ quan là Ninh Phi Nhiên.” Luận chức quan, hắn thuộc hàm thất phẩm, nên khi thấy Cố Khinh Âm thì tự xưng hạ quan.

Đôi mắt ướt át của Cố Khinh Âm thoáng nhìn qua Ninh Phi Nhiên, bộ quan phục màu xanh lam sẫm mặc trên người hắn có vẻ hơi rộng. Trông hắn còn rất trẻ, làn da trắng nõn, diện mạo thanh tú, nàng thậm chí có thể nhìn thấy hàng lông mi dày của hắn.

“Ninh thái y không cần đa lễ, hôm nay làm phiền thái y.”

Người hầu đã đặt sẵn một cái bàn nhỏ, Ninh Phi Nhiên buông hòm thuốc, ngồi xuống, mặt đối mặt bắt mạch cho Cố Khinh Âm.

Giây lát sau, đôi mắt đen của Ninh Phi Nhiên nhìn Cố Khinh Âm, nói: “Thân thể Cố đại nhân thuộc tính hàn, lại bị rơi xuống nước, đúng là họa vô đơn chí. Hạ quan sẽ kê một đơn thuốc bổ sung khí lực, từ từ điều trị.”

Cố phu nhân ngồi bên cạnh liên tục gật đầu, “Ninh thái y nói không sai, đứa nhỏ này từ nhỏ sợ lạnh, bây giờ có thể uống thuốc điều trị thì không còn gì tốt hơn.”

“Phu nhân an tâm, hạ quan đến bắt mạch cho Cố đại nhân, chắc chắn sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.” Ninh Phi Nhiên liếc mắt nhìn Cố Khinh Âm một cái, lập tức cụp mắt xuống, hắn nhanh chóng viết đơn thuốc, bảo hạ nhân cầm đi bốc thuốc.

Cố phu nhân thấy đã chẩn bệnh xong, nhân tiện nói: “Không bằng Ninh thái y lưu lại, cùng lão gia đối ẩm mấy chén rồi hãy về.”

“Không dám làm phiền đến phu nhân, hạ quan phải về thái y viện bẩm báo lại với thầy.” Hắn đứng lên, chắp tay nói.

Cố phu nhân còn muốn giữ hắn lại, thì bị Cố Khinh Âm ngắt lời, “Mẫu thân, con còn có chút chuyện muốn một mình thỉnh giáo Ninh thái y.”

Cố phu nhân nhìn thần sắc của nữ nhi, mặc dù thấy có chút không ổn, nhưng vẫn gật đầu đi trước, nói đến cùng bà vẫn tin tưởng nữ nhi.

Cố Khinh Âm ngửa đầu, còn Ninh Phi Nhiên đã đứng lên, hai người đối diện một lát, trong phòng có phút an tĩnh ngắn ngủi.

“Ninh thái y vừa rồi còn lời gì chưa nói, hiện tại có thể nói rồi.”

Ninh Phi Nhiên nghiêm túc nhìn nàng, nói: “Cố đại nhân nên tiết chế chuyện phòng the.”

“Thái y nói cái gì?!” Cố Khinh Âm chỉ cảm thấy một dòng máu nóng xông lên đầu, mặt lập tức nóng bừng.

“Hạ quan nói gì, Cố đại nhân hẳn là nghe rất rõ.”

Hắn vẫn đứng đó, thân mình gầy yếu, nhưng lại thẳng tắp như cây tùng.

“Ngươi...” Cố Khinh Âm chán nản, nàng là mệnh quan triều đình, lại là nữ tử chưa xuất giá, người này nói chuyện không thể cố kỵ một chút sao.

Ninh Phi Nhiên không hề kiêng kỵ, chỉ thấy hắn lấy trong hòm thuốc ra một cái bình nhỏ, “Đây là thuốc cao để bôi chỗ đó, mỗi ngày hai lần, hai ba ngày sẽ tốt hơn.” Hắn đưa cho Cố Khinh Âm.

Cố Khinh Âm không nhận lấy, mặt mũi của nàng bị hắn quét sạch đi rồi. Nàng cắn răng nói: “Thái y kê cho ta một đơn thuốc tránh thai, hiệu quả tốt nhất.”

Ninh Phi Nhiên cũng không bất ngờ, thậm chí biểu tình cũng chẳng thay đổi, hắn đặt cái bình lên mặt bàn, “Thuốc tránh thai không thể dùng bừa, chỉ có hại thân, hơn nữa không thể hoàn toàn tránh thai.”

“Được, xin mời Ninh thái y kê cho ta một đơn thuốc không thể hoàn toàn tránh thai, có hại đến thân thể.” Cố Khinh Âm thấy rằng kiên nhẫn của mình sắp bị người này hao hết.

“Yêu cầu của Cố đại nhân, hạ quan sẽ làm theo, nhưng thân thể ngài kỳ thực cũng không dễ thụ thai, uống thuốc tránh thai sẽ tránh không được có chút hao tổn.” Hắn vẫn nói không nhanh không chậm.

“Ta muốn ngươi kê.”

Mi tâm của Ninh Phi Nhiên khẽ nhíu lại, rồi rất nhanh giãn ra. Hắn ngồi xuống viết một đơn thuốc đưa cho Cố Khinh Âm.

Cố Khinh Âm cầm đơn thuốc xem một lát, nhìn Ninh Phi Nhiên vẫn đứng đó, nàng nói: “Hôm nay đa tạ Ninh thái y.”

“Thỉnh Cố đại nhân nhất định phải dùng thuốc cao này, hiệu quả rất tốt“. Hắn chỉ chỉ cái bình nhỏ bị Cố Khinh Âm hoàn toàn xem nhẹ, tiếp tục nói: “Nếu Cố đại nhân rảnh, ba ngày sau đến thái y viện tìm hạ quan, hạ quan điều chế một loại bí dược rất có ích với thân thể của Cố đại nhân, cho dù có làm chuyện đó thường xuyên thì nơi riêng tư...”

Cố Khinh Âm càng nghe càng giận, “Mời Ninh thái y về cho, thứ cho ta không tiễn!” Nàng đặt mạnh chén trà xuống, phát ra một tiếng “Cạch” vang dội.

Ninh Phi Nhiên không thèm nhắc lại, dùng đôi mắt to thanh thuần nhìn Cố Khinh Âm, muốn nói lại thôi, như vẫn còn gì chưa nói hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.