Nữ Quan Vận Sự

Chương 236: Đêm trăng hoan hảo 3



Kỷ Trác Vân bị dày vò trong dục vọng, chỉ ma sát bên ngoài như thế không cách nào thỏa mãn hắn. "Không bắn ra được, rất muốn đi vào trong......" Giọng hắn ám ách, nhục bổng trầm xuống phía dưới, chậm rãi cọ sát vào cánh hoa đang hé mở của nàng.

"Ah...... Chàng, không được như vậy...... Ah......" Thân thể Cố Khinh Âm đúng vào thời điểm trống rỗng khó kìm nén nhất, hoa hạch sưng tấy run rẩy đứng thẳng, bị quy đầu nam căn của hắn cọ qua, khiến thân thể nàng cong lên, căng cứng như dây cung.

Mật viên của nàng đã lầy lội nước, mấy sợi lông mu ướt nhẹp dính vào hoa khâu mềm mại. Nhục bổng to dài như gãi không đúng chỗ ngứa, càng cọ sát, càng khiến bụng dưới của nàng thắt chặt, tiểu huyệt trống rỗng vô cùng.

Nhiều lần suýt thốt ra, bảo hắn đi vào, nhưng đều bị nàng kiềm lại, lời nói ra lại biến thành: "Chàng, vừa rồi chính chàng nói...... không đi vào, ân......" 

"Không vào,…" Nhục bổng của Kỷ Trác Vân càng ngày càng thô, càng cứng. "Có thể, nhưng, tối nay nàng đừng mong được ngủ, ta cảm thấy có thể làm suốt đêm......" Hắn đẩy mạnh về phía trước một cái, phần hông đánh vào bắp đùi nàng, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

"Kỷ Trác Vân ——" Cố Khinh Âm thật sự sắp bị hành hạ đến phát khóc, ngoài miệng vẫn không phục, "Chàng dám, chàng......" 

"Sao ta lại không dám, " Kỷ Trác Vân cười mê người, "Lẽ nào, nàng thật sự không muốn?" 

Cố Khinh Âm cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra ngoài, nam căn thô to của hắn đang chống ngoài cửa huyệt ướt át của nàng, đỉnh chóp thậm chí đã thoáng trượt vào trong.

Nàng thử giãy giụa, nhưng hoàn toàn bị Kỷ Trác Vân giữ chặt. Nàng vừa tức vừa ủy khuất, "Kỷ Trác Vân, chàng khi dễ người ta......" 

Kỷ Trác Vân nhìn đôi mắt long lanh nước của nàng, gấp gáp nói: "Khinh Âm, rõ ràng nàng đã ra rất nhiều nước, hà tất phải kiềm chế, để ta vào đi, ta sẽ thỏa mãn nàng, cam đoan khiến nàng dục tiên dục tử......" 

"Em không muốn nghe chàng nói nữa." Cố Khinh Âm đánh hắn, quay đầu không nhìn hắn nữa.

Trong lòng nàng hoảng sợ vì Kỷ Trác Vân hoàn toàn cảm nhận được dục vọng của nàng, cũng biết nàng chỉ đang kiềm chế chính mình, nàng muốn lùi về sau, nhưng đã không thể lui được nữa.

Bỗng nhiên, tiếng sáo du dương như hoàng oanh hót ngoài song cửa sổ truyền đến, ẩn chứa nỗi niềm tương tư, quanh quẩn kéo dài trong đêm tối.

Tâm thần Cố Khinh Âm chấn động, ánh mắt lướt qua cửa sổ hé mở, nhìn về phía ngôi đình trống trải bên ngoài.

Ấn đường Kỷ Trác Vân nhíu nhẹ một cái, đột ngột quay đầu Cố Khinh Âm lại, cúi người, hôn xuống đôi môi mềm mại của nàng.

Hắn vừa xâm lược môi lưỡi của nàng, vừa đùa giỡn hai bầu ngực đầy đặn, không cho phép nàng phân tâm.

"Ân...... Ahh......" đầu v* Cố Khinh Âm bị bóp đau, nhưng cái miệng nhỏ lại bị hắn chặn lại.

Kỷ Trác Vân dùng môi lưỡi khiêu khích, để hơi thở của hai người giao hòa, mút lấy nước bọt trong miệng nàng, liếm láp nơi mẫn cảm nhất trong miệng nàng. Cố Khinh Âm không chống đỡ nổi nữa, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

"Khinh Âm......" Hắn trầm thấp than thở, phần eo trong nháy mắt phát lực, đưa cự long đính vào trong tiểu huyệt của nàng.

âm đ*o chật khít nóng ấm của Cố Khinh Âm trong nháy mắt được lấp đầy, thậm chí nàng còn nghe thấy tiếng nước dâm mỹ khi hắn đi vào. Quy đầu to lớn lập tức thẳng tiến đến nơi sâu nhất, nàng buộc phải hít một hơi, xoang mũi phát ra tiếng ngâm triền miên.

Nhục bổng nóng như bàn ủi của Kỷ Trác Vân bất ngờ bị tầng tầng mị thịt của nàng giữ chặt, cảm giác sảng khoái làm toàn thân hắn run lên, dục hỏa trong bụng tán loạn, khiến hắn suýt bắn ra. Hắn thở mạnh vài cái, đầu ngón tay kéo nụ hoa kiều diễm của nàng.

"Kỷ Trác Vân, chàng...... Ah......" Thân thể Cố Khinh Âm mẫn cảm vô cùng, lại bị ảnh hưởng bởi tiếng sáo nên toàn thân nàng căng lên, chỉ một chút kích thích cũng đủ đưa nàng lên giới hạn.

Kỷ Trác Vân tàn nhẫn đi sâu vào, lập tức khiến âm đ*o chặt khít của nàng không ngừng co rút, cảm giác tê dại từng cơn kích thích bụng dưới.

Kỷ Trác Vân nâng một chân của nàng lên, thở gấp, chậm rãi cắm rút.

"Thoải mái không?" Hắn hỏi, nở nụ cười mê người, "Rõ ràng nàng cũng thích." 

Tiếng sáo ngoài cửa sổ vẫn chưa ngừng, làn điệu réo rắt lúc cao lúc thấp, xuyên qua cửa sổ tràn vào phòng, hòa cùng tiếng thở dốc của đôi nam nữ đang quấn quýt trên giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.