Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 21: Chương 21




Loại biểu cảm này xuất hiện trên người một đứa bé gái thật sự không phù hợp tí nào, nhưng Tiền thọt lại không kìm được mà càng kính trọng cô bé hơn.Châu Thiện giơ ngón tay mũm mĩm ra chỉ về góc tây nam: “Chỗ đó sao lại thiếu một góc rồi?”Tiền thọt bị cô bé dọa đến mức lo sợ bất an: “Căn nhà này là được tân trang lại, sửa tới chỗ đó thì gạch không đủ dùng nữa, cho nên không tu bổ hoàn toàn, chỗ đó là tường bằng gạch đất, đã sập rồi.”Châu Thiện nghiêm mặt nói: “Vợ anh có phải không được tốt lắm?”Tiền thọt vẻ mặt căng thẳng, không khỏi càng thêm khâm phục: “Quả thực là vậy, tiên cô, chuyện này có thể hóa giải không?”Nói ra thì Tiền thọt cũng là người mệnh khổ, trong nhà anh ta vốn dĩ đã nghèo, khó khăn lắm mới có được một mối hôn sự.Tiền thọt chân đi tập tễnh, vợ anh ta cũng có chút khiếm khuyết, nhưng Tiền thọt cũng đã mãn nguyện lắm.

Quan hệ giữa hai vợ chồng rất tốt, nhưng vợ anh ta có thai mấy lần đều bị sảy, nói đâu xa, nửa tháng trước lại vừa sảy thai một lần, cha mẹ anh ta vì cái thai này mà cả ngày than ngắn thở dài, hiện giờ cả hai đều nằm liệt giường, mắt thấy mỗi ngày một kém.Châu Thiện cười nhẹ một cái: “Nhà anh có ba đại sát, may mà đến giờ nhân khẩu vẫn coi như đầy đủ, đúng là mạng lớn.”“Thứ nhất, cửa lớn đối diện với nước tù, tụ âm đuổi dương, dễ phá tài.

Thứ hai, góc tây nam khuyết thiếu, khuyết góc sát, bất lợi với nữ chủ, khuyết góc sát chiếm cứ trên đường con cái của vợ anh, tự nhiên không có lợi cho con nối dõi.


Thứ ba, ——”Châu Thiện nửa úp nửa mở, rồi mới tiếp tục cất tiếng: “Con đường mà anh dẫn ta tới đây quanh co khúc khuỷu, vừa vặn rẽ vào nhà anh, uốn lượn về phía cửa sổ nhà anh, đây gọi là Thiên cung sát.

Người tranh một khẩu khí, Phật nhận một nén hương, dương khí phải đi thẳng một mạch không thể vòng vèo, cho nên dòng khí va chạm hỗn loạn ở đây.

Tam sát tương xung, căn nhà này của anh đúng thật là nơi hung hiểm.”Tiền thọt nghe xong đã đờ người ra, nền nhà này của anh ta là được thôn phân cho, lúc tân trang lại cũng bởi nghèo nên không mời thầy phong thủy đến xem, làm sao biết được bên trong còn lắm trò như vậy.Mấy lời này được nói ra từ miệng một đứa bé gái quả thực kỳ lạ, nhưng Tiền thọt sớm đã hoàn toàn bái phục Châu Thiện, một lòng coi cô bé như tiên cô từ trên trời hạ phàm để đối đãi.


Loại nhận biết này, trên một tầng diện nào đó cũng là chính xác.Tiền thọt vô cùng cung kính nói: “Vậy tiên cô nói xem nên làm thế nào?”Châu Thiện vỗ vỗ bàn tay: “Đơn giản, dọn ra khỏi đây là được.”Cô bé vừa dứt lời, sắc mặt Tiền thọt đã khổ sở.

Tiền để dành trong nhà cũng không nhiều, vừa nãy lại mới tiêu mất mấy chục tệ, làm gì còn tiền xây nhà chứ đừng nói đến mua nữa.

Trừ phi đi mượn, nhưng giờ người người nhà nhà đều nghèo, người có thừa của cải thì nhà anh ta cũng không quen biết.Châu Thiện cũng không phải muốn làm khó anh ta, chỉ có điều tam đại sát tương xung, nếu phá giải thực sự phiền phức, hơn nữa cô bé mới chỉ hai tuổi, tu vi cũng không thâm hậu.

Hễ có một chút pháp lực có thể dùng, chút chuyện nhỏ này cũng chẳng qua nhấc tay là giải quyết được rồi.“Cũng không phải không có biện pháp hóa giải, chỉ có điều phải rắc rối một chút.”Cô bé vừa chuyển chủ đề, Tiền thọt đã mừng rỡ: “Mời tiên cô nói.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.