Nữ Thần Giới Phát Sóng Trực Tiếp

Chương 8: Vẽ



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Vẽ

Editor: Con trym nhỏ xinh

____________

Cố Thanh Thanh vẽ rất nghiêm túc, vị trí, tọa độ của từng ngôi sao đều được vẽ ra chính xác. Cô vẽ rất nhanh, nhưng bản đồ lại phức tạp, vẽ xong đã hơn 10 giờ rưỡi, số người xem lúc này chỉ còn có 300 vạn.

“Xong rồi, cho mọi người nhìn nè!” Bản đồ sao của Cố Thanh Thanh không phải loại vẽ hoa văn như ngày nay, chỉ chấm nối lại với nhau, bên cạnh còn ghi tên của chòm sao.

Tên của bạn: Nữ thần! Vẽ rất ư là tuyệt vời!

Mười vạn câu hỏi vì sao: Nữ thần thật lợi hại!

‘Ninh gia có vận’: Nữ thần tặng cho tui đi!

Mi gầy nên đừng nói chuyện: Cút! Chủ bá mà muốn đưa cũng chỉ đưa cho tui!

…….

Vượt mọi chông gai: Đừng cãi nhau, nữ thần mở Weibo rút thăm trúng thưởng đi!

Câm miệng cho bà: Lầu trên +1

Gọi tôi là cao phú soái: Lầu trên +2

…….

Dưới sự hướng dẫn nhiệt tình của hội bà tám, Cố Thanh Thanh đã mở cuộc bốc thăm giữa các fan, rất nhanh đã có kết quả, là một võng hữu có tên “Hoàng tử hoa hồng nhỏ”, Cố Thanh Thanh gửi một tin nhắn cho võng hữu này, kêu cô ấy gửi địa chỉ cho cô.

Gâu độc thân: Vãi beep! Vận khí của tên này cao thiệt sự!

‘Ninh gia có vận’: Ra giá! Tôi mua

Khu Đông Dahe: Lầu trên +1

Who sợ who: Vận khí người nọ tốt quá! Một trên mấy trăm vạn người đó!

……..

Cả hội bà tám lại một phen hâm mộ với ghen tị.

Lương Tri Kiều vừa về tới nhà đã thấy con gái ôm ipad đứng chờ trước cửa, khuôn mặt đơ như gỗ.

“Có chuyện gì vậy? Tiểu Oản, sao con lại đứng trước cửa thế?” Bế con gái lên, dù đã nuôi dưỡng một năm rồi, nhưng vẫn gầy đến kinh ngạc.

“Muốn! Muốn!” Lương Tiểu Oản chỉ vào ipad, trên đó là Weibo của Cố Thanh Thanh.

Lương Tri Kiều cầm ipad lên, thấy các võng hữu còn đang bàn tán về chuyện rút thăm trúng thưởng.

“Là muốn bức tranh sao?” Chỉ vào ảnh chụp màn hình của võng hữu hỏi.

“Muốn!”

“Được! Ba ba sẽ mua lại cho con!”

“Hoàng tử hoa hồng nhỏ” là tên của nữ sinh Lưu Gia, cô cũng là fan của nữ thần. Nhưng gần đây mẹ của cô đang bị bệnh, chi phí phẫu thuật lên tới mười vạn, cả nhà cô đều ủ rũ, đã lâu rồi cô không xem nữ thần phát sóng trực tiếp.

Lúc này cô đang ở phòng bệnh, không biết điện thoại cô bị gì, đột nhiên nhận được rất nhiều tin nhắn, nhìn lướt qua, thì ra cô trúng được một bức tranh của nữ thần! Ngay sau đó cũng có rất nhiều người muốn mua lại bức tranh ấy, có không ít người trong số đó ra giá không hề rẻ.

Cô bị một tin nhắn trong đó hấp dẫn,

Mười vạn, cũng có thể bàn lại, bức tranh này tôi nhất định phải mua.

Lưu Gia nắm chặt tay, tâm đặc biệt khẩn trương, nhanh nhắn lại,

Thật không?

Đối phương nhắn lại cũng rất nhanh

Thật, địa chỉ: Xxx

Sau đó cô nhận được một bao lì xì từ Weibo, mười vạn!

Lưu Gia kích động một trận, nhưng đột nhiên cảm thấy có lỗi. Cô…. đã tự mình bán tranh mà chưa có sự cho phép của nữ thần…. Nghiến chặt hàm răng, nữ thần, rất xin lỗi!

Sau khi gửi địa chỉ của mình cho Cố Thanh Thanh, ngẫm nghĩ một hồi, vẫn đem mọi chuyện nói cho cô ấy nghe, rồi nhắm mắt chờ sự quyết định từ đối phương.

Nữ thần nhắn trả lời rất nhanh,

Không sao đâu, nếu cậu có nhu cầu thì có thể bán!

Rồi lại nhận thêm một bao lì xì, hai vạn, đến từ Cố Thanh Thanh, bên trên viết: Tiền không nhiều lắm, để mua thuốc bổ cho dì đi, chúc dì sớm khỏe mạnh!

Lưu Gia nắm chặt điện thoại khóc không thành tiếng!

Cố Thanh Thanh cũng không để chuyện này ở trong lòng, chỉ là cô có chút kinh ngạc khi có người lại chi ra tận mười vạn chỉ để mua một tấm bản đồ sao của mình, thật khó hiểu, nhưng nhân tình ấm lạnh, giúp được thì giúp một phen đi! Hai vạn cô đưa cho Hữu Gia là số tiền cuối cùng trong sổ tiết kiệm, khi phát sóng trực tiếp lại không muốn bọn họ tặng quà, xem ra mấy ngày này cô phải dành chút thời gian để làm thiết bị, rồi bán cho các công ty khoa học kĩ thuật để cải thiện chút tiền sinh hoạt, bằng không tiền thuê nhà sáu thánh cuối năm sẽ không giao được!

Cô không để ở trong lòng, không có nghĩa người khác không để trong lòng, một tuần sau, cô nhận được một kiện hàng chuyển phát nhanh. Là một cái thùng rất lớn, rất nặng. Vừa mới mở ra đã thấy tất cả đều là đặc sản cùng núi. Có quả óc chó, đậu phụng, thịt khô, còn có một số loại rau khô nữa, bên trong có một tờ giấy, trên đó viết:

Nữ thần, cảm ơn! Đều là thứ ba tôi tự làm, đừng ghét bỏ!

Lưu Gia

Cố Thanh Thanh cười cười, tìm thấy “Hoàng tử hoa hồng nhỏ”,

Đã nhận được! Cảm ơn, mình rất thích, nóng lòng muốn ăn lắm rồi!

Lưu Gia nhận được tin nhắn, cười, đôi mắt cô đã ẩm ướt.

“Ba mẹ! Cô ấy nói cô ấy rất thích!”

“Thích là được, thích là được, đây là một cô gái tốt, con phải nhớ tình người ta!” Ba cô mỉm cười dặn dò cô, mẹ của cô đã phẫu thuật thành công, cả gia đình tràn đầy hy vọng.

Cô sẽ không bao giờ quên cô gái đã mang lại hy vọng cho cô!

Chuyện tốt hôm nay lại nhiều, thầy Lý Chuyên cũng gọi điện thoại cho cô để thông báo chuyện kính viễn vọng đã tới nơi rồi! Cố Thanh Thanh mừng rỡ nhảy dựng lên, xách cặp chạy nhanh tới chỗ thầy dọn đồ.

Gọi một chiếc xe, kính viễn vọng này không nhỏ, mà còn nặng nữa. Miệng luôn nói cảm ơn thầy mới tung tăng xách đồ trở về, đàn anh bợ lên giúp cô. Đúng vậy! Cô đặc biệt nhờ sư huynh qua lắp đặt chung với cô.

“Thứ này đúng là nặng thiệt, không hổ là đồ mấy chục vạn, với cân nặng này, nếu bán phế liệu cũng nhận được không ít tiền~” Phương Thụ lau mồ hôi nói đùa.

“Cút cút cút, sao em lại có thể bán ẻm đi chứ? Đây chính là tục tưng của em đóa!” Cố Thanh Thanh hài lòng sờ tới sờ lui.

“Được! Tục tưng của em, hỏi nè, đặt ở chỗ nào?”

“Sư huynh đem ẻm lên ban công giúp em, đặt trên đường đánh dấu á~”

“Này? Em còn trang bị màn hình?”

“Đúng vậy, anh lắp lại trước đi, em còn phải kết nối với máy tính!”

“Máy tính? Em kết nối với máy tính để làm gì vậy?”

“Phát sóng trực tiếp đó! Về sau khi em phát sóng trực tiếp có thể chuyển giữa kính viễn vọng với camera, các võng hữu cũng có thể trải nghiệm được một chút, sao nào, không tồi đúng không!”

“Lợi hại! Em dùng cái gì chuyển đổi vậy? Hình chiếu trực tiếp sợ sẽ không còn rõ nữa!” Phương Thụ nhướng mày, hai con mắt đen nhánh nhìn về phía Cố Thanh Thanh.

Cố Thanh Thanh cười khặc khặc, y như con mèo trộm cá, “Em đã sửa bộ chuyển đổi, anh nhìn nè, đặt ở bên cạnh máy chủ, sẵn tiện có thể quảng cáo cho nó rồi đem bán luôn!”

“Thật xấu xí! Tại sao em không làm cho toàn bộ diện mạo của nó đẹp hơn vậy?”

“Thứ em bán chính là công nghệ! Với lại nó cũng không phải do tự em làm ra~” Cố Thanh Thanh mở to hai mắt.

“Đúng vậy! Trách không được thầy nói cái đầu của em tốt hơn anh, nhất định tương lai sẽ có triển vọng hơn anh!” Phương Thụ gãi gãi đầu, nở một nụ cười khoe hàm răng trắng sáng, trên khuôn mặt hào hoa phong nhã thêm hai chữ ngu đần.

“Sư huynh, đột nhiên em phát hiện ra anh cũng rất đẹp trai!” Cố Thanh Thanh híp mắt trêu chọc anh.

Mặt Phương Thụ đỏ lên, liều mạng níu giữ khuôn mặt nghiêm túc, thanh âm vững vàng nói, “Nói cho anh biết em đã sửa lại nó như thế nào? Thay đổi cái gì?”

Cố Thanh Thanh cười xém nữa sặc nước miếng.

Buổi tối đăng một tin lên Weibo, còn mang theo chút đùa vui: Kính viễn vọng đã cập bến rồi! Tối hôm nay chúng ta sẽ cũng nhau ngắm sao!

Weibo lập tức bùng nổ!

Tui sẽ bị nóng chết mất: A a a! Muốn ngắm sao cùng với nữ thần! Thiệt lãng mạn

Nhìn kìa, máy bay: Bây giờ nữ thần đăng bài này lên, chiều nay sao tui có thể trải qua hả!!!

5 kill không cần cảm ơn: Còn 8 tiếng 12 phút….

Gọi tôi là Diệp Lương Đức: Mặc dù mây mù bây giờ đã được quản lý tốt, nhưng mà…. Có thể thấy sao không?

Năm nay mười tám, hỏi lại tự sát: …….

Luôn có điểu dân muốn hại Trịnh: ……..

Tên của bạn, Lầu trên khi ra ngoài đừng có nói là fan nữ thần bọn tui, có chút mất mặt /che mặt/

………

Ăn cơn trưa với đàn anh xong liền đi qua phòng thí nghiệm, gần đây Cố Thanh Thanh tự nguyện đi hỗ trợ cho đàn anh, thầy của bọn cô đang phân tích “Thấu kính hấp dẫn”, lải nhải liên tục mấy ngày rồi.

Thí nghiệm của sư huynh đang tiến triển tốt, thật ra thì không cần cô hỗ trợ gì nữa, cô đang tự hỏi mình rằng có nên lập một dự án trong mấy nhày tới không….

8 giờ tối, đã có rất nhiều người kêu ngao ngao từ sớm trên Weibo, khi Cố Thanh Thanh mở phát sóng trực tiếp đã có hơn bốn trăm vạn người ùa vào, vẫn còn tăng kiên tục, may mà hệ thống phát sóng trực tiếp bây giờ không giống như hồi xưa.

Cố Thanh Thanh giới thiệu kính viễn vọng cho hội bà tám, rồi cảm ơn bọn họ một lần nữa, ngồi xuống điều chỉnh tiêu điểm, còn giải thích đại khái một chút cho các võng hữu. Trên bang công không bằng ngoài rừng, hơn nữa thời tiết trong thành phố có chút ảnh hưởng, cho nên thấy không xa bằng ở Viện Khoa học Quốc gia. Cố Thanh Thanh hơi thất vọng, Tn8 quá mơ hồ, ấn chuyển đổi, chuyển qua cho các võng hữu xem.

Khu Đông Dahe: Cái quần gì vậy?!

Mi gầy nên đừng nói chuyện: Thấy không rõ lắm ಥ‿ಥ (*꒦ິ꒳꒦ີ)

Tên của bạn: Đây là Tn8?

Mười vạn câu hỏi vì sao: Tuy nhìn thấy không rõ lắm, nhưng có thể tận mắt thấy cũng quá đủ rồi!

Năm nay mười tám, hỏi lại tự sát: Chẳng lẽ chỉ có mình tui không có hứng thú với Tn8 ư? Tui chỉ tới ngắm sao chung với nữ thần….

‘Ninh gia có vận’: Cô không cô đơn đâu!

Doraemon: Lầu trên +1

…….

“Được, chúng ta vẫn nên xem hệ Mặt Trời đi~” Cố Thanh Thanh cũng thấy bất đắc dĩ.

Chuyển sang hệ Mặt Trời thì tình huống ok hơn, 50 vạn cũng có giá trị của 50 vạn, sao Hỏa, sao Mộc, đều có thể thấy rất rõ ràng, các võng hữu có thể nhìn các hành tinh này từ mọi góc độ, một bên nghe nữ thần giải thích, nhất thời không có ít người say mê, bình luận cũng chậm lại….

Ninh Diệp cũng mới vừa quay xong, mệt mỏi cả buổi trưa, lại bị vây trong cái đói. Có không ít fan canh giữ ở bên ngoài, “Ninh gia! Em yêu anh!”

“Á á, Ninh gia!!” Ninh Diệp chịu đựng đói khát chào hỏi với các fan, ký tên cho bọn họ, đợi đến khi bước lên xe cũng không đứng vững được. Cư nhiên hôm nay không có ai xuống mở cửa? Ninh Diệp cũng phải là loại người tự cao tự đại, tự mình mở cửa đi vào.

Bên trong rất an tĩnh, tất cả mọi người ở trong tụ thành một nhóm, chỉ có thanh âm rất nhẹ của con gái phát ra, hơi quen tai, hình như là tiếng nữ thần phát sóng trực tiếp của Ninh Vận?

“Khụ khụ”

Không có ai để ý đến hắn….

“Hây, em đói bụng, cơm mua để đâu?”

“Đừng có nói nhiều!” Ninh Diệp nghe thấy giọng nói không kiên nhẫn của trợ lý nhà mình….

“Em nói…”

“Câm miệng!” Đây là của người đại diện…

Ninh Diệp nghiến răng, Cố Thanh Thanh đã ảnh hưởng rất nghiêm trọng tới sinh mạng của hắn!!!

____________

Trym: Nếu mọi người chú ý sẽ nhớ tới lầu “5 kill không cần cảm ơn”, tên này nói về một bạn nào đấy chơi LOL một mình cân 5 kill. Nếu mọi người muốn xem có thể tìm theo từ này nhoa “五杀不谢”

nu-than-gioi-phat-song-truc-tiep-8-0

Nhìn kìa, máy bay

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.