Nữ Thần Trở Về

Chương 21



"Anh Trương"

Ninh Tây nhà nghỉ của tổ phim cấp cho các diễn viên, bấm gọi cho Trương Thanh Vân.

" Đã tra ra được người đứng sau chuyện của em chưa?"

"Loại thủ đoạn này không giống như là công ty lớn gây nên, càng giống là người có thù oán cá nhân gây nên "

Trương Thanh Vân nhìn lại tài liệu liên quan gần đây với Ninh Tây.

"Anh có hoài nghi vài đối tượng."

Nghe Trương Thanh Vân đọc xong danh sách, Ninh Tây hơi cong môi một cái:

"Em đại khái đoán được là ai."

"Em định làm gì?"

Trương Thanh Vân nghe giọng nói của Ninh Tây, tựa hồ cũng không tính đem việc này nhẹ nhàng để xuống.

"Có qua có lại mới toại lòng nhau"

Ninh Tây vẻ mặt tươi cười.

"Nói lễ phép chính là ưu điểm lớn nhất của em."

"Cho tới bây giờ chưa thấy qua có người khen bản thân như vậy "

Trương Thanh Vân cũng không có ý định để chuyện tình như vậy bỏ qua, nếu không trong giới lại cho là công ty Cửu Cát dễ bị khi dễ.

"Bất quá, anh cũng hết sức đồng ý với em,chúng ta cũng không phải quân tử, cũng không phải là người phúc hậu."

"Đúng rồi, cám ơn anh cùng công ty giúp em đem chuyện này chìm xuống".

Ninh Tây cười cười,

"Đem chuyện này phí không ít tiền đi?"

Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lát.

"Ninh Tây, chuyện này không phải do công ty dìm xuống."

Ninh Tây trên mặt ngưng lại nét vui vẻ:

"Vậy là ai?"

" Anh bây giờ còn không biết, "

Trương Thanh Vân cho rằng Ninh Tây biết rõ việc này, nhưng là nghe giọng điệu này của cô, đối việc này có lẽ hoàn toàn không biết gì, vì để tránh cho Ninh Tây lo lắng, hắn nói giỡn.

"Có lẽ là người giàu có nào đó hâm mộ em. "

"Cái người giàu có nào đó làm như vậy cũng quá hào phóng đi "

Ninh Tây cười cười, sau khi cúp điện thoại, suy nghĩ thật lâu cũng không nghĩ ra nguyên cớ.

"Những công ty khác đều không có đứng ra động thủ, cô xúc động chạy đi đối phó với Ninh Tây, hiện tại lại biết hối hận?"

Người đại diện của Chu Mạt Lỵ biết được trên internet chuyện của Ninh Tây đã chìm xuống, đã nhận ra không ổn. Về sau hắn gọi điện thoại đi hỏi công ty báo mạng có quan hệ hợp tác cùng, nào biết đối phương chú ý gì đó mà tỏ ra hết sức kiêng kỵ.

Bất kể làm nghề gì, đều chú ý đạo đức nghề nghiệp, nhận tiền sẽ phải làm việc, công ty báo mạng cũng giống như thế. Nếu như nhận tiền lại đổi ý, đó chính là tự đập chân mình. Nhưng lần này hết lần này tới lần khác lại từ chối, bình thường cùng bọn họ hợp tác lâu dài nhưng lần này lại đem tiền trả lại.

Sau khi cúp điện thoại, là hắn biết chuyện này hỏng bét, người mới Ninh Tây này nhìn như đơn thuần vô hại, chỉ sợ sau lưng có người che chở, hơn nữa người sau lưng thân phận còn không thấp, nếu không công ty báo mạng cũng không dễ dàng làm ra chuyện như vậy.

"Lúc trước tôi nhằm vào Ninh Tây, công ty cùng anh cũng là ngầm đồng ý, hiện tại xảy ra chuyện liền hướng trên đầu tôi đổ lỗi, dựa vào cái gì?"

Bị người đại diện phê bình một trận, từ trước đến nay tính tình Chu Mạt Lỵ vốn không tốt lập tức giận tái mặt,

"Hơn nữa, sau lưng Ninh Tây có người hay không còn khó nói."

Nếu quả thật có đại nhân vật ủng hộ, Ninh Tây lúc này như thế nào vào nghề mà một nhân vật chính cũng không được diễn, phần diễn nặng nhất cũng chỉ là nhân vật nữ phụ thứ 2 trong ( Yên Hỏa Lưu Hà), hơn nữa lại là do công ty Cửu Cát sản xuất.

( Hán Thời Vân Nguyệt) Ninh Tây bên trong cũng chỉ diễn vai con gái của Hán vũ đế, ở (lòng đã yêu em) bên trong diễn vai quá đáng thương, tổng cộng cũng không có vài cảnh.

Trong giới này nếu nghệ sĩ có đại nhân vật nâng đỡ, chắc chắn sẽ vì nghệ sĩ đó chế tạo kịch bản, sau đó tạo thế tuyên truyền, một bộ phim không được thì làm hai bộ, không có thiên phú thì cũng làm người xem quen mặt, như Ninh Tây như vậy,cũng khó đoán.

"Mặc kệ cô ta có phải có người nâng hay không, nhưng cô ta cùng mấy người nghệ sĩ lớn nhất định có giao thiệp, cô về sau thu liễm chút ít, ".

Người đại diện thở dài, "Ngươi tính cách này sớm nên sửa lại."

Chu Mạt Lỵ hừ một tiếng, không nói tiếp.

Người đại diện thấy bộ dạng không hợp tác này của cô ta, trong lòng có chút ít không kiên nhẫn.

Trên mạng truyền tin Ninh Tây tham dự ( đàm hải tiên ký), nhưng bởi vì Ninh Tây cùng Trương Thanh Vân không trả lời tin tức này, cho nên qua vài ngày sau, trừ người hâm mộ của Ninh Tây,bạn bè trên mạng cũng quên vụ này ở sau đầu.

Tin tức đổi mới quá nhanh, phần lớn người xem náo nhiệt liền quên.

( Đàm hải tiên ký) quay phim chuẩn bị kết thúc, ngày này đúng lúc quay cảnh Ninh Tây cùng Chu Mạt Lỵ đánh nhau, chỉ đạo võ thuật vì cảnh quay hiệu quả, cho nên ở bên cạnh chỉ dạy cho hai người động tác đánh nhau.

"Đạo diễn đối với trận đánh nhau của hai người rất coi trọng, "

Chỉ đạo võ thuật cho hai người giảng giải mấu chốt một lần, "Nếu như làm không được, tổ phim sẽ tìm người đóng thế thân."

Ninh Tây cùng Chu Mạt Lỵ gật đầu, hai bên nhìn nhau không nói gì.

"Vậy hai người tập luyện trước một lần, tôi xem một chút có cái gì không lưu loát."

Chỉ đạo lui về phía sau hai bước, đem không gian để lạicho hai người.

"Vũ Hàm tỷ, em xem hai người rấtrất bình thường a, "

Trợ lý của Tôn Vũ Hàm bên tai nhỏ giọng nói, "Nhìn không ra là lạ ở chỗ nào."

Tôn Vũ Hàm lật một trang kịch bản, ánh mắt lại rơi trên hai người đang luyện tập đánh nhau, trực giác nói cho cô biết, Ninh Tây không giống như là bấm bụng bấm dạ tùy ý để người khác bắt nạt.

"A! Ninh Tây, cô có ý gì?"

Chu Mạt Lỵ che lấy mặt bị đánh đau, nổi giận đùng đùng nhìn Ninh Tây,

"Cô là không phải cố ý?"

"Chu tỷ, thực xin lỗi, em thực..."

Ninh Tây nhặt kiếm lên, mặt mũi tràn đầy bất an cùng kinh hoảng tiến đến trước mặt Chu Mạt Lỵ

"Chị không sao chứ"

"Cô cút ngay cho tôi!"

Chu Mạt Lỵ vung một cái tát, Ninh Tây khéo léo tránh khỏi, nhưng góc độ người đến xem, chính là Chu Mạt Lỵ đánh Ninh Tây một cái tát.

"Cô khi tập luyện, thời điểm làm việc đầu óc cũng không có?!"

Chu Mạt Lỵ một bụng cơn tức, thấy mình tát hẫng, trong lòng lại thêm tức, lúc này muốn đuổi theo đánh lần nữa, nhưng người chỉ đạo võ thuật tay mắt lanh lẹ đem hai người tách rời ra.

Chỉ đạo võ thuật cảm giác tình cảnh có chút lúng túng, hai nữ nghệ sĩ xảy ra tranh chấp, hắn không ngăn cản cũng không thích hợp, nhưng bây giờ như vậy, hắn lại bị kẹp ở giữa, cũng không nên nói cái gì.

"Đàn ông mấy người chỉ thích che chở cho mấy cô gái yếu đuối giả vờ vô tội, hôm nay việc này cô ta phải cùng tôi nói rõ ràng!"

Chu Mạt Lỵ gặp chỉ đạo võ thuật đem mình cản trở, lập tức cảm thấy đối phương giúp Ninh Tây.

"Lục lão sư, việc này ông không nên quản, ông đừng nhúng tay."

"Chị Chu, lời này của chị là có ý gì?!"

Ninh Tây mang vẻ tức giận, tựa hồ không thể nhịn được nữa.

Lục Nhậm gia thiếu chút nữa một búng máu phun, trong nhà hắn có vợ, có con trai,cơm có thể tùy tiện ăn, lời nói lại không thể nói lung tung. Nghệ sĩ trong lúc tập luyện, không cẩn thận đụng phải đối phương là chuyện rất bình thường. Vừa rồi việc này là tràng ngoài ý muốn, Ninh Tây cũng lập tức nói xin lỗi, Chu Mạt Lỵ đánh người một cái tát không đủ, còn phải đánh lại, quay đầu còn vu oan hắn cùng Ninh Tây không minh bạch?

"Chuyện gì xảy ra, mấy người ở đây ầm ĩ cái gì?"

Tổ phim lớn như vậy, Chu Mạt Lỵ cãi vã, đưa tới không ít người chú ý, Tiền Từ Hải làm đạo diễn, không thể không đến xem một chút, nào biết vừa đi gần, liền nghe được Chu Mạt Lỵ rống Lục Nhậm gia những lời không hay.

Lục Nhậm gia là nhân viên làm việc phía sau màn hình, ở trong mắt người thường, không có danh tiếng gì, nhưng là ở trong vòng luẩn quẩn lại là số một số hai lão sư chỉ đạo võ thuật, hiện tại bị Chu Mạt Lỵ nói như vậy, Lục Nhậm gia không để ý, hắn làm đạo diễn cũng không thể làm như cái gì đều không phát sinh.

"Lục lão sư, thẹn thùng, nghệ sĩ trẻ tuổi không hiểu chuyện, khiến ông rước lấy phiền phức, "

Trợ lý đạo diễn gặp tình huống không đúng, hướng Lục Nhậm gia xin lỗi.

"Thật sự là thực xin lỗi."

"Người trẻ tuổi tính cách xúc động hết sức bình thường, chỉ là trong vòng giải trí, từ trước đến nay chú ý khuyên người phải có lòng khoan dung, tùy tùy tiện tiện động thủ đánh người còn làm loạn giội nước bẩn cho người khác là không được. Tôi cùng vợ vài chục năm phu thê, cũng không dám nhận cái chụp mũ này."

Lục Nhậm gia ha ha cười một tiếng, tỏ ra vô cùng khoan dung, nhưng trợ lý đạo diễn trong lòng rất rõ ràng, đối phương chẳng qua cho chút mặt mũi, trên thực tế những lời của Chu Mạt Lỵ đã làm Lục Nhậm gia nổi giận.

Người đại diện của Chu Mạt Lỵ cũng chạy tới, không ngừng hướng lục Nhậm gia cúi người xin lỗi, việc này Lục Nhậm gia không truy cứu, nếu truy cứu tiếp, cũng không phải là một câu "Bởi vì Chu Mạt Lỵ không hiểu chuyện" có thể giải quyết.

Có nữ nghệ sĩ nào bởi vì không hiểu chuyện lại có thể theo người động thủ, còn làm loạn giội nước bẩn cho người ta? Lục Nhậm gia là trong giới nghệ sĩ nổi danh là tình cảm vợ chồng năm như một ngày. Chu Mạt Lỵ hết lần này tới lần khác muốn nói hắn thích Ninh Tây, còn mắng Ninh Tây là giả tạo, lời này thật sự là quá ác tâm.

Chuyện này nếu không xử lý tốt, không chỉ Chu Mạt Lỵ có ảnh hưởng, ngay cả công ty nghệ sĩ của bọn họ cũng phải chịu mặt trái ảnh hưởng. Ngẩng đầu lại xem vẻ mặt căm giận bất bình Chu Mạt Lỵ, hắn hận không thể tìm khối vải che mặt cô ta.

Tiền Từ Hải không hiểu rõ tình hình, nghe Lục Nhậm nói những lời này, nói với nhân viên làm việc: "Đem đoạn phim quay cảnh vừa rồi ra đây, xem một chút đến tột cùng là thế nào."

Rất nhanh có người đem đến cuốn video. Ngay từ đầu Ninh Tây cùng Chu Mạt Lỵ đang tập luyện đánh động tác võ, về sau kiếm trong tay Chu Mạt Lỵ không ổn, Ninh Tây đánh tới liền đánh đến trên mặt Chu Mạt Lỵ.

Tiền Từ Hải chứng kiến Ninh Tây nhặt kiếm lên hướng Chu Mạt Lỵ xin lỗi, mà Chu Mạt Lỵ lại đánh Ninh Tây một cái tát, sắc mặt có chút ít không tốt lắm, khi hắn xem hết cả đoạn video, cả khuôn mặt đều chìm xuống.

Xem hết đoạn này video, đều cảm thấy Chu Mạt Lỵ bắt nạt người, quay đầu lại còn có vẻ tức giận, vẫn còn cưỡng chế đè nặng Ninh Tây, đều cảm thấy Ninh Tây này có chút xúi quẩy, mấy ngày hôm trước bị người trên mạng bôi đen, lúc này ở tổ phim lại gặp được cực phẩm.

"Thợ trang điểm mang Ninh Tây đi trang điểm lại."

Tiền Từ Hải biết rõ việc này là Ninh Tây bị ủy khuất, cho nên mắt nhìn Chu Mạt Lỵ, cũng không có nói cái khác, quay đầu cùng chỉ đạo võ thuật Lục Nhậm gia rời đi, coi như trò khôi hài đã biến mất không dấu vết.

Chỉ có người đại diện củaChu Mạt Lỵ ở trong lòng âm thầm kêu khổ, lần này thực muốn chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.