"Thưa bá tước, hoàn toàn không có một chút tin tức nào về cô gái này." Vẻ mặt luôn tự tin kính cẩn của quản gia Palas hơi nhíu lại.
Tiếng kèn vang lên, báo hiệu thời gian mở màn đã kết thúc.
Jarikas đứng dậy, đưa mắt nhìn về vị trí lúc nảy, làm gì còn bóng dáng nào của cô gái kia.
Quản gia Palas cũng nhìn theo, sau đó cung kính đi theo sau Jarikas trở về lâu đài Ánh Sáng.
Từ phía sau nhìn bóng lưng thẳng tắp trước mặt, ánh mắt màu đỏ của quản gia Palas xẹt qua tia sáng lạnh, chỉ trong tích tắc lôi từ trong tay áo một chuôi đao mạ bạc đâm tới.
Tiếng đao xé gió nhỏ đến mức không thể nghe thấy, Jarikas đột nhiên quay đầu nhếch môi cười nói:
"Là cô."
"Phập!" Cho dù bị phát hiện chuôi đao mạ bạc vẫn không chút thay đổi cắm thẳng vào vị trí trái tim hắn. Trong lúc này, ánh mắt cả hai lại một lần nữa đối diện, tuy có chút nghi hoặc, Niệm Nô cũng không chút do dự rút chuôi dao ra, muốn chạy trốn.
Đưa tay che lại miệng vết thương, Jarikas thong thả đi tới ghế bành tô ngồi xuống, ánh mắt hứng thú xem cô còn bản lĩnh nào để thoát ra khỏi căn phòng này.
Cả căn phòng giống như bị một tấm màn vô hình bao vây, cho dù Niệm Nô có tan chảy thành chất lỏng cũng vô dụng. Đã không thể chạy trốn, Niệm Nô liền ngưng tụ thành hình dáng búp vê đi đến trước mặt Jarikas.
"Chuôi đao này là ai đưa cho cô?" Mất máu một thời gian khiến vẻ mặt trắng như đồ sứ của Jarikas càng thêm nhợt nhạt, nhưng biểu hiện thong thả của hắn lại làm cho Niệm Nô không dám thả lỏng.
"Là Thanh Hà."
Suy ngẫm cái tên này trong vòng ba giây, Jarikas nhướn mày nói:
"Cô tên gì?"
Mặt không chút thay đổi đáp:
"Dục Niệm Nô."
"Dục Niệm Nô sao? Vậy cô không phải là người của phi thuyền Hà Sa?" Ánh mắt của Jarikas sáng lên, trực giác của hắn quả nhiên không sai.
Phi thuyền Hà Sa, thế lực sau lưng cô gái đó là nó. Thế giới Ma cà rồng này rõ ràng không hề có khoa học kỹ thuật, làm sao lại xuất hiện phi thuyền?
"Nơi này chỉ là một thế giới nhỏ trong hàng ngàn thế giới. Ta là một người chấp hành nhiệm vụ xuyên qua hàng ngàn thế giới thu thập năng lượng để trở về tinh cầu. Còn phi thuyền Hà Sa cũng tới đây là vì truy sát ta, nhân tiện hấp thu lực lượng của nhân vật chính thế giới này."
Thấy Niệm Nô vẫn không tỏ vẻ gì, cơ thể của hắn lại càng thả lỏng:
"Hà Thanh cho cô lợi ích gì nếu giết được ta?"
"Cổ ngữ dịch chuyển không gian." Niệm Nô tiếp tục có sao nói vậy. Nếu không phải là người xúc phạm đến chủ nhân hay nguy hiểm, trong cài đặt của Niệm Nô cũng không tính năng khôn khéo nói sai sự thật.
"Chỉ có vậy?" Nghe được câu trả lời lần này của cô, hắn đột nhiên cảm giác bản thân có chút giá rẻ, hoặc là nói:
"Cô muốn rời khỏi thế giới này?"
"Đúng. Muốn trở về bên chủ nhân." Nhưng người này nói đây chỉ là một tiểu thế giới trong hàng ngàn thế giới, cô muốn ẩn vào vết rách không gian đến bao lâu.
"Người chấp hành, anh có thể giúp tôi về trái đất năm 2030 được sao?"
Năm 2030?
"Chủ nhân của cô chắc chắn không phải là người trái đất. Theo như ta biết, có một tinh cầu phát triển cao bị phi thuyền Hà Sa thôn tính, e rằng chủ nhân cô là được đưa tới trái đất để chạy trốn."