Nữ Tư Tế

Chương 17: Tiếp tục bi kịch!?



Imhotep thật cẩn thận ôm lấy Aisha, đem người đặt ở trên giường mềm mại. Ít nhất Aisha nhận ra mình thật thích chiếc giường này, cảm giác thật mềm mại, ấm áp.

Hắn ôn nhu vuốt mái tóc dài của của cô, nhẹ nhàng hôn trán cô nói: “Nàng hiện tại còn hối hận kịp.”

Aisha còn cái gì để hối hận? Phải nói cô không có ý cự tuyệt, vươn hai tay chủ động ôm lấy Imhotep, bản thân còn không biết sao lại lớn mật như vậy.

“Sẽ không hối hận.”

Imhotep thập phần cảm động hôn môi cô nói: “Nàng có lẽ sẽ nhận hình phạt của thần.”

Aisha nói: “Ta cam tâm tình nguyện.”

Imhotep không biết từ nơi nào lấy ra một con dao, bả dao có khắc chú văn. Hắn đem nó đặt vào tay cô, nhìn ánh mắt kinh ngạc của cô nói: “Đây là kiếm chuộc tội, nếu nàng trong quá trình cảm thấy hối hận thì hãy dùng nó đâm vào thân thể ta, như vậy tất cả sai lầm ta sẽ gánh vác thay nàng, nàng vẫn như cũ là tối thánh khiết.”

Aisha cảm thấy khóe mắt có chút ướt át, cô không lên tiếng, chủ động ôm hôn Imhotep, không thể nghi ngờ là mời gọi, Imhotep đang do dự đến lúc này thì không thể đè ép khống chế được nữa.

Ôm nàng hôn nàng trong lòng nghĩ đến vô số lần, cuối cùng có thể như nguyện thì kích động vô pháp khống chế.

Aisha thân cao một mét bảy, cùng một chỗ với dáng người cao mét chín của Imhotep thật sự rất hợp, sở dĩ nghĩ như vậy là vì hắn trong lúc điên cuồng cũng không phí một chút khí lực. Đây gọi là trời sinh một đôi đi, Aisha mạc danh kỳ diệu miên man suy nghĩ.

--- --------- ta là đường cách tuyến --- -------

Buổi sáng khi Aisha tỉnh dậy, ánh mắt của cô liền rơi trên một tấm lưng có đường cong siêu đẹp của một người đàn ông. Nhìn xuống phía dưới, địa phương cần được che lấp kia cũng chỉ che một nửa mà thôi. Cô nhịn không được đem ánh mắt hướng nơi khác, nhưng là lại nghĩ nhìn người đàn ông của mình thì có sao đâu?

Cô lại đem ánh mắt vòng trở về. Phần eo trở xuống dường như có một vết thương, không quá lớn, hẳn là đã rất nhiều năm. Cô vươn ngón tay trên vết thương sờ sờ, chỉ nghe Imhotep đột nhiên mở miệng: “Đó là năm kia thời điểm bạo động diễn ra mà bị thương.”

Aisha thẹn thùng dời tay nói: “Đại tư tế cũng phải ra trận?”

Imhotep nhanh ôm lấy cô, híp mắt khóe miệng còn mang theo dụ hoặc cùng ý cười nói: “Không, chỉ là một hồi ngoài ý muốn.” Nói xong hắn lại nói thêm một câu: “Buổi sáng tốt lành, tối hôm qua cảm thấy thế nào?”

Aisha thiếu chút nữa dùng chăn trùm lên đầu, nhưng là cảm thấy như thế thật mất mặt, vì thế hừ một tiếng nói: “Imhotep không có ôn nhu như trong tưởng tượng của ta.” Lời này là thật, đàn ông cho dù tính cách hiền hòa đến đâu, nhưng là khi làm loại chuyện này vẫn là có khuynh hướng bạo ngược.

Imhotep có chút xin lỗi nói: “Thực xin lỗi, ta lần sau sẽ cẩn thận hơn. Bất quá cảm ơn nàng đã không đâm ta. Tuy là ta thật hi vọng nàng sẽ làm thế, nhưng lại càng hi vọng nàng sẽ không làm.”

Aisha nhất thời nhớ đến con dao kia liền cảm động, cô lôi kéo tay hắn nói: “Imhotep ngốc, ai sẽ đi hủy hoại hạnh phúc chính mình?”

Imhotep cảm thấy trong lòng ngọt như đường, hắn ôm cô thật chặt xúc động muốn xoay người tái chiến.

Nhưng là có ngươi từ cửa nhỏ giọng nói: “Đại tư tế tôn kính, tiểu thư Anck-Su-Namun cầu kiến ngài, nói có chuyện quan trọng. Nếu ngài không ra, nàng cũng không đi.”

Imhotep thật sự không tình nguyện ừ một tiếng, hắn khẽ hôn Aisha nói: “Cái gì cũng không cần lo lắng, nàng sẽ không trở thánh chướng ngại của chúng ta, ta tâm đã sớm từ bỏ thần, vô luận là hiện tại hay về sau ta vĩnh viễn thuộc về nàng, Aisha của ta.”

Aisha có thể nói gì, ngọt ngôn mật ngữ bị hắn nói như vậy, người con gái nào lòng sẽ không tan thành nước. Cô rũ mắt xuống nói: “Đi đi.”

Imhotep thế mới cười rời khỏi giường, hắn mặc đồ đến trước giường hôn Aisha nói: “Nàng nghỉ ngơi cho tốt, ta sẽ chuẩn bị nước ấm cho nàng ngâm mình tắm.” Nói rồi hắn mới đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng hắn Aisha rất hâm mộ, rõ ràng người hôm qua dùng sức là hắn, nhưng vì sao hiện tại lưng thẳng, đi như gió, mạnh mẽ đến mức làm người ta cảm thấy tức giận.

Mà toàn thân cô từ đầu đến cuối, đều cảm thấy có chút khó khăn. Thật vất vả mới ngồi dậy, khóe miệng vừa méo vừa nói: “Lần tới nếu thật sự còn có thể nghiệm này, nhất định phải uống thuốc làm chính mình mơ mơ màng màng mới được.” Tuy là ngọt ngào nhưng cũng thật thống khổ.

Cô cũng chẳng tốt như vậy khoan dung, đem người đàn ông vừa rồi còn trên giường mình đến bên người con gái khác. Mặc đồ vào xong cô đến phía sau nhìn lén, kết quả là thấy Anck-Su-Namun té ngã vào Imhotep, tình hình này có chút giống với trong phim, cảnh tượng chung quanh đều như nhau.

Anck-Su-Namun khẩn trương nói: “Imhotep, cứu cứu ta, ngươi biết rõ Pharaoh tuổi không còn nhỏ, hắn không thiếu người để hoài thai đứa nhỏ cho hắn, mà ta cảm giác được hắn đối với ta chờ mong, đây đều là lỗi của Aisha…”

Imhotep nhíu nhíu mày, giữ lấy hai vai nàng ta, nói: “Rời đi đi, ngươi muốn ta phản bội thần cùng ngươi tư thông sao?”

Anck-Su-Namun nói: “Thì sao, thần có thể làm gì cho chàng? Mà ta, có thể giúp chàng có được Ai Cập.”

Imhotep đẩy nàng ta ra nói: “Tâm ta đã có, mời ngươi rời đi.”

Anck –Su-Namun cho rằng hắn sở dĩ nói đã có tức là thần, nên nói: “Nhưng tâm ta là thích chàng Imhotep, chàng là khát vọng của ta, ta yêu chàng.”

Ách…

Thì sao Anck-Su-Namun coi trọng Imhotep, trách không được luôn quấn quấn quít quit lấy hắn đòi sinh con cho hắn. Đương nhiên, cô cũng là cảm thấy Pharaoh không được.

Như vậy mới nói Imhotep quả rất tốt, nhưng là không thể để họ ở gần nhau. Cô biết hiện tại mình không nên ra mặt, bằng không Anck-Su-Namun có thể đoán ra.

Hoàn hảo Imhotep nói: “Ta không thể đáp lại ngươi, ngươi tương lai là nữ chủ nhân tôn kính, cho nên không cần làm chuyện như vậy.”

Aisha ở góc khuất khóe miệng cong lên, hắn rất tốt sẽ không bao giờ phản bội cô, hiện tại mang Anck-Su-Namun trở thành hình tượng cao thượn thần sử, vẻ mặt đạo mạo tư thái này thật là nghiêm chỉnh.

Anck-Su-Namun cười lạnh: “Ta hận Aisha, vì sao một đứa con gái của phản thần, thần lại như vậy quan tâm. Nàng ta thế nhưng còn vạch trần ta trước Pharaoh, khiến ta lâm vào nguy hiểm, mà chàng lại không chịu giúp ta.”

Imhotep nói: “Nàng chẳng qua là thay thế nữ thần Watoda nói chuyện.”

Anck-Su-Namun hét lớn: “Không có khả năng, thần sẽ không lựa chọn một kẻ có lòng yêu một người đàn ông trở thành xứ giả. Nàng chẳng qua là biết trong lòng ta ngưỡng mộ chàng, nên nhất định nói Pharaoh biết ta không muốn sinh còn mà ăn dược vật tránh thai.”

Imhotep nhíu mày: “Cai gì, trong lòng nàng yêu ai?”

Aisha cảm thấy mình rất bi kịch, cô thế nào không nghĩ đến Anck-Su-Namun cùng cô trước kia quyết đấu ở đấu trường lại là bạn bè, cho nên Anck-Su-Namun có lẽ đã biết cô trước kia vụng trộm thích Daoud.

Nếu thật là như vậy, chuyện này có phải hay không là bi kịch? Tuy rằng Imhotep biết sự tình phía trước, nhưng là nếu thông qua miệng người khác, trong lòng hắn nhất định rất khó chịu đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.