Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 128: Bị nhốt lại



Editor: Thơ Thơ 

Hoàng Phủ Dương Vinh trầm mặc nhìn vẻ mặt Tuyết Vi gặp may khoe mã, con ngươi sáng ngời lạnh lùng nheo lại. “Người tới, nhốt Tuyết Vi vào nhà kho. Phạt cô diện bích sám hối ba ngày.”

Có những lời này của Hoàng Phủ Dương Vinh, Tuyết Vi như trút được gánh nặng thở dài nhẹ nhõm một hơi, liền đi theo gia đinh tới nhà kho ……

“Hoàng Phủ bá phụ, đa tạ ngài khai ân đối với Em ba của cháu. Hy vọng Em ba của cháu sẽ tiếp thu lần giáo huấn này.”

Hoàng Phủ Dương Vinh nâng lên mí mắt, nhìn lướt qua Tuyết Phỉ Nhi, trầm mặc vẫy vẫy tay.

“Vâng, Phỉ Nhi đi trước.” Tuyết Phỉ Nhi lễ phép hành lễ với ông. Nhưng, ở thời khắc cô xoay người, tay nhỏ gắt gao nắm thành cái nắm tay.

Hoàng Phủ Quân Trường vậy mà…… Cường Tuyết Vi tiện nhân kia!!!!

Tuyết Phỉ Nhi thật sự không thể tiếp thu sự thật như vậy!!

“A……” Tuyết Phỉ Nhi chân trước mới vừa đi, Hoàng Phủ Dương Vinh liền âm thầm nở nụ cười. Thơ_Thơ_diendanlequydon

“Lão gia, vì sao ngài bật cười?” Lạc quản gia tò mò dò hỏi xong.

ở trong ông chứa thâm ý nói: “hai chị em này, một đứa thông minh tuyệt đỉnh; một đứa lại…… ngu như đồ con lợn!!!”

*

Trong nhà kho, kín không kẽ hở, từng đợt ẩm ướt làm người cay mắt.

Người dẫn đường vừa rời khỏi, Tuyết Vi vội vàng chạy tới bên cạnh Ninh Ninh: “Thực xin lỗi, Ninh Ninh, chị mới vừa đánh bị thương em đi?”

Lời này vừa mới hỏi xong, Ninh Ninh liền ủy khuất khóc rống lên: “Ô……”

“Ninh Ninh, Ninh Ninh không khóc, em nhất định là bị chị đánh đau, nhất định là.” Tuyết Vi thật cẩn thận thổi gương mặt cô bị đánh.

“Tiểu, tiểu thư…… Ninh Ninh khóc, không phải bởi vì mặt đau.”

“Đó là?”

“Tiểu thư, rõ ràng chính là nhị thiếu gia sai trước, vì sao chị không chịu để em nói? Nếu không Hoàng Phủ lão gia đã không trừng phạt chị.”

“nha đầu ngốc, vì sao em còn không rõ sao?” Tuyết Vi bất đắc dĩ điểm điểm cái trán Ninh Ninh. “em còn không hiểu sao? Người nhà giàu giống Nhà họ Hoàng Phủ như vậy, để ý nhất chính là thanh danh. Hoàng Phủ Minh lại là một quân trường, nếu đem chuyện cường chị truyền đi ra, em cho rằng, Hoàng Phủ lão gia sẽ quở trách Hoàng Phủ Minh, hay là sẽ giết hai chúng ta diệt khẩu đây?”

“Diệt khẩu?? Có nghiêm trọng như vậy sao?” Ninh Ninh vừa nghe xong, sắc mặt bị dọa trắng. Thơ_Thơ_diendanlequydon

“em nghĩ sao? Chị còn không có đánh tới Hoàng Phủ Minh, Hoàng Phủ lão gia liền tức giận như vậy; cho dù ông biết Hoàng Phủ Minh làm ra hành vi như vậy đối với chị, cũng sẽ mở một mắt nhắm một mắt. Ngược lại, ai nói đi ra ngoài, nhất định sẽ chịu quá.”

“Khó trách…… Khó trách tiểu thư vừa mới rồi đối với em đại phát tính tình như vậy, nếu tiểu thư không phải vừa mới cho em một bạt tai, còn không biết Hoàng Phủ lão gia sẽ làm sao đối phó với em đây.”

Điểm này, cũng làm Tuyết Vi sợ hãi. Cho nên, cô mới có thể nhịn đau cho Ninh Ninh một cái tát, chính là chứng minh với Hoàng Phủ lão gia, chứng minh với mọi người trong Nhà họ Hoàng Phủ, cô cùng với người bên người cô tuyệt đối sẽ không đem chuyện này nói ra.

“Tiểu thư, nếu chị đã nhìn thấu Hoàng Phủ lão gia để ý thanh danh như vậy, cuối cùng chị cần gì phải cầu ông ta như vậy, đừng đưa chị về Nhà họ Tuyết đâu?”

Nhìn bộ dáng Ninh Ninh ngu ngốc, Tuyết Vi không khỏi thở dài: “Nha đầu ngốc, xem bàn tay kia em ăn vô ích. Hoàng Phủ lão gia để ý là thanh danh, nhưng chị là thật uy hiếp ông ta, ông ta vì mặt mũi đàn ông đưa chị vào chỗ chết; nhưng, lấy cách nói nhu hòa tới uy hiếp ông ta, ông ta chắc chắn thả cho chị một con đường sống.” Thơ_Thơ_diendanlequydon

‘Hoàng…… Hoàng Phủ bá phụ. Tuyết Vi biết sai rồi, là Tuyết Vi không hiểu chuyện, Tuyết Vi nhận phạt. Đến nỗi cha cháu, cháu xem như không cần lại đây đi? Nếu không, chuyện này truyền đi ra ngoài, về sau người ta sẽ cho rằng cháu là người đàn bà đanh đá, người nhà ai còn dám cưới cháu chứ? Hoàng Phủ bá phụ, ngài tha thứ cho Tuyết Vi đi. ’

Tuyết Vi lấy phương thức bốn lạng đẩy ngàn cân trước ôm sai ở trên người mình, lúc sau lại lấy ‘ cha cháu lại đây, chuyện này sẽ truyền đi ra’ tới ám chỉ Hoàng Phủ Dương Vinh, một khi cô rời đi, chuyện khẳng định sẽ nháo lớn.

“Tiểu thư thật thông minh. Bất quá, nội Hoàng Phủ lão gia, thật là người cổ hủ lại không nói lí!!”

Ha hả……

Hoàng Phủ Dương Vinh không nói lí, Tuyết Vi tán đồng. Nhưng cổ hủ……
“Ninh Ninh, Hoàng Phủ lão gia…… Chính là rất thông minh!” Nếu không, làm sao sẽ xử phạt cô thủ hạ lưu tình như vậy?!

*

Ban đêm, xe quân đội của Hoàng Phủ Minh chậm rãi đậu ở trước cửa chủ viện Nhà họ Hoàng Phủ.

“Nhị thiếu gia.”

“Nhị thiếu gia.” Những gia đinh đang quét tước ở hoa viên vừa thấy Hoàng Phủ Minh xuất hiện, sôi nổi khẩn trương chào hỏi anh.

Hoàng Phủ Minh đi thẳng đến biệt viện. Thơ_Thơ_diendanlequydon

Đúng lúc này……

“Đi đâu?” Một tiếng chất vấn truyền đến.

Anh ngừng chân bước, rất xa thấy khuôn mặt Hoàng Phủ Dương Vinh lạnh lùng dừng chân ở trên chiếc ghế gỗ dài: “Cha.”

“Đi tìm con gái thứ ba Nhà họ Tuyết sao?”

Hoàng Phủ Minh không lên tiếng liền phải rời đi.

“Đừng đi tìm, cha đã cho nhốt nó vào nhà kho.”

Vừa nghe lời này, trong nháy mắt sắc mặt Hoàng Phủ Minh trầm xuống dưới, bước nhanh vọt tới trước mặt cha: “vì sao cha muốn trừng phạt Tuyết Vi?”

“Hừ, con còn không biết xấu hổ hỏi sao?! Minh Nhi, con thiếu con gái như vậy sao? Có bao nhiêu tinh anh hai giới chính, thương vì nịnh bợ Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta, liều mạng đem con gái hiến tặng cho con, con xem đều không xem một cái, liền cố tình làm ra chuyện ném mặt mũi Nhà họ Hoàng Phủ như vậy?!!”

“Đây là nguyên nhân ngài xử phạt Tuyết Vi sao?”

“Đúng!!”

“A, cha, bây giờ thật đúng là càng ngày càng không rõ lý lẽ, người ngài xử phạt hẳn là con mới đúng chứ?!” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Hoàng Phủ Minh một lời này, không thể nghi ngờ chọc giận Hoàng Phủ Dương Vinh: “Còn dám tranh luận với cha hả?!” Vung tay, một cái tát tàn nhẫn, thật mạnh dừng ở trên mặt anh.

Hoàng Phủ Minh nắm chặt nắm tay, cổ họng không có một tiếng.

“Minh Nhi, ở Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta, con gái bất quá là công cụ sinh con mà thôi, vậy mà con vì một công cụ sinh con chống đối với cha?! Cha thật là quá thất vọng đối với con rồi!!!”

Công cụ sinh con hả?

A……

Hoàng Phủ Minh thật sự lười nói cùng cha, quay đầu liền rời đi……

“Nhị thiếu gia, nhị thiếu gia, ngài không thể đi vào.” Cửa nhà kho, hai gia đinh khó xử chặn lại Hoàng Phủ Minh dụng tâm xâm nhập nhà kho.

“A, làm sao, các người chỉ có mệnh lệnh của cha tôi, trong ánh mắt không có nhị thiếu gia này sao?!”

“Không…… Cũng không phải như thế, chỉ là lão gia dặn dò qua, muốn phạt Tuyết tam tiểu thư diện bích ba ngày, không cho phép bất luận kẻ nào mang cô ta đi, ngài cũng biết tính tình lão gia, cho nên, nhị thiếu gia, cầu ngài đừng làm khó chúng tôi……” 

Trong nhà này, dù cho mọi người sợ hãi Hoàng Phủ Minh ba phần, chính là càng sợ hãi đối với Hoàng Phủ lão gia, đến nghe tiếng sợ vỡ mật.

“Yên tâm, tôi chỉ lại đây thăm cô ta một chút, sẽ không mang cô ta đi!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh một phen đẩy gia đinh ra. Đẩy cửa, liền tiến vào nhà kho ……



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.