Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 309: Đi trước nơi Dạ Phi Linh



Editor: Thơ Thơ

"..."

Dạ Phi Linh cười lạnh một tiếng, hung hăng ném cằm Tuyết Vi ra. Đợi anh vừa muốn xoay người ngồi xuống..

"Dạ phi Quân Trường, tuy Nói, tôi đối với ngài hiểu biết cũng không nhiều. Nhưng nếu ngài có thể tuổi còn trẻ liền ngồi lên Vị trí Quân Trường này, nói vậy cũng có chỗ hơn người đi?"

Dạ Phi Linh trầm mặc nheo nheo mắt, chậm rãi xoay người: "Cô muốn nói cái gì?"

"Ha hả, thật không dám dấu diếm, tôi và Hoàng Phủ Quân Trường đã đăng ký kết hôn. Bây giờ, ngài mang đi chính là phu nhân Quân Trường Quân Khu Bạch Hổ. Tôi mặc kệ mục đích của ngài là cái gì. Nhưng.."

Tuyết Vi mỉm cười đứng lên, chậm rãi đi tới trước người Dạ Phi Linh: "Bây giờ hành vi của ngài chính là phát động chiến tranh tứ quốc. Tôi tin tưởng, hai vị Quân Trường quân khu Chu Tước, Thanh Long nhất định vô cùng chờ mong ngài cho bọn họ " cơ hội " công thành lần này!"

Thủy linh trong con ngươi bắt đầu khởi động một tia sáng sắc bén khó nén.

Mặt Tuyết Vi mang nụ cười ngẩng đầu, hoàn toàn nhìn không ra cô bị bắt cóc, ngược lại có chút giống cùng Dạ Phi Linh triển khai đàm phán ngang nhau.

"Chậc chậc chậc, cô quả nhiên là thực đặc biệt, khó trách sẽ làm Hoàng Phủ Minh cái loại người không để phụ nữ vào mắt đều bị hấp dẫn." Dạ Phi Linh kinh ngạc cảm thán lắc đầu.

Vẫn là lần đầu tiên anh nhìn thấy có người phụ nữ dám dùng loại khẩu khí uy hiếp này cùng mình nói chuyện.

"Nếu không phải cô nói cho tôi cô và Hoàng Phủ Minh đã kết hôn, tôi thật đúng là không biết đâu. Ngẫm lại, như vậy hai Quân Trường quân khu khác nói vậy cũng bị mơ hồ. Ai nha nha, Hoàng Phủ Quân Trường này cũng thật là, kết hôn, lại không cho chúng tôi biết một tiếng, như vậy.. Chúng tôi làm sao có thể xem cô trở thành phu nhân Quân Trường Quân Khu Bạch Hổ chứ?"

Mặt tuấn mỹ dị thường chậm rãi tiến đến Trước mặt Tuyết Vi.

Nhìn cặp mắt lam của Dạ Phi Linh kia tiềm di mặc hóa, sắc mặt cô trầm xuống, đôi tay nhỏ khẩn trương nắm thành quyền.

Dạ Phi Linh này, thật đúng là giảo hoạt!

Đích xác, trước mắt hôn sự của cô và Hoàng Phủ Minh còn chưa có công bố bên ngoài, như vậy, nghiêm khắc mà Nói, cô cũng không phải Quân Trường phu nhân gì.

Nói trắng ra là, chuyện này nếu một khi nháo ra, Dạ Phi Linh đủ khả năng lấy cớ không biết chuyện tới thoái thác hết thảy trách nhiệm! Chính là bây giờ giết cô. Anh cũng không cần trả giá đại giới gì.

Đáng chết!

Tuyết Vi trầm mặc rũ đầu xuống, tức giận nghiến răng.

"Cộc cộc cộc.." đúng lúc này, một trận tiếng đập cửa truyền đến.

"Tiến vào!"

Sau khi đợi Dạ Phi Linh đáp ứng, người đàn ông một thân tây trang nhanh chóng đẩy cửa phòng ra, cung kính gật đầu: "Chủ thượng, xe lửa còn có ba phút nữa liền đến nhà ga Ngự thành."

"Thực tốt, gọi điện thoại cho Hoàng Phủ Minh đi."

"Vâng.."

Theo mệnh lệnh rơi xuống, mặt Tuyết Vi âm trầm lần thứ hai nổi một tầng sương trắng.

Cô thật muốn biết mục đích Dạ Phi Linh gia hỏa này rốt cuộc là cái gì?

Muốn khơi mào chiến tranh hai nước sao?

Hay là..

Chỉ cần muốn đối phó Hoàng Phủ Minh?

Nhưng mặc kệ thế nào, Tuyết Vi biết chính mình bị bắt cóc lần này nhất định sẽ mang đến cho Hoàng Phủ Minh một sự phiền toái không nhỏ.

Con ngươi lấp lánh chậm rãi nhìn về phía bóng dáng người đàn ông quỷ mị kia.

Bây giờ.. Tuyết Vi trừ bỏ yên tĩnh xem biến động bên ngoài, đã là cái gì đều làm không được..

Xe lửa ngừng lại, đám người Dạ Phi Linh cực kỳ khiêm tốn áp giải Tuyết Vi lên một chiếc xe hơi màu đen bảy chỗ.

"Lái xe." Sau khi một người hắc y nhân trong đó tuyên bố mệnh lệnh, xe chậm rãi khởi động.

Vị trí Tuyết Vi ngồi ở hàng sau cùng, nhìn chằm chằm Dạ Phi Linh bên cạnh đang trích mũ lưỡi trai.

Dạ Phi Linh lập tức đã nhận ra tầm mắt cô, nhanh chóng nghiêng đầu: "Nhìn cái gì?" Ánh sáng mắt lam nhộn nhạo mê hoặc dường như có năng lực nhìn thấu hết thảy.

"A.." Tuyết Vi cười mà không nói thu hồi tầm mắt mình, trong khoảnh khắc gục đầu xuống, độ cung ở khóe miệng cô lại gia tăng vài phần..

Ước chừng khoảng hai tiếng đồng hồ, xe chạy tới khu ngoại thành Ngự thành.

Từ nhỏ Tuyết Vi chính là lớn lên ở Ngự thành, cho nên, đối với Ngự thành một ít hoàn cảnh địa lý vẫn là tương đối hiểu biết.

Khu ngoại thành này, nơi này tương đối thưa thớt, là chuyên để những kẻ có tiền kiến tạo biệt thự cao cấp dùng.

Nói vậy, Dạ Phi Linh là muốn mang cô đến chính lãnh địa của anh thôi hả?

Dần dần, xe hơi chạy tốc độ chậm lại, cuối cùng đậu ở trước cửa một biệt thự cao cấp ba tầng.

Cửa xe mở ra.

Dạ Phi Linh liếc mắt Tuyết Vi một cái: "Xuống xe." Liền dẫn đầu đi xuống xe.

Tuyết Vi theo sát tới, mắt nhìn hoàn cảnh biệt thự quanh mình..

"Đừng nghĩ chạy trốn, không chạy thoát được đâu."

Bên tai, truyền đến giọng Dạ Phi Linh nói không nhanh không chậm.

Tuyết Vi lạnh lùng nhìn anh liếc mắt một cái: "A, cách mỗi mười mét xa liền lập một cái trạm canh gác, một đường này tổng cộng hơn ba mươi trạm canh gác, chính là tôi có gan tày trời cũng không dám chạy lạc." Cô vừa tùy ý Nói, vừa đi đến cửa chính biệt thự.

"Chủ thượng?" Mấy hắc y nhân không thể tưởng tượng nhìn về phía Dạ Phi Linh. Bọn họ là thật không nghĩ tới, người phụ nữ này vậy mà cảnh giác như vậy, nhớ kỹ hoàn cảnh ven đường này.

"A.." Dạ Phi Linh nhìn bóng dáng Tuyết Vi đi trước, khóe miệng không khỏi gợi lên một tiếng cười tà tứ..

"Chủ thượng.."

"Chủ thượng.."

Trình độ biệt thự tư nhân hoa lệ này của Dạ Phi Linh thật sự một chút đều không thua gì biệt thự Nhà họ Hoàng Phủ.

Đẩy cửa lớn ra, trên hành lang xanh vàng rực rỡ chỉnh chỉnh tề tề đứng hai hàng hạ nhân nghênh đón, hơn nữa mỗi người đều là mỹ nữ, thực sự làm Tuyết Vi kinh diễm tới rồi.

Không thể không Nói, Dạ Phi Linh này thật là hưởng thụ. Trong nhà dưỡng nhiều người phụ nữ như vậy, anh chịu nổi sao?

Một ánh mắt bất đắc dĩ ngắm về phía Dạ Phi Linh.

Giờ phút này, treo ở dung nhan tuyệt mỹ của anh chính là một tia uy nghiêm khó có thể nói, cũng không thèm nhìn tới mỹ nữ này liếc mắt một cái, quả thực tràn ngập khinh thường.

Tuyết Vi nghĩ nghĩ, cũng đúng, Dạ Phi Linh chính là một " đại mỹ nhân " tuyệt sắc, mấy người phụ nữ này có đẹp tựa hồ vẫn đẹp thua anh ta đi?

"Linh, anh đã trở lại.." Đẩy cửa lớn phòng khách ra, người phụ nữ một thân váy công chúa đáng yêu giống như con mèo liền nhảy vào trong lòng ngực Dạ Phi Linh.

Thiếu nữ này là..

Em gái Dạ Phi Linh sao?

Tuyết Vi quan sát kỹ lưỡng khuôn mặt nhỏ của thiếu nữ kia, cảm thấy lại không giống như là em gái Dạ Phi Linh.

"Na Mỹ, đừng nháo, có khách ở đây!" Dạ Phi Linh không kiên nhẫn đẩy thiếu nữ trong lòng ngực ra.

Lúc này thiếu nữ mới chú ý tới Tuyết Vi tồn tại.

"Cô?" Nhìn Tuyết Vi từ trên xuống dưới trong tầm mắt tràn ngập địch ý. "Linh! Cô ta là tân hoan của anh sao?" Vẻ mặt thiếu nữ khó chịu kéo lại cánh tay Dạ Phi Linh.

Giờ khắc này Tuyết Vi mới phản ứng lại đây, nói vậy thiếu nữ này.. thiếu nữ này là Bạn gái.. Dạ Phi Linh?

Mẹ nó!

Thật ghê tởm!

Tổng cảm thấy hai người bọn họ đứng chung một chỗ giống như là đang làm ren. Nếu Tuyết Vi có bạn trai mỹ diễm giống Dạ Phi Linh như vậy, cô tình nguyện đi tìm chết!

Bất quá, cũng vì vậy chứng minh giới tính Dạ Phi Linh tuyệt đối là bình thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.