Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 393: Người phụ nữ thúi chán sống sao?



Editor: Thơ Thơ

Thấy toàn bộ hành trình Hoàng Phủ Minh đều làm lơ mình kháng nghị, Tuyết Vi nhíu mày, ấn cửa sổ xe xuống, có ý đồ nhảy khỏi xe……

“này! Người phụ nữ thúi, chán sống sao?!” Lúc này, Hoàng Phủ Minh không cách nào bình tĩnh tiếp, vẻ mặt anh vô cùng căng thẳng, một tay giữ chặt Tuyết Vi, một tay kia khống chế tay lái liền ngừng xe vững vàng ở bên đường.

“Hừ!” Cô liền nói, người đàn ông này bây giờ không giữ được mình! Cười đắc ý, cô cởi bỏ đai an toàn vừa muốn kéo cửa xe……

Hoàng Phủ Minh chặt chẽ bắt lấy cánh tay cô không bỏ.

“Hoàng Phủ Minh, anh buông tay cho tôi!”

“Không buông!”

“buông hay không buông?!”

“Không buông!”

“được, anh không buông đúng không? Tôi cùng anh đua…… ưm……” Tuyết Vi vừa muốn cùng anh liều mạng, lại không nghĩ……

Môi Hoàng Phủ Minh liền bá đạo như vậy đè ở trên môi cô ……

Hương vị quen thuộc; xúc cảm quen thuộc; người đàn ông quen thuộc, hết thảy đều quen thuộc như vậy ……

Tuyết Vi mở to mắt to, cũng không nhúc nhích tùy ý Hoàng Phủ Minh hôn chính mình, chỉ là ánh sáng sắc bén trong đôi mắt kia chậm rãi…… Chậm rãi…… Trở nên mềm mại……

Tim đóng băng dần dần mở một khe hở, trái tim trở về đã lâu chưa từng nhảy lên cũng chậm rãi, chậm rãi trở nên đập tần suất nhanh hơn. Thơ_Thơ_ddlqd

Không biết qua bao lâu, thân mình cô chất phác hình như có rung động lên.

Khi Hoàng Phủ Minh nhận thấy được cô đáp lại, khóe môi lập tức xẹt qua một độ cung, động tác bá đạo kia cũng bắt đầu trở nên nhu tình……

Nhưng ai biết……

“ưm.” Đôi môi gặp một trận đau đớn đánh úp lại, Hoàng Phủ Minh thống khổ kêu rên một tiếng, đột nhiên buông lỏng Tuyết Vi trong lòng ngực ra.

“tôi Nói, Hoàng Phủ Quân Trường, ngài lừa một người phụ nữ lên xe ngài như vậy, lại cường hôn tôi, có thể …… Vô sỉ hay không?!” Đôi tay Tuyết Vi vây quanh trước người, khinh bỉ xem thường.

Hoàng Phủ Minh vỗ khóe môi mình, nhìn lên…… Môi đều bị người phụ nữ đáng chết này cắn chảy máu. “tôi cường hôn chính là người vợ của mình, cái này cũng kêu vô sỉ sao?!”

“này, ngài lầm đi? Bây giờ ngài chỉ là chồng trước của tôi mà thôi!”

“Chồng trước hả? Chúng ta ly hôn khi nào? Sao tôi không biết?”

“Ách……” Hai người đấu khẩu qua lại một phen, Tuyết Vi nháy mắt bại trận.
Cẩn thận nhớ lại, cô giống như thật sự chưa từng ly hôn với Hoàng Phủ Minh ha?

“tôi, tôi mặc kệ, dù sao…… Dù sao ở trong lòng tôi, chúng ta chính là ly hôn.” Tự biết chính mình không chiếm lý, Tuyết Vi đơn giản tới một chiêu càn quấy.

Hoàng Phủ Minh cũng không muốn cùng cô tốn nhiều môi lưỡi, lạnh lùng nói: “vậy tốt, chúng ta phục hôn!”

Bộ dáng Tuyết Vi cao lạnh lập tức đã bị miệng lưỡi anh vô lại phá công.

Cô liền nghĩ không rõ, tâm lý người đàn ông này rốt cuộc cân nhắc cái gì? Làm sao đem hết thảy đều nói thuận theo tự nhiên như vậy? Làm cô càng ngày càng tiếng lòng rối loạn.

“tôi…… tôi…… tôi đã có bạn trai!” Thơ_Thơ_ddlqd

“Ai!?” Một chữ đơn lạnh rơi xuống.

Mắt Tuyết Vi trộm ngắm khuôn mặt tuấn tú của anh tràn đầy tức giận, không khỏi có vài phần u ám. “anh hỏi ai làm gì? Anh muốn giết anh ta sao?”

“Đúng! Ngay cả người vợ của Hoàng Phủ Minh tôi cũng dám đoạt, anh ta thuần túy là tìm chết!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh giống như là bắt gà con, một phen liền ôm Tuyết Vi tới trên người mình.

Tuyết Vi phủ đầu, ngưng thần nhìn mặt người này vì ghen tuông mà hơi có chút phát hồng.

Cô thật đúng là không biết, Hoàng Phủ Minh lại là một người đàn ông thích ăn dấm như thế, cái này không khỏi kêu cô càng thêm muốn trêu đùa anh một chút.

“Nếu…… anh giết anh ta, tôi liền…… Giết anh.” Ngón tay thon dài, khiêu khích vuốt ve môi người đàn ông.

“Chết ở trong tay em, anh cam tâm tình nguyện……” Bàn tay to, ôn nhu nắm lên ngón tay cô vuốt ve giữa môi mình, Hoàng Phủ Minh ngẩng đầu lên ……

Trên vị trí điều khiển nhỏ hẹp, Tuyết Vi mị nhãn như tơ ngửa đầu, nhiệt khí, từng đợt từ giữa môi cô phun ra……

Tiếng dễ nghe tràn ngập ở bên trong xe có vẻ êm tai khác, hơi thở gấp gáp càng giống chất xúc tác làm người si mê ……

Đúng lúc này……

‘ Cộc cộc cộc……’ một tiếng gõ cửa kiếng đánh vỡ bầu không khí mê loạn này.

Mắt Tuyết Vi hoảng loạn nhìn ngoài cửa sổ xe, tim, ‘ lộp bộp ’ một tiếng, trầm đi xuống thật mạnh. “Minh! Minh! Có…… Có cảnh sát giao thông! Mau buông tôi xuống, trước thả tôi xuống dưới!”

“Đáng chết!” Hoàng Phủ Minh đang ở ‘ trạng thái’, cứ như vậy bị cắt đứt, lòng anh muốn giết người đều có. (xem nhanh ở dembuon chấm vn)

Tay giữ thân thể Tuyết Vi không có buông ra, anh nhanh chóng ấn đầu Tuyết Vi ở trên vai mình, một phen liền kéo cửa sổ xe xuống ……

“Tiên sinh, nơi này không được dừng xe, thỉnh ngài đưa ra ……”

“cậu thật phiền phức, cút ngay cho lão tử!” Nói xong, Hoàng Phủ Minh lấy ra chứng nhận sĩ quan của bản thân liền giơ ở trước mặt cảnh sát giao thông kia.

Sắc mặt cảnh sát giao thông kia tức khắc liền trở nên vô cùng khẩn trương: “Ôm…… Xin lỗi, Hoàng Phủ Quân Trường, thuộc hạ……”

Không kịp nghe người nọ nhiều lời, Hoàng Phủ Minh nhanh chóng kéo lên cửa sổ xe, mới vừa tính toán tiếp tục……

“Chúng ta đổi chỗ khác đi.” Tuyết Vi thẹn thùng nhấp miệng, ngượng ngùng cúi thấp đầu xuống.

Muốn Nói, hai người bọn họ cũng đủ điên cuồng, đây chính là tuyến đường chính người đến người đi, kết quả hai người bọn họ liền ở chỗ này thiếu chút nữa……

Cũng là say!

Lời editor : vợ chồng mà, đầu giường giận, cuối giường hòa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.