Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 430: Ngàn vạn đừng cho bọn họ gặp mặt



Editor: Thơ Thơ
Bầu không khí ái muội kịch liệt nháy mắt tràn đầy trong phòng ngủ hoa lệ.

Tuyết Vi sa vào ở dưới người đàn ông âu yếm, đã có chút phân không rõ hiện thực cùng hư ảo. Dường như muốn vĩnh viễn cùng người đàn ông này cứ như vậy liên tiếp ở bên nhau, vĩnh không chia lìa……

“anh không đi sao?” Ái muội dần dần tan đi, ngực người đàn ông lại kịch liệt phập phồng, Tuyết Vi như chim nhỏ nép vào người ghé vào chỗ ngực anh, lắng nghe người đàn ông kia vì cô mà gia tốc tiếng tim đập.

“Đi? anh đi nơi nào?”

“Về nhà đi.”

“A, thật là kỳ quái, em là vợ của anh, chúng ta làm xong, anh liền đi, làm giống như yêu đương vụng trộm. Huống hồ…… nơi có em, mới có thể kêu là nhà!” Hoàng Phủ Minh nghiêm túc nâng lên cằm Tuyết Vi.

Nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông kia mê người, cô không khỏi ngượng ngùng nở nụ cười. “Tùy tiện anh.” Tay nhỏ, hờn dỗi đấm đánh ngực anh.

Hoàng Phủ Minh thỏa mãn dùng đầu cọ cọ đầu cô: “Sáng mai sau khi anh dậy rồi, trực tiếp đi bộ đội. Liền không cần em tiếp đón.” Thơ_Thơ_ddlqd

“ừm. Ách……?”

“Làm sao vậy?” Thâm mắt nhìn về phía mặt Tuyết Vi hơi có chút khẩn trương.

“Không, không có việc gì, em, em chính là muốn, muốn đi toilet……” Nói xong, cô tròng lên một cái áo ngủ dài đứng dậy muốn đi ra khỏi phòng ngủ.

“trong phòng của em không phải có toilet sao?”

Bị vô tình vạch trần, Tuyết Vi xấu hổ cười cười, xám xịt liền đi vào toilet trong phòng ngủ ……

Làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?

Tiểu Cửu bây giờ ngủ ở cách vách, sáng mai, Hoàng Phủ Minh rời giường tám phần phải cùng Tiểu Cửu đụng mặt, đến lúc đó không cần nói nhảm nhiều, anh thấy Tiểu Cửu là có thể đoán ra rốt cuộc là chuyện làm sao.

Ngồi ở nắp bồn cầu, tinh thần Tuyết Vi không yên nắm chặt nắm tay.

Thôi!!

Ngày mai dậy sớm một chút, tránh thời gian cha con bọn họ rời giường là được.

Nghĩ xong, Tuyết Vi kéo ra cửa toilet, mặt mỉm cười nằm trở về giường, liền cùng Hoàng Phủ Minh ôm nhau mà ngủ……

Hôm sau.

Mặt trời từ phía đông từ từ dâng lên, nhô lên cao.

Ánh nắng ấm áp bắn thẳng đến trên giường lớn, Tuyết Vi còn đang ngủ say ‘ bẹp ’ miệng hai cái, trở tay, liền phải đi ôm Hoàng Phủ Minh bên cạnh.

Nhưng…… Thơ_Thơ_ddlqd

Vuốt ve giường trống rỗng, Tuyết Vi mở choàng mắt, bên cạnh, đã trống rỗng.

“Hoàng Phủ Minh đâu??” Hoảng loạn cầm lấy đồng hồ báo thức, cô vừa thấy……

“mẹ nó!! Đã 10 giờ!!!” Đại não lập tức ‘ ầm vang ’, đều phải nổ tung!

Không khỏi phân trần, Tuyết Vi tròng lên một cái áo tắm dài, bay nhanh chạy ra sảnh: “Tiểu Tiểu, Tiểu Tiểu!!”

“Chuyện gì?” Ly Tiểu Tiểu đang ngồi ở phòng khách xem TV khó hiểu ngẩng đầu nhìn về phía lầu hai biệt thự.

‘ cốp cốp cốp ……’ Tuyết Vi nôn nóng chạy đến phòng khách: “Hoàng Phủ Minh đâu?!!”

“anh rể đi bộ đội.”

“vậy Tiểu Cửu đâu?”

“Tiểu Cửu đi nhà trẻ.”

“vậy…… Hai người bọn họ…… Hai người bọn họ nhìn thấy mặt nhau không?”

Thấy bộ dáng Tuyết Vi như lửa sém lông mày, mắt phượng Ly Tiểu Tiểu vừa chuyển, quỷ dị nói: “Vậy là chị hy vọng hai người bọn họ gặp mặt hả? Hay là không hy vọng hai người bọn họ gặp mặt đây?”

“Đương nhiên không hy vọng!!!”

“hả? Không phải chị và anh rể đã hòa sao, làm gì còn không muốn hai cha con bọn họ tương nhận a?”

“Ai nha, Tiểu Tiểu, chính cái gọi là đã muốn lừa gạt kẻ thù phải lừa gạt người một nhà trước, em không biết tính tình Hoàng Phủ Minh, nếu anh ta biết anh ta có con trai lại có con gái, khẳng định sẽ lập tức theo chân bọn họ tương nhận, tuyệt sẽ không để Tiểu Cửu và Miêu Miêu không danh không phận đi theo anh!”

Đây là nguyên nhân đến bây giờ Tuyết Vi còn không muốn để hai cha con bọn họ tương nhận. Thơ_Thơ_ddlqd

Chờ tới thời cơ rồi, cô tự nhiên sẽ báo cho Hoàng Phủ Minh hết thảy!

“A, vậy xem ra lần này là em lập công ……”

Trở về ký ức sáng sớm.

Khoảng sáu giờ sáng Tiểu Cửu liền rời giường, sau khi Ly Tiểu Tiểu hầu hạ xong bé rửa mặt chải đầu, liền mang theo bé đi nhà ăn ăn sớm một chút.

Ai biết, lúc này Hoàng Phủ Minh cũng từ lầu hai đi xuống tới.

Ly Tiểu Tiểu căn bản cũng không biết Hoàng Phủ Minh tới nơi này, cũng ngủ lại ở chỗ này. Linh cơ vừa động, liền giấu Tiểu Cửu ở toilet.

‘ anh rể, muốn ăn cơm sáng sao? ’

Đây là lần đầu tiên Hoàng Phủ Minh và Ly Tiểu Tiểu chính diện giao lưu, anh đối với Ly Tiểu Tiểu cũng không phải thực xa lạ. ‘ không cần, tôi phải lập tức đi bộ đội, đa tạ cô. ’

‘ nga, vậy……’

‘ Dì Tiểu Tiểu, dì làm gì nhốt Tiểu Cửu ở toilet chứ? ’

Liền một giọng này, không thể nghi ngờ khiến cho Hoàng Phủ Minh chú ý.

Ly Tiểu Tiểu cũng bắt cuồng: ‘ ai nha, thật là, đứa nhỏ này chính là không được. Tiểu Cửu, cháu trước từ từ, dì đưa khách xong rồi, liền đi giúp cháu chùi đít. ’

‘ nhà này còn có đứa trẻ sao? ’

‘ đúng vậy, anh rể. Thân thích nhà ta ra nước ngoài du lịch, liền phó thác đứa trẻ cho em. Anh rể, anh xem, nếu không em liền không tiễn anh, tiểu tử thúi kia còn chờ em chùi đít cho nó. ’

‘ ừ, vậy cô trước vội đi, tôi đi trước. ’

Cứ như vậy, sau khi Ly Tiểu Tiểu xem như đối phó Hoàng Phủ Minh đi rồi, mới đem Tiểu Cửu từ bên trong toilet ra…… Thơ_Thơ_ddlqd

“Ai…… Thật là làm khó dễ em Tiểu Tiểu. Xem ra, chị phải mau chóng được Bác Hoàng Phủ tiếp nhận mới phải, nếu không, không biết được Hoàng Phủ Minh khi nào sẽ đột nhiên tới chỗ này qua đêm, đến lúc đó cha con bọn họ chỉ định gặp nhau.”

“Vậy chị cố lên đi.” Ly Tiểu Tiểu an ủi vỗ vỗ bả vai Tuyết Vi.

Giây tiếp theo……

‘ linh linh linh……’ một trận tiếng chuông điện thoại truyền đến, mắt Tuyết Vi nhìn dãy số di động xa lạ, chậm rãi tiếp: “alo?”

Ở trong quán cà phê bạc thái lầu ba cửa hàng bách hóa, Tuyết Vi chậm rãi đi vào.

Nữ phục vụ phụ trách tiếp đón mặt mỉm cười gật đầu với cô: “Tiểu thư, xin hỏi có hẹn trước sao?”

Cô nhìn chung quanh tiệm cà phê này có chút quạnh quẽ, cuối cùng ở vị trí kế cửa sổ nhìn thấy bóng dáng Tuyết Khả Duy rồi. “tôi là tới tìm người.” Nói xong, cô lập tức ngồi xuống trước mặt Tuyết Khả Duy: “Chị cả, tìm em có chuyện gì?”

Điện thoại vừa mới thông kia đúng là Tuyết Khả Duy gọi tới.

Ở trong điện thoại, Tuyết Khả Duy cái gì đều không có Nói, chỉ là nói ước hẹn cô tới nơi này.

“Tuyết Vi, chị cảm thấy giữa chúng ta cũng không cần thiết vòng quanh. Chuyện ba năm trước đây, thật là chị sai. Nhưng mà…… chị cũng hoàn toàn không tốt.”

“Ai…… Chị cả.” Tuyết Vi chặn lời cô Nói, mỉm cười nói: “chị tốt hay không, tựa hồ cùng em không quan hệ đi?”

“phải! Dựa theo ý tứ của em, chính là chị tự làm tự chịu. Dù sao mặc kệ thế nào, ba năm trước đây chị cũng đã hết hy vọng với Hoàng Phủ Minh. Chị hy vọng…… lần này em trở về, cũng có thể đừng so đo chuyện trước đây như vậy. Mọi người chúng ta nước giếng không phạm nước sông sinh hoạt, không phải thực tốt chứ?”

A.

Thật là buồn cười!

Nước giếng không phạm nước sông sinh hoạt?

Đúng! Là thực tốt, bất quá, chỉ là cả nhà của Tuyết Khả Duy thực tốt, nhưng cô cũng không tốt!

“vậy chị cả, mẹ em chết, có ai tới phụ trách sao?”

“con của em chết, có ai tới phụ trách sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.