Editor: Thơ Thơ Mặt Hoàng Phủ Nguyệt tà tuấn nháy mắt liền trầm xuống: “nha đầu này thật ra cái gì đều không ngại, ngay cả loại lời nói này đều nói ra tới??”
“vậy thì thế nào?” Đôi tay Ly Tiểu Tiểu vây quanh trước người, châm chọc nói: “Cũng hơn một con lợn bị người ta hạ xuân dược cũng không biết!!”
“Bị người ta hạ…… Xuân dược ……?” Con ngươi Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên mở lớn, lúc này anh mới phản ứng lại đây vì sao mình đột nhiên cuồng tính quá độ. Nhưng vấn đề…… “Nếu tôi thật bị người ta hạ thuốc, tôi hẳn là có thể cảm giác được ……”
“anh không cảm giác được!” Vẻ mặt Ly Tiểu Tiểu dần dần trở nên nghiêm túc: “Tuyết Khả Duy là cao thủ điều hương, điều hòa ra thuốc, làm sao anh nếm ra được!?”
Một lời đâm giữa hồng tâm.
Hoàng Phủ Nguyệt xem như hiểu rõ chính mình vì sao bị người hạ xuân dược đều không có nhận ra!
Mắt đen chợt lóe, anh nhanh chóng dò hỏi: “hôm nay Tuyết Vi có lại đây tìm tôi hay không?!”
“hôm nay Chị Vi Vi vẫn luôn ngốc ở trong phòng, làm sao lại đi tìm anh?!”
‘ ong ’ một tiếng, đại não Hoàng Phủ Nguyệt tức khắc lâm vào bên trong trống rỗng.
Nói vậy, Tuyết Khả Duy đã dự đoán được Tuyết Vi là cao thủ phân biệt dược vật khó đối phó, cho nên lúc này mới động tay từ trên người anh.
Nhớ lại một chút.
Anh từ bên ngoài uống xong rượu trở về, liền uống lên trà giải rượu do hầu gái Tiểu Dương làm ra, lúc sau, Tiểu Dương liền nói Tuyết Vi kêu anh đi qua.
Sợ là, Tuyết Khả Duy thu mua hầu gái Tiểu Dương, ở trong trà giải rượu động tay động chân, sau khi anh đã trúng xuân dược, lại bị đưa tới nơi Tuyết Vi. Nếu trên đường không có Ly Tiểu Tiểu xuất hiện, anh quả thực không thể tin được kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì!!! Thơ_Thơ_ddlqd
“đồ độc phụ đáng chết!” Hoàng Phủ Nguyệt phẫn nộ nắm chặt nắm tay. Anh nghĩ làm sao đều sẽ không nghĩ đến hiện nay Tuyết Khả Duy đã tính kế tới trên người anh rồi!
Khi ánh mắt giận dữ trong lúc vô tình đối diện Ly Tiểu Tiểu, anh im lặng hít một hơi, chậm rãi nói: “cô nghĩ muốn cái gì nói cho tôi, tôi sẽ đền bù cho cô.”
“Không cần anh đền bù, anh cũng là người bị hại, mà tôi, thế Chị Vi Vi làm việc. Coi như là tôi thế Chị Vi Vi chắn một thương (súng) này, anh không cần có bất luận áy náy gì.” Nói, Ly Tiểu Tiểu tiêu sái xoay người, đợi lúc cô vừa muốn kéo cửa phòng ra, bước chân đi trước đột nhiên yên lặng…… “Mặt khác, chuyện này, đừng nói cho Chị Vi Vi.”
Cô hiểu biết tính cách Tuyết Vi.
Tuyết Vi nhìn như vô cùng cứng cỏi, đối với mọi chuyện đều có thể cười mà qua, nhưng mà đối mặt với bằng hữu, cô sẽ dụng tâm đi đối đãi.
Ly Tiểu Tiểu tuy cùng cô tương giao ngắn ngủn hai năm, thời gian nhìn như không dài, lại có quá mệnh chi giao, có thể giúp được Tuyết Vi cô đã cảm thấy mỹ mãn……
Nhìn bóng dáng Ly Tiểu Tiểu rời đi, bên tai Hoàng Phủ Nguyệt không ngừng quanh quẩn lời cô nói.
‘Không cần anh đền bù, anh cũng là người bị hại, mà tôi, thế Chị Vi Vi làm việc. Coi như là tôi thế Chị Vi Vi chắn một thương (súng) này, anh không cần có bất luận áy náy gì. ’ Tuy nói, anh đích xác cũng là kẻ vô tâm, nhưng nếu nói không áy náy…… Đó là không có khả năng!
Rốt cuộc…… Thơ_Thơ_ddlqd
Lần này Ly Tiểu Tiểu trả giá đại giới thật sự có chút quá mức to lớn.
Ánh mắt, lần thứ hai nhìn vết máu đỏ tươi trên giường kia, Hoàng Phủ Nguyệt do dự thở dài một hơi, mặc xong quần áo liền bước nhanh tới lầu một……
“cô gái nhỏ, năm nay cô bao lớn rồi?” Phòng khách, Hoàng Phủ Dương Vinh ngồi ở chủ vị sô pha, vài người khác yên Tĩnh ngồi ở một bên.
Mắt ông đánh giá trên dưới Ly Tiểu Tiểu đứng ở trước mặt mình, từ bên ngoài phỏng đoán, tuổi tác thiếu nữ này hẳn là không lớn.
“Hoàng Phủ lão gia, năm nay tôi mới vừa tròn 19 tuổi.”
“Cái gì…… Mới…… Mới 19 tuổi……?” mắt ông khiếp sợ nhanh chóng nhìn về phía Hoàng Phủ Nguyệt.
Hoàng Phủ Nguyệt cũng không dự đoán được Ly Tiểu Tiểu bất quá vừa mới thành niên mà thôi, anh vẫn luôn cho rằng nha đầu này chính là vẻ mặt trẻ thơ mà thôi.
“Ha hả, tuổi như vậy…… Nhỏ như vậy ……” Hoàng Phủ Dương Vinh cười cực kỳ gượng ép, cặp con ngươi quýnh thần không ngừng âm thầm giận trừng mắt Hoàng Phủ Nguyệt.
Con trai phong lưu, ông cũng có biết một, hai, lại chưa từng nghĩ con trai này phong lưu không có giới hạn, ngay cả cô gái nhỏ như vậy cũng dám đi trêu chọc?
Cho dù ông muốn giả bộ cái gì cũng chưa thấy, chỉ sợ cũng không được.
“cô gái, vậy trong nhà cô còn có những ai?”
“Nhà tôi……” Ly Tiểu Tiểu theo bản năng ngắm mắt Tuyết Vi, chậm rãi nói: “tôi là cô nhi không thân không thích.”
“Cô nhi?? Này…… Như vậy ……” Hoàng Phủ Dương Vinh khó xử rũ xuống mi mắt, âm thầm thở dài, ở thời khắc ngẩng đầu, hung tợn trừng mắt nhìn mắt Hoàng Phủ Nguyệt trầm mặc không nói. “Tuy nói, chuyện tình cảm trai gái, bác không nên tham dự. Thêm nữa……” Thơ_Thơ_ddlqd
Ánh mắt chuyển tới Ly Tiểu Tiểu: “Lấy bối cảnh gia đình của cháu mà nói, là không cách nào xứng đôi với Nhà họ Hoàng Phủ. Chính là, chuyện này nếu bị bác bắt gặp, lão già này nếu ngồi yên không nhìn đến, chắc chắn bị người ta nói ba đạo bốn. Nguyệt, con cùng cô gái này suy xét, suy xét…… chuyện kết hôn đi.”
“A???” Hoàng Phủ Nguyệt lập tức liền trợn tròn mắt.
Ly Tiểu Tiểu cùng Tuyết Vi cũng ngốc tại chỗ.
“Cha …… Cha……” Thấy Hoàng Phủ Dương Vinh phải rời khỏi, Hoàng Phủ Nguyệt một bước đuổi theo trước: “Cha, ha hả…… con cùng, con cùng Tiểu Tiểu chỉ là vừa mới bắt đầu kết giao mà thôi, bây giờ liền suy xét hôn sự, không khỏi……”
“con câm miệng cho cha!!” Lão gia tử trừng mắt: “Vừa mới bắt đầu kết giao sao? Vừa mới bắt đầu kết giao con liền cùng cô gái kia làm ra loại chuyện này? Hay là ở nhà làm ra loại chuyện này? Nguyệt!!” Cúi đầu xuống, ông âm trầm nỉ non nói: “con phải biết rằng cô gái kia năm nay mới 19 tuổi, lại là cô nhi, nếu cha không phát hiện, tự nhiên có thể mở to một mắt nhắm một mắt, nhưng bây giờ bị cha bắt được, nếu con không đối với người ta phụ trách, chuyện này một khi truyền ra, còn không thấy được người ngoài làm sao bôi đen Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta đâu!!”
Nói xong.
Lão gia tử xanh mét một khuôn mặt, mang theo mẹ chồng nàng dâu Dạ Phi Nhã Lệ rời khỏi chỗ ở của Tuyết Vi.
Dọc theo đường đi, Hoàng Phủ Dương Vinh trầm mặc không nói gì, sắp tới thời điểm đến biệt thự, anh lạnh lùng quay đầu, gầm nhẹ nói: “Các người thật là không có việc gì tìm việc, bây giờ thì sao? Không thể hiểu được thúc đẩy một chuyện hôn sự. Nhà họ Hoàng Phủ chúng ta tự cổ chí kim căn bản cũng không cưới qua cô gái bình dân như vậy, các người kêu tôi làm sao nói chuyện cùng liệt tổ liệt tông đây? Hả?!!” (đọc nhất nhất ở dembuon chấm vn)
“Lão…… Lão gia, ai mà nghĩ đến Nguyệt nhi sẽ cùng hầu gái của tam nha đầu có việc đâu? Dù sao, nha đầu này còn chưa đến tuổi kết hôn, không được liền trực tiếp an bài thành nhị phòng là được.”
“Hừ!” Hoàng Phủ Dương Vinh trầm mặc không nói trừng mắt nhìn mẹ chồng nàng dâu kia liếc mắt một cái liền nổi giận đùng đùng đi vào trong biệt thự……
Dưới bóng đêm, sắc mặt Dạ Phi Nhã Lệ vô cùng u ám, sau khi đợi xác nhận Hoàng Phủ Dương Vinh đi xa, bà nhanh chóng xoay người, mắt nhìn Tuyết Khả Duy: “Đây là cô ra ý kiến hay. Cô hẳn là biết, ngày mai quân diễn liền sẽ kết thúc, sợ là chúng ta nhiều nhất chỉ có thể kéo dài tới ngày mai mà thôi, chuyện này nên xử lý làm sao, cô nói đi!!!”
Tiếng rống giận không ngừng đánh sâu vào màng tai Tuyết Khả Duy, cô bình tĩnh tự nhiên nâng lên mi mắt, lạnh lùng nói: “Mẹ chồng, hôm nay trận này, không phải mẹ cũng tán thành sao? Cho nên…… Thất bại, không nên chỉ đổ thừa tội cho con chứ?”
“cô!!! Được, coi như chuyện này không quan hệ với cô. Chuyện trướng mục của Nhà họ Hoàng Phủ hẳn là có quan hệ với cô đi? Nếu trước buổi tối ngày mai không trả lại tiền cho ta, đến lúc đó!! Chúng ta cùng chết!” Dứt lời, Dạ Phi Nhã Lệ phủi tay rời đi.
Chỉ còn lại có một mình Tuyết Khả Duy đứng ở dưới màn đêm một mình lâm vào bên trong ưu thương