Nữ Vương Trở Về, Tổng Giám Đốc Chớ Trốn

Chương 79: Hai người **



(Tác giả: Không thích nhảy đến đoạn này, nhưng vì đoạn sau cần.)

"Anh, anh thế nhưng lại liên tục nhìn chằm chằm vào cô gái Hạ Du Huyên đó."

Liệt Hỏa bất mãn quát lên. "Hỏa nhi, mùi vị thật là chua." Liệt Diễm nhíu mày, ôm Liệt Hỏa vào lòng.

"Hừ, anh rõ ràng đã nói chỉ yêu mình em." Liệt Hỏa chu môi, giống như vô cùng uất ức.

Liệt Diễm nắm lấy cằm Liệt Hỏa, hung hăng hôn xuống hai phiến môi.

Hai cánh tay Liệt Hỏa vòng qua cổ Liệt Diễm, đầu lưỡi hai người quấn chặt lấy nhau, kéo ra vài sợi bạc trắng.

Liệt Diễm một tay ôm eo Liệt Hỏa, tay còn lại thăm dò vào nơi to lớn sớm đã dựng đứng cao ngất của Liệt Hỏa, xoa nắn nhiều lần.

"Ưm. . ." men theo âm thanh ngâm nga của Liệt Hỏa, hai người quỳ rạp xuống đất.

Liệt Diễm nhanh chóng đứng lên cởi bỏ quần áo của hai người, ngậm chặt đến tận gốc lửa dục của Liệt Hỏa.

"Ưm. . . Anh, em. . . sắp không nhịn được rồi." Liệt Hỏa cảm thấy thân thể của mình đang nóng muốn chết.

"Hử? Hỏa nhi, không nhịn được thì bắn ra đi." Liệt Diễm vẫn ngập chặt lửa dục của Liệt Hỏa như cũ.

"Ưmm a. . . " Chất lỏng dinh dính bắn ra quá nhiều khiến Liệt Diễm phải nuốt xuống họng.

Liệt Hỏa thở hổn hển "Anh, em muốn. . ."

Liệt Diễm ngẩng đầu, nâng đôi chân thon dài của Liệt Hỏa lên, đem vật to lớn của mình chuẩn xác cắm vào mông anh ta, sau đó cứ như vậy vận động ra vào.

"A. . .Ưmm. . . A. . . "

Liệt Diễm không thể ngừng được tiếp tục vận động mãnh liệt. Đem toàn bộ bắn vào trong cơ thể Liệt Hỏa.

"Anh. . ." Liệt Hỏa khẽ mở đôi môi.

Liệt Diễm tiếp tục hôn môi Liệt Hỏa, đầu lưỡi điên cuồng càn quấy bên trong. Một bàn tay không ngừng khiêu khích hạt đậu nhỏ hồng hồng, bàn tay kia lại ra sức vuốt ve vật to lớn của Liệt Hỏa.

"Ưmm. . ." Thân thể hai người quấn chặt lấy nhau.

Nhưng không ngờ rằng, đúng lúc này Phác Cận Huệ bước vào, toàn bộ mọi thứ đã bị cô ta nhìn thấy.

"A. . ." Tiếng thét chói tai của Phác Cận Huệ đã lôi kéo thần trí của hai người quay trở lại.

Liệt Diễm không vui nhìn về phía Phác Cận Huệ. Liệt Hỏa lại càng bất mãn khi có người quấy rầy mình cùng anh trai thân mật.

"Chủ nhân Liệt Diễm. . . Người. . ." Phác Cận Huệ thế nhưng lại không sợ chết đi qua.

Liệt Diễm cúi đầu nói nhỏ vào tai Liệt Hỏa "Hỏa nhi, có muốn chơi đùa phụ nữ không?"

Liệt Hỏa nhíu mày, lắc đầu, anh ta vẫn cho rằng đàn ông cùng phụ nữ xxx là chuyện rất ghê tởm.

Liệt Diễm hôn xuống đôi môi Liệt Hỏa, đứng dậy, kéo Phác Cận Huệ vào trong ngực mình.

Phác Cận Huệ lập tức đỏ mặt, nhìn hai người đàn ông lõa thể như vậy, khiến cho toàn thân cô ta bắt đầu cảm thấy khô nóng.

"Hừ. . ." Liệt Diễm khinh thường cười lạnh, chỉ trong chốc lát đã cởi hết quần áo trên người Phác Cận Huệ xuống, không một mảnh vải che thân.

Không có báo trước, cứ như thế đâm mạnh vào cửa động phía trước của Phác Cận Huệ. "Ưm a. . ."

Liệt Diễm nhìn về phía Liệt Hỏa, ý bảo anh ta tiến vào từ phía sau cô ta. Liệt Hỏa tuy cảm thấy rất ghê tởm, thế nhưng, nếu là mệnh lệnh của anh trai, anh ta chỉ đành. . .

Đi đến phía sau Phác Cận Huệ, dùng vật to lớn của bản thân phát tiết cơn tức giận, mạnh mẽ đâm vào.

Hai nguồn lực đồng thời tiến vào từ hai phía, khiến cho Phác Cận Huệ cảm thấy vừa đau đớn lại vừa sung sướng, thế nhưng phần lớn là cảm giác đau đớn.

Liệt Diễm dường như rất vừa lòng với biểu hiện của Liệt Hỏa. Lúc này, vẻ mặt Liệt Hỏa vô cùng hưởng thụ.

Giống như tìm thấy vật báu của thế gian, vật to lớn sớm đã chết ngất không ngừng xỏ xuyên từ phía sau Phác Cận Huệ.

Liệt Diễm nhếch môi, coi Phác Cận Huệ như một con rối trước mặt, không ngừng ra vào.

Cố tình làm ngơ như không thấy hạ thân của Phác Cận Huệ đang không ngừng chảy máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.