LẠi nói về Huyền Vu đại lục. Sau khi mọi việc đã xảy ra thì ở Nạp Lan gia tộc đang trình diễn một trò chơi vận động ngàn năm có một. Chỉ thấy Nạp Lan Tử mếu máo chạy trốn còn Nạp Lan Tín xách roi đuổi theo. "Ba ba. Nhân gia không cố ý a~ Ô ô ô..."
cô thật sự không cố ý ngâm xướng. Cô chỉ là thuận miệng đọc câu pháp thuật đó thôi mà... Có ai lại ngờ nó lại thành công đâu chứ. Pháp lực mở ra cánh cổng thời không tuy đã được học từ khi lên cấp A nhưng cô chưa bao giờ được thực hành. Vì gia chủ Nạp Lan Hậu, gia gia đáng yêu của cô đã cấm cô mở ra vị diện mới trong bất cứ cuốn sách nào khi bản thân cô chưa được S cấp tinh thần lực. Gia gia nói "Nếu chẳng may lỡ đưa phải người của Doãn gia hay của Đàm Đài gia tới thời không khác mà không thể đưa trả về thì lão già này cũng không sống được với hai lão hồ ly kia."
(Kết thúc hồi tưởng.) Gia gia.... Ngài có cần phải nói như vậy sao? Cháu gái bảo bối của ngài không ngờ miệng ngài lại "Linh"
như vậy a~ Nói hên thì không thấy đâu. Nói xui lại cái nào cũng trúng. Nạp Lan Tử vừa chạy vừa kêu rên trong lòng. Xung quanh là gia chủ của tam đại gia tộc đang vẻ mặt xem kịch vui bộ dáng. "Ngươi không cố ý nhưng Y Ngưng nha đầu thì đang bị kẹt trong cái cuốn truyện cái gì N N H H gì gì đó."
Nạp Lan Tín thở hỗn hển rượt đánh cô con gái út đang mếu máo chạy trốn. "Ba ba. Đó là truyện NP a~ có thịt văn."
Nạp Lan Tử vẻ mặt đứng đắn giải thích. Ba ba thật là lạc hậu. Nạp Lan Tín đứng lại tiêu hóa từng lời con gái nói sau đó gật gù. Có vẻ mới lạ... Ba vị gia chủ cũng đi theo gật gù. Chỉ có lớp trẻ đứng sau xanh mặt đổ mồ hôi nhìn phía gật gù các vị trưởng bối. Muốn chết. Để Lãnh diễm mỹ nhân xuyên vào NP coi như xong. Vậy mà còn xuyên thịt văn. Nạp Lan Tử tiểu thư. Ngươi xong rồi. Cuộc đời này của người chỉ chờ đợi Lãnh diễm mỹ nhân trở về chà đạp. Đàm Đài Văn Hạo vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Nạp Lan Tử. Nha đầu này chắc chắn sẽ bị đòn một trận. Chỉ hy vọng Y Ngưng tiểu nha đầu sẽ không bi thảm như trong truyện không thôi Doãn Hiên kẻ điên kia sẽ làm Nạp Lan gia gà chó không yên a~ "Doãn Minh chuyện này..."
Nạp Lan Hậu cười khổ nhìn phía ảm đạm lão hữu. "Aiz. Là phúc không phải họa... là họa tránh không thoát a. Là kiếp. Là kiếp.."