Nửa Là Mật Ngọt, Nửa Là Đau Thương

Chương 48: Hợp Tác



"Ngủ đi, có được không?" Giang Quân lui ở vào trong ngực Viên Soái thì thầm nói, "Coi như một giấc mơ, tỉnh dậy là ổn rồi"

"Ngủ đi, tỉnh dậy rồi, thì không có việc gì nữa" Anh vỗ nhẹ sau lưng cô.

Trời sáng rồi, không nằm mơ, bởi vì không ai có thể đi vào giấc ngủ.

"Hôm qua em ngủ không ngon?" DU đưa cho cô một ly trà "Sao mắt thâm như vậy?"

"Vẫn ổn" Cô thở dài "DU, tìm cho em chút việc để làm, em cảm thấy ý chí chiến đấu của em đều ngủ quên rồi"

"Được, chỉ sợ ý chí chiến đấu của em lại mệt đến đổ bệnh" Anh ta chỉ chỉ một đống văn kiện trên bàn cười nói.

Giang Quân cầm lên, nhìn nhìn, nhàm chán ném trở về: "Có thứ gì có tính khiêu chiến một chút hay không, mấy thứ này em gái trợ lý cũng có thể làm"

Anh vỗ lên đầu cô, "Bớt nói nhảm, em bảo cô ấy làm cho anh xem, anh lập tức tăng lương cho cô ấy... Phía bên ngân hang nhân dân em thấy thế nào?"

"Chúng ta cùng đi tìm cô Lưu, tốt nhất là độ quyến rũ của anh đủ lớn, có thể trực tiếp bắt lấy cô ta, về sau thì bớt lo rồi"

"Dùng cách của vị kia của em?" Anh ta thấy cô trừng mắt, khoát khoát tay, "Được rồi, được rồi, không nói nữa, không nói nữa, ngày mai chúng ta sẽ đi gặp cô ta"

"Vâng"

"Em lên phòng trên lầu ngủ một lúc đi, làm cho bản thân giống như quỷ vậy, Duẫn Triết buổi chiều sẽ tới, mấy việc này để cậu ấy làm, em trông chừng kỹ cậu ấy là được rồi" DU dặn dò, nói

"Được" Cô yếu ớt trả lời, lướt ra khỏi phòng

Việc Duẫn Triết tới dường như tiêm thuốc kích thích cho văn phòng tràn đầy u ám. Đám em gái nhàm chán lâu ngày đều vây quanh anh ta hỏi han ân cần.

Giang Quân nhìn cảnh tượng quần nữ khoe sắc bên ngoài văn phòng, cười châm chọc DU "Em trai này của anh, so với anh được hâm mộ hơn, xếp hạng của anh gần đây giảm mạnh rồi nha"

DU hừ một tiếng, rút hộp xì ga ra hươ hươ với cô.

"Đừng dụ dỗ em, em cai rồi, sự thật bày ngay trước mặt, hình tượng ông chú thành thục không còn được yêu thích nữa"

"Đó là em không biết thưởng thức, nhóc con miệng còn hôi sữa đáng tin mới là lạ" Anh ta thản nhiên châm xì gà, khinh thường nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Anh định đưa Duẫn Triết qua đây?"

"Giúp em một chút không tốt sao? Tên nhóc này tiến bộ rất nhanh, có điều ở bên Hồng Kông đắc tội không ít lão già"

"Là tìm người giám sát em chứ gì?" Cô gảy diêm trên bàn DU, "Sợ em làm phản à"

DU đưa tay gom lại đống diêm bị cô chơi đùa đến lộn xộn, tùy ý nói "Giám sát em? Cậu ấy là nội ứng cho em thì đúng hơn, ở trước mặt hai người, anh là người ngoài "

"Nói hươu nói vượn" Cô cười, lấy diêm ném anh ta "Mấy anh là anh em, em là cái gì chứ"

"Hồng nhan hoạ thủy" DU vừa tránh vừa cười.

Hai người, anh một câu em một câu vui vẻ đùa giờ mãi đến khi Duẫn Triết gõ cửa đi vào mới thu lại cảm xúc, bàn bạc việc chính.

Duẫn Triết dường như đối với hành động GT rời khỏi nghiệp vụ IBD thị trường nội địa có chút không thể tin, kiên trì cho rằng là một âm mưu.

Giang Quân nhíu nhíu mày, không lên tiếng, dùng ánh mắt ngầm bảo DU giải thích một chút.

DU đối với chấp nhất của Duẫn Triết có chút không thể làm gì "Juno, không phải em có hẹn sao?" Anh ta hỏi

"A, đúng, không còn sớm nữa, em đi trước, 9 giờ sang mai gặp nha" Cô mượn cớ rời đi.

Văn phòng MH và GT cách nhau rất gần, trước khi cô ra khỏi cửa gọi điện cho Viên Soái, bảo anh xuống dưới lầu chờ cô.

Không khéo trên đường có hơi kẹt xe, cô lại gọi cho anh, bảo anh xuống trễ một chút, nhưng điện thoại không có ai nhận. Lúc xe đến dưới tòa nhà GT, liếc mắt một cái liền thấy Viên Soái đang nói chuyện với một cô gái mặc áo đỏ. Cô giao xe cho nhân viên bãi đậu xe, chỉnh quần áo, đi qua.

"Đến rồi?" Viên Soái thấy cô lập tức đón qua

"Vâng, có thể đi rồi chứ?"

"Chào chị" Cô gái áo đỏ quay lại hỏi Viên Soái

"Bà xã anh, Quân, đây là đồng nghiệp bộ phận thị trườn mới tới của công ty, Tina" Viên Soái giới thiệu.

Giang Quân cười chào hỏi, thân thiết ôm lấy cánh tay Viên Soái, Viên Soái lập tức nhanh trí dựa vào cô, nói "Vậy, anh đi trước, việc cụ thể em trực tiếp trao đổi với cấp trên của em đi"

Cô gái kia đánh giá trên dưới bọn họ một phen: "Ngày mai gặp" Dứt lời quay đầu bước đi.

"Thật là không lễ độ" Giang Quân bất mãn đẩy tên tàn phế bên cạnh ra "Anh còn dám trêu hoa ghẹo nguyệt, bà đây sẽ đánh cho anh bán thân bất toại"

Lưu Đan quả nhiên không khiến cô thất vọng, Giang Quân và DU đợi gần hai giờ, ngay cả cửa lớn ngân hang nhân dân cũng chưa vào được, đồng nghiệp phụ trách liên hệ nhìn mặt DU càng ngày càng dài cũng sắp bị bệnh tim rồi, cố sức gọi điện thoại liên hệ, nhưng lý do nhận được đều là cô Lưu đang họp.

Giang Quân ngồi trong quán Starbucks bên cạnh chợ, thổi hơi lạnh, nhàn nhã uống nước trái cây.

"Em đã sớm biết sẽ như vậy?" DU đen mặt hỏi cô

"Sao mà biết chứ?" Cô vô tội đích nháy mắt mấy cái

"Em vừa đến đã kéo ta đến chỗ này, còn giả vờ, làm cái quỷ gì?"

"Đừng nóng, trò hay còn ở phía sau mà" Cô nhìn nhìn thời gian, lấy điện thoại ra trực tiếp gọi cho cấp trên của Lưu Đan, chào hỏi một hồi.

5 phút sau, thư lý cục trưởng đích thân vào quán cà phê nghênh tiếp bọn họ. Cô vào toilet dặm lại son môi rồi theo sau DU đi vào cửa lớn.

Lưu Đan xem như thông minh, khi cục trưởng tự mình dẫn Giang Quân xuất hiện trước mặt cô ta, cô ta lập tức biết là Giang Quân không phải người dễ chọc. Đương nhiên, cô ta cũng đã sớm chuẩn bị, ngay trước mặt lãnh đạo, cô ta chỉ ra một vài văn kiện MH trình báo không đủ. Giang Quân nhẹ nhàng huých DU, DU lập tức tỏ thái độ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất trình lên hồ sơ bổ sung, cũng diễn thuyết một tràng về kinh tế toàn cầu và vị trí quan trọng của MH trong giới ngân hang đầu tư, dáng vẻ oai vệ.

"Lưu Đan à, chúng ta phải cố hết sức trợ giúp bọn họ giải quyết vấn đề, ngân hang đầu tư nước ngoài vào trong nước phát triển đối với việc kiện toàn thị trường tài chính quốc gia của ta có thúc đẩy rất lớn" Cục trưởng lên tiếng. Lưu Đan đương nhiên không dám không nghe, ngay tại chỗ thông qua phúc đáp.

"Cám ơn cô Lưu, làm phiền rồi" Lúc sắp ra về, Giang Quân khách sáo nói lời cảm ơn

"Nên thế" Lưu Đan nắm lại tay cô, điện quang hỏa thạch vừa chạm liền nổ.

"Em thật là có bản lĩnh nha" DU ra khỏi cửa lớn một lúc lâu không nói gì, mới mở miệng "Ngay cả nhân vật cỡ cục trưởng ngân hang nhân dân cũng phải tươi cười với em, trước đây anh thật sự là ra tay trên đầu thái tuế rồi"

Giang Quân cười lớn: "Không có anh làm hậu thuẫn, em có sức mạnh như vậy sao?"

"Được rồi, anh cũng không có bản lĩnh lớn như vậy, về sau mớ công việc trong nước này giao cho em, em tự mình xem mà làm đi" Anh ta có chút bất mãn, nói

"Đừng nhỏ nhen như vậy, em còn có thể nhảy ra khỏi long bàn tay phật Như Lai anh sao? Đi, em mời anh ăn cơm" Cô tự biết đuối lý, kéo anh lên xe.

"Sao em lại lái xe như vậy?" DU có chút kinh sợ thả lỏng tay trên kính xe.

"Schumacher* là sư huynh của em" Cô thấy đèn đỏ tắt rồi, đạp chân ga lao qua vạch trắng"

*Schumacher: Michael Schumacher, tay đua huyền thoại thể loại xe công thức F1

"Đây là nhà của em à?" DU đầu đầy hơi nước đứng trước cửa một cái tứ hợp viện xập xệ.

Giang Quân chỉ chỉ chữ màu đỏ loang lỗ nhìn không rõ màu trên vách tường, "Tiệm cơm, đồ ăn cung đình chính tông, người quan hệ không tốt bình thường không thể tới đây"

Cô dẫn đường đi vào, lớn tiếng gọi to "Ông ơi, con đến chực cơm"

"Cô là cô nhóc kia của ông chủ" Ông cụ trong miệng Giang Quân trong mắt đầy dấu hỏi

"Dạ" DU có bối rối buông đũa, anh không biết thân phận đối phương, nhưng nhìn mức độ quen thuộc của ông ấy và Giang Quân, quan hệ hai người không bình thường.

"Ăn. Ăn" Ông cụ phe phẩy quạt cười hì hì tiếp đón: "Quá giờ cơm lâu rồi, chỗ ông cũng không còn đồ gì tốt, ăn tạm một chút đi, cô nhóc con đến cũng không nói trước một tiếng"

"Ông cho con bát mì đi, con muốn ăn lâu rồi, nửa đêm chảy nước miếng như mưa ấy"

Tranh thủ Giang Quân bộ dáng tham ăn dìu ông cụ xuống dưới phòng bếp. DU nhìn quanh bốn phía, phát hiện trên vách tường đều là ảnh chụp và lời đề của nguyên thủ cac nước và nhân vật kinh tế chính trị nổi tiếng

"Chỗ này đến cùng là chỗ nào chứ?"

"Hỏi nhiều như vậy làm gì, có ăn là tốt rồi, nói cho anh biết, ông lớn của MH chúng ta đến đây ăn cũng không đặt được chỗ đó" Giang Quân đáp qua loa, "Không phải anh đã nói mấy năm nữa sẽ muốn về hưu sao? Tìm cho anh một con đường đầu tư, thương lượng với ông cụ việc mở chi nhánh ở Hồng Kông, bảo đảm tiền anh kiếm được đếm tới mỏi tay"

"Cái gì? Em nói anh mở quán ăn?"

"Anh làm cao cái gì chứ? Ông cụ người ta là sinh viên ưu tú Thanh Hoa, giáo sư toán học ứng dụng hẳn hoi, cái gọi là tiểu ẩn ẩn vu dã, đại ẩn ẩn vu thị*, chính là nói người như ông ấy"

*Tiểu ẩn ẩn vu dã, đại ẩn ẩn vu thị: Ở ẩn nhỏ là ẩn ở nơi hoang vu, ở ẩn lớn là ẩn ở nơi thành thị

"Vậy em có chỗ tốt gì?" DU hỏi

"Anh cũng biết em ở Hồng Kông có quán ăn, vị trí số một, hơn nữa nhân viên tố chất cũng không tệ, nước phù sa không chảy ruộng người ngoài, em chuyển cho anh, thế nào?" Giang Quân nói ra mục đích thật sự

"Em tính cũng thật khôn nha" DU cảm thán nói "Em định cắm rễ ở Bắc Kinh rồi à?"

"Nhà của em ở đây, em có thể đi đâu chứ?"

"Thế này đi, coi như em nhập cổ phần, việc sửa sang quán ăn và phía ông cụ bên này để em thu phục, những cái khác anh phụ trách, lợi nhuận chúng ta bốn sáu, thế nào?"

"Thỏa thuận" Cô nâng chén "Hợp đồng đưa qua sẽ ký, trước mắt chúc chúng ta hợp tác thuận lợi"

"Nhất định là vậy" DU cười uống một hơi cạn sạch


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.