Ngày mọi người mong chờ cũng đã tới , màng đêm nhanh chóng buông xuống . Trái với sự yên tĩnh mọi khi hôm nay cả cung điện như được thắp sáng - bắt đầu cuộc sống mới . Ánh trăng đỏ mê người , trong cung điện những bộ đồ quý phái , sang trông đủ màu lượn lờ khắp nơi . Trên cao , vị vương phi kia xinh đẹp rạng ngời , mày ngài mắt phượng , lễ phục đỏ rực rỡ , trên tóc cài trâm vàng , da trắng tựa tuyết
Thế nhưng vị vương cao cao tại thương kia lại chẳng thèm để mắt tới nàng hệt như nữ nhân bên cạnh vốn dĩ chắng liên quan gì đến anh cả , trong đôi mắt tím huyền kia phản chiếu lên hình ảnh người con gái mà anh yêu , người con gái trong tà áo hồng phấn , đôi mắt đen huyền như chính mái tóc nàng vậy , trên tóc chỉ cài một đóa hoa . Nàng chẳng sang trọng như các nữ bá tước , chẳng quý phái như vương phi bên cạnh anh , cũng chẳng quyến rũ như bao người con gái kia mà từ nàng toát lên một vẻ đẹp thanh tú , thanh tú đến mức thuần khiết mà không có bất cứ người con gái nào tại đây có được . Thế nhưng anh lại cảm thấy thật khó chịu , nàng vôn dĩ chẳng quan tâm đến anh , từ đầu bữa tiệc đến giờ nàng chỉ luôn đứng nhìn anh mỉm cười hoặc nói chuyện với mọi người
Anh bước nhanh đến nơi mà anh đã hướng đến từ lâu , theo sau anh là vị vương phi xinh đẹp mê người kia . Bước chân anh tuy không nhanh không chậm nhưng nàng có thể cảm nhận được anh đang hướng tới là nơi nàng đang đứng - là do cảm tính do ở bên anh lúc trước hay do tiên đan của anh trong lòng ngực nàng , nàng không biết nhưng cũng không muốn biết , vì nàng sợ kết quả sẽ không như ý muốn hay sợ là do nàng tự phụ , chẳng ai biết cả người biết rõ nhất chỉ riêng có mình nàng
Anh bước đến nâng ly rượu vàng trong tay mỉm cười với nàng nhưng lời nói tỏ rõ sự khó chịu
- Thân nữ nhi như công chúa chẳng phải là không nên uống rượu sao mà vốn dĩ công chúa nàng đây không biết uống rượu mà
- Tiểu nữ có thể tự lo cho mình , đã phiền vương phải lo lắng rồi - nàng mỉm cười đáp lễ - đây chỉ là rượu nho không thể say được
- Vương , chàng thật quan tâm đến nàng công chúa này nhỉ , thậm chí còn biết rõ nàng không biết uống rượu , thật khiến thần thiếp ghen tị - giọng nói vương phi ngọt ngào nhưng lại mang chút âm điệu giễu cợt nàng
- Đúng bổn vương ta đây rất quan tâm đến nàng , thậm chí còn muốn nàng trở thành vương phi độc nhất vô nhị của bổn vương ta - anh không chút khiên dè nói giọng không to không nhỏ nhưng đủ để tất cả mọi người nghe thấy khiến vương phi tức giận bỏ đi mất - ta rất vui nếu em ở lại đây vài ngày - anh nhìn nàng , ánh mắt anh thâm sâu khó tả
Một ngày mới lại bắt đầu trong ngự hoa viên các cung nữ xúm lại bàn tán rôm rả
- Này ta nghe nói đêm qua vương không hề tới cung của vương phi không lẽ là không động phòng sao - một người nói
- Đúng đúng còn nữa nha ta còn nghe nói vương chỉ yêu một người duy nhất ngoài người đó ra vương sẽ không yêu một người nào cả - một người khác tiếp lời - ôi người đó chắc hẳn đẹp lắm , nàng ta thật có phúc khi được vương yêu . Nghĩ xem vương vừa anh tuấn vừa thông minh lại rất mạnh , thật là một người văn võ song toàn mà thiếu nữ nào cũng muốn nha
- Ta biết ta biết người đó chính là công chúa Thiên Tuyết là người hôm qua vương đã bảo muốn lập làm vương phi đấy - giọng một nam nhân ẻo lả chen vào
- A ! Ta biết nàng ta , nàng thật đẹp rất xứng với vương , vương phi tuy đẹp nhưng thật kém xa với nàng t.....
Chát........chát - nàng cung nữ nọ chưa nói dứt câu thì bị hai cái tát đau điếng vào mặt , ngước lên thì thấy vương phi đang đứng trước mặt vội vàng dập đầu cúi lạy
- Bổn cung không bằng con tiện nữ kia ở chổ nào - giọng nàng ta xem chừng rất tức giận
- Nô tì sai rồi nô tì sai rồi nương nương là người đẹp nhất nương nương rất xứng với vương
- Đem con tiện tì này đi vứt xuống Hắc Mộng cho ta1
Hắc Mộng là nơi hội tụ mọi điều kinh khủng nhất thế giới , rơi xuống chỉ có hai con đường . Hoặc là chết hoặc là biến thành ác quỷ ngàn năm không thể siêu thoát