Nó cùng Jan đến wind’s giảm stress nhưng đâu biết rằng sẽ chạm mặt Khánh và Quỳnh ở đó, ra hiệu cho Key im lặng nó kéo Jan đến 1 góc khuất quan sát xem chuyện Khánh quay lại với Quỳnh là thế nào, Jan có vẻ không vui nhưng cũng chiều theo ý nó
Khánh nốc rượu không ngừng nghỉ lòng rối bời, Khánh đã biết tất cả kể cả việc Quỳnh đã có người yêu sau khi chia tay Khánh và việc cô trở lại sau khi cô bị đá vì lăng nhăng với người khác, hỏi mấy người ở nhà thờ là cậu đã ngất và Quỳnh đã đưa cậu lên xe còn chuyện còn lại cậu không tài nào nhớ chỉ chắc chắn 1 điều tất cả là trò của Quỳnh, còn mục đích vì sao ư. Cậu hoàn toàn không hiểu. Nghĩ lại đến mấy chuyện này Khánh lại nốc rượu cười đau khổ
-Jan là em sao, cuối cùng em cũng tới_tác dụng của rượu làm cậu hoa mắt gây ra ảo giác ôm chầm lấy Quỳnh. Quỳnh khó chịu đẩy Khánh ra chợt thấy trong góc khuất thấy tụi nó nên để im miệng cười đầy ẩn ý
Cái cảnh này lại 1 lần nữa lọt ngay vào mắt Jan, lần này không chỉ là ôm như lần ở nhà thờ mà còn là Khánh chủ động ôm Quỳnh. Jan cười nhạt nhìn cặp đôi đang tình tứ trong bar, nó chua xót nhìn Jan có lẽ nó đã sai khi kéo Jan vào đây.
Key nhìn thái độ khác lạ của bọn nó và chỗ Khánh dường như đã hiểu ra chuyện, lúc Khánh vào với Quỳnh Key đã hỏi Khánh “Jan đâu” Khánh chỉ cười buồn rồi lắc đầu lấy rượu mặc cho Quỳnh cứ thao thao bất tuyệt 1 mình
Đợi nó đi khuất Quỳnh mới đẩy Khánh ra, Khánh đã ngất ngay trên vai Quỳnh do bị đẩy theo quán tính Khánh ngã ra sau đập đầu vào sàn nhưng may mắn Key đỡ kịp không là Khánh “về với đất mẹ rồi”
-Khánh, tỉnh lại đi_Key vỗ má Khánh không thấy động tĩnh gì, trên trán lấm tấm mồ hôi
-anh...anh ấy có sao không_Quỳnh hoảng hốt
-còn đứng đấy làm gì gọi cấp cứu_Key trừng mắt nhìn Quỳnh (kể cả trước đây và bây giờ Key đều không ưa Quỳnh)
*bệnh viện:
Key thấp thỏm không yên cầm đt định gọi Jan với nó nhưng lại thôi, Quỳnh từ khi gọi cấp cứu cũng mất dạng không biết đi đâu “người yêu Khánh tốt thật”
-cháu là người nhà của bệnh nhân Huỳnh Kim Khánh_gọi Key nãy giờ cậu không nghe (do đang nghĩ :3 ) bác sĩ đành nghiệm giọng gọi to
-ơ, dạ cậu ấy sao rồi
-uống rượu nhiều gây chảy máu dạ dày (giống Duy thế @@ ), suy nhược cơ thể, mất ngủ cần bổ sung vitamin, luyện tập thể thao thường xuyên, người nhà cần..._đang định nói tiếp quay lên quay xuống chẳng thấy Key đâu, thì ra bác sĩ nói nhiều quá key lại rất ghét những ai nói nhiều bỏ mặc bác sĩ cậu đi vào thăm Khánh để 1 mình ông “tự kỉ”
- tôi biết anh tỉnh rồi
Khánh mở mắt nhíu mày nhìn Key
-có chuyện gì
-anh yêu Jan chứ
-giờ không còn quan trọng_bị nói vào nỗi đau Khánh khó chịu trả lời
-Quỳnh anh tính sao, cô ta không phải người đàng hoàng chắc anh biết
-vậy thì sao
Key ghé sát tai Khánh nói %$%^$%^$^$$^#^%&%&
-chắc thành công chứ_Khánh không tin tưởng vào kế hoạch key đưa ra
-có thể, cho anh biết đầu tháng sau Jan sẽ cùng Jan sang Mĩ giấy tờ đã chuẩn bị rồi_Key ra ngoài trước khi đóng cửa nói vọng vào. Key biết Quỳnh đang ở ngoài nên cố nói to, chắc chắn kế hoạch mình đã thành công key mỉm cười về nhà làm 1 giấc, khá là muộn rồi
Quỳnh biết được tin Jan sẽ đi, bất giác nở 1 nụ cười “mới chỉ vậy mà đã bỏ cuộc dễ dàng vậy sao” định đến thăm Khánh nhưng lại thôi nhún vai bỏ về nhà.
Khánh không ngủ được vẫn nằm vắt tay lên trán suy nghĩ những gì Key nói, thao thức mãi vẫn không tài nào ngủ được dù bụng vẫn còn đau nhưng vẫn quyết tâm lên sân thượng hóng gió. Nhưng cũng nhờ vậy mà Khánh nghe được 1 câu chuyện rất thú vị giữa 2 cô gái, 2 người đó chính là Quỳnh và Nhật Hạ.
-cô lại tìm tôi có việc gì_NH khó chịu lên tiếng
-cô yêu Duy mà không dành lấy sao, hèn hạ_Quỳnh nhếch môi
-sao cũng được nhưng vẫn còn hơn người chen vào tình cảm của người khác như cô, không phải hèn hạ nữa đâu mà là ĐÁNG KHINH đó_NH cũng không vừa, cả 2 đấu mắt với nhau
-nếu tôi đưa mấy tấm ảnh này cho đám nhà báo thì sao nhỉ_Quỳnh cười ném vào người NH, NH nhặt lên tái mặt là hình ba cô đang nhận hối lộ. Mặt sa sầm lại
-cô muốn gì
-tôi muốn cô giúp dạy cho 2 con ranh đó 1 bài học, chỉ là “hợp tác cùng phát triển” 2 bên cùng có lợi và mấy tấm ảnh này tôi sẽ hủy_cười đắc ý chìa tay ra, NH không còn lựa chọn nào khác đành chìa tay ra bắt tay với Quỳnh, chấp nhận những gì Quỳnh nói.