Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Chương 8



Mồ hôi nó túa ra ướt đẫm ga giường, lại là cơn ác mộng đó. Nó lại khóc, không biết bao đêm nó phải uống thuốc ngủ mới yên giấc được nhưng dạo này nó đã kháng thuốc. Thuốc ngủ liều nặng nhất cũng không tác dụng đối với nó.Ngừng khóc, nó bước xuống giường đi tắm. Nước xối thẳng vào mặt nó mát rượi, nước đã làm nó pình bĩnh hơn. Ngâm mình trong nước 30’ nó bước ra thay bộ đồng phục trường bắt đầu một ngày mới

Xuống nhà nó đã thấy Jan đang ở dưới, Jan mỉm cười kéo nó xuống ngồi xuống phòng ăn. Người làm nhìn thấy nó cúi chào:

-tiểu thư buổi sáng tốt lành

-mọi người cứ gọi con là Ji, đừng như vậy con ngại lắm_nó nhìn đám người đang cúi chào nó nói

-dạ, hôm sau chúng tôi sẽ chú ý_quản gia Kim đáp lời.

Trong khi mọi người đang nói chuyện thỳ Jan đã cắm cúi ăn từ lúc nào. Nãy giờ không ai chú ý đến nhõ giờ nhìn thấy ai cũng phải nén cười. Sáng nào nhõ cũng đến đây đón nó mục đích cũng vì muốn ăn đồ ăn của quản gia Kim rất ngon còn hơn ở nhà hàng. Thấy mọi người nhìn mình Jan ái ngại nói

-mọi người nhìn con ghê vậy, ăn thôi_nó thường ngày lạnh lùng là thế giờ cũng phải mỉm cười bó tay trước con bạn ham ăn.

Cã 2 hoàn tất việc ăn sáng cùng nhau đến trường

-à nè, mày nhớ con nhỏ Uyển Nhi chứ, có thể nó sẽ gây khó dễ cho chúng ta đấy. Nghe nói nhõ đó thủ đoạn lắm, không tha cho ai làm nó chướng mắt đâu_Jan vừa đi vừa nói ngán ngẩm, Jan ghét nhất dính dáng tới mấy đứa con gái yểu điệu chảnh chọe như UN. Nó cũng không khác gì Jan

-tao cũng muốn xem nó làm gì được_nó cười nhẹ,nó chĩ cười với ba mẹ nuôi và Jan thôi nhưng trong nụ cười đó vẫn có chút gì gượng gạo.

Hôm nay đi học nó sẽ làm gì đây trong khi thời gian ở Mĩ nó đã hoàn tất bằng đại học tốt nghiệp loại xuất sắc rồi. nó lắc đầu ngao ngán không biết ba mẹ sao lại muốn nó đi học ở đây. Nó đang mông lung trong dòng suy nghĩ thoáng chốc đã đến trường. Không khí hôm nay có gì đó là lạ, học sinh nam ngán ngẩm nhìn hsinh nữ trang điểm, làm đẹp trong khi nó và Jan chưa hiểu chuyện gì đã chạm mặt UN. cô ta cười khinh miệt nhìn nó và Jan

-vịt vẫn mãi chỉ là vịt thôi_UN vừa dứt tiếng, đám con gái đi cạnh cô ta bật cười.

-em nói đúng đó_chị gái UN tiếp lời.

*nhân vật mới:

Hoàng Nguyễn Linh Chi(LC): chị gái UN, đại tiểu thư nhà Hoàng Nguyễn. IQ 180/200. 2 chị em đang giữ vị trí hotgirl của trường TK sau này sẽ thay đổi :)) , chảnh chọe y hệt em gái UN. Coi thường những ai có gia thế tầm thường ví dụ như nó(nó mà tầm thường hã trời @@)

Nó và Jan bỏ ngoài tai tất cả đi về lớp không thèm để ý đến lời 2 chị em LC làm bọn họ tức xì khói

Trước khi đi nó còn quay lại chế giễu

-tội nghiệp mới nhõ mk đã bị tự kỉ_nó nhếch môi bỏ đi.

Thấy dáng nó và Jan về lớp, Hân chạy đến hỏi

-2 bạn có định tham dự cuộc thi hsjh thanh lịch không_Hân nhướn mày thăm dò ý kiến

-không hứng thú_nó nhìn vào mắt Hân trã lời lạnh lùng. Nhưng không hiểu sao khi nhìn vào mắt nó Hân lại khựng lại tim đập lỗi 1 nhịp. Hân nhìn thấy trong mắt nó chứa đựng một nỗi buồn được bao bọc bằng sự lạnh lùng, Hân lại muốn tìm hiểu nó muốn được bao bọc nó bằng tất cả sức lực của mình.

Hân đâu biết rằng tất cã suy nghĩ và biểu cảm trên khuôn mặt của cậu đều bị Jan bắt gặp, Jan nhíu mày mong rằng điều mình cảm nhận là sai

Jan có việc bận bảo nó về lớp trước, định đi về lớp nó lại thôi nó cứ đi đi mãi rồi mới nhận ra mình đã ra bờ sau sân thể dục nơi mà nó gặp hắn. Đến đây nó luôn cảm thấy thoải mái, gió thổi nhẹ làm bung dải lụa trắng nó buộc tóc ra tóc nó buông thả, trông nó như 1 thiên thần vậy khuôn cảnh đã thơ mộng thêm 1 nàng tiên. Một bức tranh hoàn mĩ, nó ngồi xuống gốc cây phong gần đó lấy headphone đeo lên tai nhắm mắt lại nghe bản nhạc nó yêu thích.

[River Flows in you_Yiruma] Những giai điệu nhẹ nhàng du dương của tiếng đàn piano làm nó dễ chịu phần nào.

Nãy giờ hắn ngủ trên cây phong thấy có tiếng bước chân nhận ra nó, ngắm nhìn nó từ nãy tới giừ không biết tại sao hắn lại cảm thấy ở nó có cái gì đó đặc biệt. Mải suy nghĩ hắn chợt giật mình hắn đã ngồi cạnh nó vuốt lọn tóc vướng trên mặt từ bao giờ, cảm thấy mình thật ngớ ngẩn hắn quay người bỏ đi

Trong khi nó chẵng hề hay biết sự xuất hiện của hắn thì có người chứng kiến tất cả, UN nghiến chặt răng mắt ươn ướt nhìn nó căm thù. Còn về Jan lúc nó đi đến đây Jan cũng đi theo chứng kiến cảnh hắn với nó và còn thấy Hân ngắm nó từ xa, Jan khẽ lau nước mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.