Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi

Chương 93



 CHAP 93:

-con bé sẽ không sống được lâu, bệnh đã chuyển biến quá xấu rồi_biết anh trai mình không thể nói gì lúc này chú nó lên tiếng thay

Sự im lặng lại một lần nữa bao trùm, có lẽ đêm nay là một ngày khó khăn đối với tất cả chỉ riêng mình nó đang chìm vô giấc ngủ mà không hẳn là một giấc ngủ thông thường và một giấc mơ đẹp

“Nó mơ thấy mình đang đứng ở hồ Cảnh Yên mà ngày trước nó từng đến, hương thơm của hoa bầu không khí trong lành làm nó cảm thấy rất dễ chịu và điều căn bản là nó đang bước đi bằng chính đôi chân của bản thân mà không phải xe lăn, đi men theo rìa hồ chợt nó nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng, làn da trắng muốt mái tóc dài đen bóng cuốn hút điều duy nhất nó cảm thấy gần gũi với bà là đôi mắt...rất giống nó.

Nó đứng im mắt nhìn trân trân vào người phụ nữ đang tiến gần về phía mình vuốt lọn tóc của nó cười hiền rồi biến mất”

Bật giậy sau giấc mơ kì lạ, lần đầu tiên nó cảm thấy đau ở tim một dòng máu đỏ lại tuôn ra từ mũi nó chảy máu cam mà cũng không phải từ trong giấc ngủ máu đã chảy và giờ cũng không ngừng chảy ra đã ướt đẫm một vùng ở ga giường nó hoảng hốt cực độ.

CHOANGGGG!!!

Bình nước từ trên tay Jan rơi xuống nền nhà lạnh tanh, mắt cô còn hoen đỏ nhưng giờ điều đó không quan trọng

-mày...máu_Jan lắp bắp chạy ngay tới nó, còn BA chạy đi gọi chú nó

***

Vài tiếng sau chú nó từ phòng nó bước ra, măt hơi tái rồi nở một nụ cười tươi rói như nó có thể sống lại và hội phục ngay tức khắc

Cơ mà điều đó đúng thật, nó từ sau ông bước ra chân đã đi lại được

-Ji chân em/con/mày_tất cả đồng thanh với những gì xảy ra ngay trước mắt mình, nó đi lại được da mặt hồng hào tuy hơi hốc hác một tí

-con khỏe lại rồi_nó nở một nụ cười, nụ cười tự nhiên và hạnh phúc nhất

-chuyện gì vậy_ông An chạy lại chỗ chú nó, hỏi gấp ông vẫn chưa khỏi bất ngờ sao có thể xảy ra được, hôm đó chẩn đoán là nó có thể chết bất cứ lúc nào những sao chuyện này lại xảy ra

-đó là một kì tích, con bé chảy máu ra quá nhiều cữ ngỡ sẽ mất mạng không ngờ đó là máu độc, số máu đó là tất cả những gì mà căn bệnh đào thải ra ngoài...đúng là một kì tích, bệnh tim cũng chẳng còn con bé đã khỏe mạnh như ngày nào rồi_chú nó hớn hở kể ra tình trạng của nó, rồi khẽ liếc sang nó nhìn nó cười ông có vẻ vui

Hắn ôm chầm lấy nó, tuy hơi bất ngờ nhưng nó để im như vậy nó cũng nhớ vòng tay này quá lâu rồi và nhớ người con trai đang ôm nó nữa. Biết mình phải rút lui cho hai người riêng tư trên môi ai cũng nở nụ cười rồi lẻn đi để nó và hắn ở lại “tâm tình”

-anh xin lỗi em_hắn buông nó ra nhìn sâu vào đôi mắt nâu khói ấm áp của nó

-em biết, NH đã nói cho em tất cả, em mới là người có lỗi_mặt nó có chút buồn khi nhắc tới chuyện này

-em không có lỗi gì hết, là tại anh

-ừ là tại anh, vậy em phạt anh nhé_nó nháy mắt cười tinh nghịch hắn có chút ngờ ngợ nó chưa tỏ thái độ này với hắn bao giờ, có lex là do không ở bên nó lâu có chút bất ngờ vậy thôi

-em muốn phạt anh gì nào?

-mai anh sẽ biết_nó cười rồi nhón chân hôn hắn, một nụ hôn phớt nhẹ nhàng hắn như bị điện giật đứng bất động cả ngày nay hắn gặp quá nhiều bất ngờ, bộ não không kịp tiếp nhận mọi thứ “nó hôn hắn ư, ôi hạnh phúc qá” ( =]] )

Nhìn bộ dạng hắn vậy nó bật cười, nụ cười đó vụt tắt khi môi hắn chạm vào môi nó...một nụ hôn kéo dài chứa đựng nhiều nỗi đau, vui buồn hạnh phúc mà quãng thời gian dài ấy đã làm nên

HẠNH PHÚC là những gì cả hai cảm thấy bây giờ...

Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh, ánh nắng nhẹ nhàng ấm áp lan tỏa khắp mọi nơi chim hót líu lo trên cành, ong bướm tung tăng bay lượn khắp nơi,... nói tóm lại hôm nay là một ngày đẹp trời rất thích hợp với một chuyến picnic cho các cặp đôi tình nhân, mà đúng rồi hôm nay là valentine 14/2

Và cặp đôi đi chơi hôm nay là Khánh-Jan; Quân-BA đương nhiên có cả nó và hắn còn Khải vẫn lẻ loi một mình thấy mà tội

-mấy đứa đi chơi vui vẻ nhé_ông An vẫy tay nhìn tụi nó đi lên chiếc Lamborghini màu đỏ chói lóa

-dạ_tất cả đồng thanh ( sao nay ngoan dữ)

-mà giờ đi đâu_Quân lái xa ngoái đầu lại thắc mắc

-Smile Love_3 nàng nhà ta đồng thanh, thích thú.

-em còn mệt liệu có ổn không_hắn nắm tay nó lo lắng hỏi – đúng đó mày nên ở nhà à không ở lại bệnh viện kiểm tra_Jan nói

-em rất khỏe mà, mày yên tâm đi_nó cười

Trung tâm giải trí Smile Love đang là mục tiêu của bọn nó, đậu xe trước cổng trung bọn nó trầm trồ về sự thiết kế tinh sảo  tinh tế của toàn bộ khu trung tâm này nhìn khác hẳn ở Việt Nam mà đúng hơn Việt Nam làm gì có, Smile Love đúng là trung tâm giải trí hàng đầu dành cho người lớn đặc biệt là các đôi tình nhân, ở đây lúc nào cũng đông khách mặc dù giá cả hơi đắt đỏ một chút

-woa~ đẹp thật_mắt Jan sáng lên chỉ chỏ khắp mọi nơi, rồi kéo Khánh đi tức thì chen lấn giữa hàng nghìn người chứ không ít

-mình cũng đi thôi anh, để cho bọn họ có không khí riêng tư_BA cười đầy ẩn ý, Quân cũng chẳng kém gì cô vợ chưa cưới mới đính hôn của mình nhưng vấn đề là anh nhìn BA cười ranh mãnh chứ không có ý gì với tụi nó.

-chị BA có vẻ anh Quân lại có ý khác đó, chị nên cẩn thận_nó cố tình nói to cho mọi người cùng nghe, BA mặt đỏ lên vì ngượng lườm nhẹ Quân trong khi cậu vẫn đứng cười ngó lơ chỗ khác như “vô tội”

Tít...tít đt nó rung lên báo có tin nhắn, đọc tin nhắn xong nó cười nhẹ rồi cất đt vào túi xách khoác tay hắn đi thẳng trước khi đi còn nhìn BA cười làm cô ngượng hơn nữa. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.