Nuôi Nhốt Kiều Thê: Bụng Hắc Lão Công Thật Đáng Sợ

Quyển 1 - Chương 13



Xe lao thẳng đưa Liền Tịch Tịch đến nơi nàng ở cùng Trương Tuấn ngoài cửa, lúc này trời đã tối đen. Trong ngôi biệt thự to lớn, không khí trầm lặng, ngay cả đèn đường đều không có mở.

"Lần nữa cám ơn ngài, chúc ngài lên gặp bình an."

Liền Tịch Tịch suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói ra câu chúc phúc chân thành nhất mà nàng nghĩ. Sự xuất hiện của hắn làm cho nàng cuộc sống vốn u tối của nàng thay đổi, nàng bắt đầu tin tưởng rằng có lẽ rời xa Trương Tuấn, sau này nhân sinh của nàng có thể có sự thay đổii lớn.

Đưa mắt nhìn chiếc Ferrari màu đen chậm rãi rời đi, nàng hít sâu một hơi, xoay người, nhấn mật mã mà Trương Tuấn dùng ngày sinh làm mật mã. Cửa, nhẹ nhàng mở ra, ga-ra nằm trong hoa viên còn xe của trương Tuấn thì lặng lẽ nằm đó. Căn biệt thự này là lễ vật kết hôn của cha mẹ Trương Tuấn đưa, cũng đại biểu cho việc bọn họ tán thành người con dâu này.

Chỉ có điều, những việc của ngày hôm nay đều cùng nàng không có nửa điểm quan hệ. Nàng, chỉ là muốn chấm dứt quan hệ giữa mình và họ.

Kỳ thật, cảm tình của nàng cùng Trương Tuấn, nàng vẫn cảm thấy có lẽ nàng đã quen ỷ lại vào hắn, Trương Tuấn cùng nàng kết giao sau, mọi chuyện đều nhân nhượng nàng, đối với nàng tốt làm cho người ta không có nửa phần bắt bẻ, chính là, bởi vì hắn đối với nàng thật sủng nịch, giữa bọn họ trong lúc đó chưa từng có khắc khẩu, chưa từng có mặt đỏ, chưa từng có mâu thuẫn.

Giữa bọn họ thủy chung đều giúp nhau nhân nhượng, dễ dàng tha thứ cho đối phương, nàng khờ dại cho rằng, đây cũng là yêu, có lẽ, đây thật là yêu, chỉ là, tình yêu này, thật là thứ bọn họ mong muốn sao?

Đối với việc bị Trương Tuấn phản bội, nàng tuy đau lòng, nhưng là nhớ lại, nhiều năm như vậy, chính mình đối với hắn tận lực bảo trì khoảng cách, đổi lại nam nhân bình thường sợ là cũng vô pháp chịu được a.

Trương Tuấn yêu nàng, nếu không, làm saoNhược Vân có thể mang con của hắn đứng ở trước mặt hắn, hắn còn như trước lựa chọn lấy nàng ?

Thở dài trong lòng một tiếng, Liền Tịch Tịch đi bộ vào tiểu hoa viên, dọc theo con đường trải đầy đá cuội khoảng 3 thước chính là cửa phòng khách.

Cửa khép hờ , Liền Tịch Tịch cảm thấy có chút kỳ quái, nàng không kịp nghĩ nhiều như vậy, nhẹ nhàng đẩy cửa ra đi vào phòng khách, một luồng hương sặc người trong nháy mắt tiến vào mũi, làm cho nàng không tự chủ được ho khan.

Trên ghế sa lon, một bóng đen mơ hồ đang nằm , ngả vào một bên ghế, trên tay có đốm lửa hồng chưa tắt.

Nàng tiện tay bật đén phòng khách lên, bóng dáng Trương Tuấn trong nháy mắt rơi vào mắt của nàng , hắn nhìn lên trên trần nhà như đang chờ đợi diều gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.