Nuôi Trai Trong Nhà Dễ Bị Trời Đánh

Chương 38: Đoàn tụ



*

Náo loạn một buổi tối, đêm đó Tống Chỉ ngủ cùng với Huỳnh Nhã Nhã, Huỳnh Nhiên chủ động xin ra ngủ ngoài sô pha.

Quý Lam đưa chăn bông dự phòng và một cái gối đầu cho Huỳnh Nhiên, nhưng lại không có đi ngủ ngay. Hai tên đàn ông còn thức chơi game đến gần mười hai giờ mới tách ra.

Trước khi ngủ, Huỳnh Nhiên có lướt web một lúc, khi lướt đến một bảng tin, anh trợn mắt lên.

[Tôn Tinh kí hợp đồng cùng bốn nghệ sĩ mới!]

Trong bài viết có đưa tin, giải trí Tôn Tinh vừa kí hợp đồng cùng bốn nghệ sĩ. Trong đó, có hai cô diễn viên vừa hết thời hạn hợp đồng của công ty khác, một hot boy mạng có khả năng ca hát, và cuối cùng là một nữ diễn viên quần chúng không tên không tuổi.

Bài viết tập trung nhấn mạnh về hai cô diễn viên và hot boy mạng kia là chủ yếu, nhưng thứ thu hút Huỳnh Nhiên nhất là tên của cô diễn viên quần chúng mờ nhạt kia: Tống Nghi.

Không sai, Tống Nghi vừa kí hợp đồng với giải trí Tôn Tinh.

Anh chậc lưỡi. Cái cô họ hàng này của anh hình như thật sự quyết tâm lăn lộn trong giới giải trí ha. Nghe nói giải trí Nghệ Triết của Huỳnh Nhã Nhã và giải trí Tôn Tinh còn là đối thủ nữa.

Ngày mai phải nói cho chị Nhã Nhã biết để chị ấy đề phòng cô ta.

Thấy đồng hồ đã chỉ 23:56, anh tắt điện thoại, đi ngủ.

*

Cùng lúc đó, vào 23:56 phút ngày 21 tháng 11 tại khách sạn Tôn thị, Tống Nghi quấn khăn tắm đi ra, nhìn người đàn ông trên chiếc giường trắng tinh kia đang hút một hơi thuốc, phả ra một làn khói trắng lãng đãng mờ ảo, cô ta cắn môi, tiến tới.

Tống Nghi bày ra bộ dáng ngoan ngoãn: "Tôn tổng, em không thích mùi thuốc lá~"

Tôn Minh Trì liếc nhìn cô gái trắng nõn trước mặt, hắn chẹp miệng, hút thêm một hơi mỏng rồi lập tức tắt thuốc. Hai bàn tay tinh tế đan lại, hắn nhếch môi: "Lại đây."

Tống Nghi ngoan ngoãn đi đến, ngồi lên đùi người đàn ông, hai tay mềm mại vòng qua cổ hắn.

Ngay sau đó, Tôn Minh Trì đẩy cô ta ngã lên giường, khăn tắm do hành động bất ngờ này bị rơi ra, phơi bày cơ thể trắng nõn của người con gái trẻ. Hắn bắt đầu vùi mình vào, tận hưởng đêm mùa đông vừa lạnh lẽo vừa nóng bỏng.

***

Tại một buổi tiệc rượu vào tối thứ tư của hai tuần trước, Tôn Minh Trì uống say, trợ lí đi lấy thuốc giải rượu chưa trở lại. Hắn tìm không được số phòng của của mình, được một người phụ nữ giúp đỡ dìu đi. Người phụ nữ đó là Tống Nghi.

Không nghĩ đến, nháo đến nháo đi một hồi, Tống Nghi lại còn tự dâng mình lên cho Tôn Minh Trì phát tiết một đêm. Sáng hôm sau hắn nhìn vết máu đỏ trên giường, cười khẩy, để lại một tấm danh thiếp.

Tống Nghi trở thành tình nhân mới của tổng tài giải trí Tôn Tinh, hai ba đêm bồi ngủ một lần, kí hợp đồng, lăn lộn vài cái rồi nhận mấy chục triệu từ Tôn tổng của cô ta.

Thế nhưng cô ta còn chưa thoã mãn trong tình cảnh hiện tại của mình. Tôn Minh Trì tuy chỉ vừa tròn ba mươi, vẻ ngoài nam tính quyến rũ, tính cách bá đạo và ngạo nghễ, nhưng lại không phải là mẫu hình lí tưởng của cô ta.

Cô ta thích kiểu đàn ông như Quý Lam cơ. Cao lãnh lại kiệt ngạo, khuôn mặt đẹp trai đến không chịu được.

Điều quan trọng nhất, Quý Lam là người đàn ông của Huỳnh Nhã Nhã! Là người đàn ông của người mà cô ta căm ghét và đố kị nhất trên đời.

***

Sáng hôm sau, Tống Nghi nhận lời cùng Tôn Minh Trì chuẩn bị đến một clup giải trí để chơi bời.

Cô ta nghĩ, nếu đi một mình đến đó, khi Tôn Minh Trì nói chuyện với người khác sẽ không để ý đến cô ta, có lẽ rất nhàm chán, nên cô ta quyết định rủ theo Diệp Gia Linh.

Lúc Diệp Gia Linh nhận được lời rủ rê, Gia Ngộ đang bị cảm cúm muốn ở nhà, thế nên Diệp Gia Linh đành một mình đi đến clup giải trí cùng Tống Nghi lúc gần ba giờ chiều, bỏ mặc người bệnh là Gia Ngộ ở nhà, không mua thuốc, không chăm sóc.

...

Không nghĩ đến đêm đó Tôn Minh Trì vẫn luôn dắt tay Tống Nghi bên cạnh hắn, còn Diệp Gia Linh phải tách ra, cùng uống rượu với một đám đàn ông phụ nữ lạ trong phòng bao.

Trong lúc say xỉn, đám người ngỏ ý dụ dỗ Diệp Gia Linh cắn thử "thuốc tiên", và cô ta đồng ý, để "thuốc tiên" mang lại đê mê bay bổng cho cô ta suốt từ buổi chiều tối đó đến tận hôm sau.

Hôm nay, chiều tối ngày 22 tháng 11, chính là khởi đầu cho chuỗi ngày ác mộng đắm chìm vào thuốc phiện sau này của Diệp Gia Linh, để rồi vào một tương lai gần, chính tay cô ta đẩy em gái cùng cha khác mẹ của mình là Gia Ngộ xuống lầu trong lúc sốc thuốc.

Hại chết em gái, hại chết Diệp gia, cũng tự hại hỏng cả cuộc đời cô ta.

Đó là khi Gia Ngộ mất mạng lần thứ hai ở kiếp trước.

***

Tống Chỉ và Huỳnh Nhiên dự định ở lại thành phố T khoảng hai - ba ngày rồi mới về thành phố S.

Giữa chiều ngày 22 tháng 11 này, tiết trời se lạnh. Huỳnh Nhã Nhã nhận được cuộc gọi cầu trợ giúp của Gia Ngộ.

Gia Ngộ bây giờ đang ở nhà một mình, vừa sốt vừa cảm cúm, mệt đến không thở nổi. Diệp Gia Linh thì nhận lời mời của Tống Nghi, vừa mới ra khỏi nhà rồi, thế nên Gia Ngộ muốn gọi đến nhờ Huỳnh Nhã Nhã giúp đỡ một chút.

Huỳnh Nhã Nhã nghe thế, tắt điện thoại, mở cửa ra ngoài, lập tức vào thang máy bấm lên tầng tám.

Khi thang máy mở ra, Huỳnh Nhã Nhã đi ra bấm chuông cửa căn hộ 801. Thấy Gia Ngộ phát sốt mặt mũi đỏ bừng ra mở cửa, Huỳnh Nhã Nhã nhíu mày.

Cô thu dọn một chút đồ dùng cần thiết của Gia Ngộ mang ra rồi dìu cô ấy về căn 304 của mình.

"Tống Chỉ và Huỳnh Nhiên đang ở trong nhà, nhân cơ hội này gặp và nói chuyện với họ chút đi. Tôi nghĩ chắc em cũng nhớ họ lắm." Huỳnh Nhã Nhã dịu dàng nói.

Gia Ngộ nghe vậy, lệ trong hốc mắt lập tức trào ra. Mẹ ruột và em trai của cô, bây giờ ngay cả thân phận thật của mình cũng không thể nói ra.

Làm sao Tống Chỉ và Huỳnh Nhiên có thể tin được chuyện Gia Ngộ thật ra mới là "Huỳnh Nhã Nhã" của họ được chứ?

Thấy Gia Ngộ bật khóc, Huỳnh Nhã Nhã cũng khó chịu trong lòng. Cô là người đã cướp đi thân phận của cô ấy, hại cô ấy đến cả gặp mặt mẹ ruột cũng không dám, chỉ biết lén lút gửi tiền lương và chút đồ ăn như cua biển về cho họ mà thôi.

Huỳnh Nhã Nhã thấy vô cùng có lỗi với Gia Ngộ, dù cho chuyện hoán xác đổi hồn này không phải lỗi của cô hay của ai đi nữa, nhưng việc cô cướp đi thân phận và gia đình của Gia Ngộ là sự thật.

Mở cửa vào nhà, Tống Chỉ sốt ruột đi ra, dịu dàng từ ái hỏi han: "Sao rồi Nhã Nhã? Bạn của con có sao không?"

Huỳnh Nhã Nhã lắc đầu: "Không sao, còn ổn. Em ấy bị cảm và sốt nhẹ." Rồi mở cửa lớn ra, đón Gia Ngộ vào.

Cô và Tống Chỉ dìu Gia Ngộ vào trong phòng ngủ, đắp chăn cẩn thận. Huỳnh Nhã Nhã nhờ Quý Lam đi mua thuốc, rồi kêu Huỳnh Nhiên nấu chút cháo và pha một ly nước chanh mật ong ấm.

Hai người đàn ông gật đầu, ngoan ngoãn nhanh chóng bắt đầu thực hiện nhiệm vụ được giao.

Gia Ngộ nằm một lúc đã bắt đầu mê man thiếp đi, cổ họng khàn đặc, mơ màng kêu mấy tiếng: "Mẹ... Mẹ ơi..."

Tống Chỉ không hiểu làm sao, trông chừng cô gái nhỏ trên giường một lúc bỗng cảm nhận được sự thân thuộc đến kì lạ.

Khi cô gái thều thào gọi mẹ, từ trong tấm lòng của mình, bà đưa tay nắm lấy tay cô gái, nhẹ giọng đáp: "Không sao, mẹ ở đây."

Ngay sau đó, cô gái trên giường cười nhẹ, cứ như cô đã gặp được mẹ của mình trong giấc mơ ấy.

Huỳnh Nhã Nhã ngồi bên cạnh nhìn tổng cảnh, cũng nhẹ nhàng mỉm cười.

Họ đoàn tụ rồi.

*


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.