Nuôi Trong Nhà Một Con Quỷ Hút Máu

Chương 21: Địch ngoài sáng ta trong tối





Thấm Nhã lúc sắp tan ca đi tìm khắp nơi cũng không thấy Y Nặc Mễ, vào văn phòng xem xét thì mới thấy tên tiểu quỷ hút màu này đã chạy vào đây từ lúc nào. Trên cái bàn làm việc to to có hai "sinh vật" đang nằm sấp, cặp mông của Y Nặc Mễ và cái đuôi phe phẩy trái phải của mèo nhỏ Orange. Một quỷ một mèo theo quy luật hết lắc trái rồi cùng lắc phải, cả hai cúi gầm xuống bàn thì thầm to nhỏ, không biết đang nghiên cứu cái gì.
"Hai người đang làm gì vậy?" Thấm Nhã nhíu mày.
"Tiểu Mễ đối với những nghiên cứu y học của ngươi rất có có hứng thú ah meow." Orange vui vẻ lắc lắc cái đuôi.
Xem ra có vẻ rất hứng thú... Thấm Nhã nhìn cả hai nhảy xuống bàn, trên mặt bàn bày một đống sách vở luận văn. Cái tủ sắt đã khóa của cô cũng bị mở tung, đúng mà "mèo" nào cũng đều giống nhau, đều rất hiếu kỳ.
"Tiểu Nhã Nhã sao hôm nay chị tan ca sớm vậy?" Y Nặc Mễ thấy Thấm Nhã cởi áo blouse ra liền lập tức quấn lên người mỹ nhân, công việc của Thấm Nhã rất bận rộn nên nàng cũng thức thời không quấy rầy chị ấy. Lúc này lại cùng ở một phòng, cũng không có mấy cái bóng đèn thức ăn, có lẽ có thể nếm chút vương vị a ~
Trên người Thấm Nhã có một mùi thơm đặc biệt làm cho nàng phát cuồng khó có thể cưỡng lại được.
Âm thanh mị hoặc, đặc biệt cảm giác thần bí, hơn nữa cái khí tức nhẹ nhàng ôn nhu cứ thổi vào tai, trăm ngàn năm qua Quỷ hút máu luôn có thể dễ dàng dùng mị lực của mình để làm mê hoặc loài người. Thấm Nhã liền cảm thấy một hồi tim đập nhanh, loại mập mờ hấp dẫn này, cái cảm giác thân mật này so với những gì trước kia cô trải qua càng làm cho cả người rung động, đôi má có chút ửng hồng.
Thấm Nhã đưa tay đẩy ra, nhưng Y Nặc Mễ sức lực mạnh mẽ, ngược lại càng quấn cô chặt hơn, đó là thiên tính săn mồi của Quỷ hút máu, luôn táo bạo không bao giờ buông tha con mồi muốn bỏ chạy. Càng chống cự thì càng cường thế xâm lược.
"Bởi vì tôi có hẹn dùng bữa với người khác." Thấm Nhã nhíu mày, đẩy cái tên không nhũng bám dính trên người mà còn ngửi ngửi người cô, đã thế tên quỷ hút máu này còn chọn ngay chỗ mẫn cảm, thật sự là không biết nói sao nữa. Hơi ngoảnh đầu nhìn xuống dưới lầu, xe của Lý Cường quả nhiên vẫn ở chổ cũ.
Được rồi, vừa đúng lúc rảnh rồi nên cũng đã đồng ý, có lẽ cô thật sự quá lâu không có hẹn hò, cô không phải người theo chủ nghĩa độc thân, những thời điểm thích hợp cùng một nam nhân ưu tú yêu đương một chút cho cuộc sống nó thú vị, cân bằng hormone, có lợi cho tinh thần và thân thể. Như vậy cũng để cho bản thân mình khỏi bị tên Quỷ hút máu này đầu độc, Y Nặc Mễ không phải là con người, hơn nữa lại là nữ ah, cái này thật sự quá sức tưởng tượng.
"Dùng bữa? Ta với Orange cũng đi!"
"Đó là Lý cảnh quan."
"Vậy thì sao?"
"Tiểu Mễ, bởi vì lần trước những tên quỷ hút máu khác ở bên ngoài giết người cho nên Lý cảnh quan rất quan tâm đến chuyện tồn tại của Quỷ hút máu, tôi không muốn anh ta nhìn thấy cô." Thấm Nhã cố nói hết sức chậm rãi nhẹ nhàng để trấn an Y Nặc Mễ.
Cô chính là lo xa. Y Nặc Mễ tuy bề ngoài không khác với người bình thường, nhưng nàng luôn có một sắc mặt tái nhợt và nhiệt độ thân thể thấp, đã thế tên tiểu quỷ này chỉ thích làm theo ý mình, không bao giờ có ý giấu diếm.Hơn nữa Lý Cường là một người tâm tư kín đáo đã thế cũng có kinh nghiệm điều tra phong phú, mà lại cố tình điều tra chuyện Quỷ hút máu nênkhó tránh khỏisẽ liên tưởng được đến điều gì đó.
"Ta không sợ hắn." Quỷ hút máu vẻ mặt cương quyết.
"Y Nặc Mễ." Giọng nói Thấm Nhã hạ đến độ âm.
Ô, Thấm Nhã lại trở nên lạnh lùng rồi. Y Nặc Mễ bĩu môi, làm một chuyện mà một Huyết tộc hiếu thắng vô cùng hiếm khi làm --- nhượng bộ.
"NGAO ~ được rồi, ta không đi. Nhưng ta không thể cách xa để hai tên Huyết tộc kia có cơ hội, ta sẽ âm thầm bảo vệ chị."
===========
Nói là âm thầm bảo vệ thì chính làm âm thâm bảo vệ, Huyết tộc am hiểu nhất chính là ẩn nấp hành tung của mình trước con người. Một cô gái dáng người thon dài mặc một cái quần đùi nằm nấp trên cái đèn thủy tinh tinh xảo treo trên trần nhà, bên cạnh là một con mèo nhỏ màu cam cũng đang thò đầu nhìn ra ngoài.
Đây là nhà hàng nằm trên tầng cao nhất của một khách sạn cao cấp, Y Nặc Mễ tập trung nhìn phía trước. Thấm Nhã tuy chỉ mặc một cái somi được thiết kế đơn giản cùng với quần công sở, thế nhưng lúc này cô đem tóc dài buông ra, hơi tản ra bên vai, không cần quần áo sa hoa nhưng cũng làm cô lộ ra vẻ cao quý ưu nhã, còn có một cảm giác quyến rũ nói không nên lời.
Lý Cường mặc một bộ âu phục, hai nút áo sơ mi đầu tùy ý cởi bỏ, tay áo thậm chí được xắn lên đến khuỷu tay. Cách ăn mặc tùy ý nhưng không thô lỗ, ngược lại làm cho hắn toát lên một vẻ tiêu sái không trói buộc. Lý Cường dùng ánh mắt thưởng thức nhìn cô gái xinh đẹp trước mặt: "Cô đồng ý lời mời làm tôi thật có chút bất ngờ, đợi một ngày, còn tưởng cô đã sớm quên chuyện này."
"Tôi cũng vậy thôi.Lời mời của anh cũng làm tôi bất ngờ." Thấm Nhã cũng trả lời đồng dạng.
"Cô xinh đẹp như vậy, được ái mộ tuyệt nhiên không phải là chuyện bất ngờ. Giống như bọn chúng tôi làm cảnh sát hình sự, cả ngày chỉ biết đến bọn người xấu và người chết, cứng nhắc lại không thú vị, các cô gái đều bị chúng tôi dọa chạy mất." Lý Cường cười cười, tự giễu mình nhưng cũng rất ý tứ khen mỹ nhân.
Thấm Nhã cười nhạt: "Không, trong mắt tôi thì Lý cảnh quan vẫn có thể xem là người có tư tưởng lãng mạn, hơn nữa còn có khả năng tưởng tượngrất tốt."
Thấm Nhã nói rất đúng, Lý Cường chính là khăng khăng tìm kiếm dấu vết của Quỷ hút máu. Mà Quỳ hút máu đối với con người mà nói, dù sao cũng chỉ tồn tại trong Thánh kinh hoặc là trong một số truyền thuyết gì đó, Lý Cường hình như có chút giống như là khảo cổ người Đức Heinrich thì phải? Hành vi cũng tương đối giống, vị khảo cổ này đối với sử thi Homer trong truyền thuyết cũng có những ý nghĩ rất mơ mộng, tin tưởng mãnh liệt rằng quốc gia cổ Homer là có thật, cuối cùng ông cũng đã phát hiện được thành cổ Troy cùng với nền văn minh Mycenae.
"Ha ha... Bác sĩ Tịch, cô cũng đừng trêu tôi." Lý Cường cười to, hắn nghe rõ lời Thấm Nhã, hắn biết cô đang ẩn ý cười nhạo mình.
"Tiểu Mễ, tại sao chúng ta phải xem con người ăn cơm?" Orange móc móng vào một bên giá đỡ cúi đầu nhìn.
"Chúng ta đang làm nhiệm vụ âm thầm bảo vệ, ngươi đừng phân tâm hỏi nhiều như vậy nữa ~"
"Chúng ta có thể ở những chỗ gần đây, dù sao nếu xuất hiện Huyết tộc khác ngươi có thể cảm nhận được mà. Tại sao chúng ta lại phải bò lại gần nhiều loài người như vậy, chẳng lẽ phải bảo vệ hết tất cả người này?" Leo lên chỗ cao như vậy, mèo ta cũng sẽ sợ độ cao đó ah meow.
"Hừ hừ, ta ở đây để xem bọn hắn muốn làm gì."
Đang làm gì vậy? Orange nhìn xuống dưới cái đèn thủy tinh chính là một nam một nữ. "Ah meow, căn cứ theo sự quan sát của ta đối với hành vi của nhân loại, bọn hắn chính là bắt đầu động dục, một người nam và một người nữ thường xuyên lấy cớ để ăn uống cùng nhau. Tiểu Mễ ngươi đã sớm biết còn cố hỏi, đã bảo người không nên thường xuyên bắt chước loài người, bọn hắn có nhiều hành vi nguyên thủy không tốt, ngươi là hậu duệ của Hoàng đế cao quý, sao có thể suốt ngày nói chuyện phiếm với đồ ăn, sẽ bị Huyết tộc khác chê cười đó ah meow."
Nhưng mà Y Nặc Mễ không một chút để ý đến tên mèo đang lảm nhảm liên miên kia, chỉ một mực nhìn chằm chằm vào hai người đang nói chuyện vui vẻ phía dưới, tức giận lộ hai răng nanh nói: "NGAO, cười cười cười!"
"Tiểu Mễ người nhìn có vẻ mất hứng, vì sao a?"


"Ta tại sao phải cao hứng chứ." Quỷ hút máu khó chịu.
"Bởi vì người nữ cùng người nam kia sau khi dùng vài bữa ăn xong rồi sau đó sẽ tìm một cái sân thật đẹp, tại đó sẽ có rất nhiều loài người cùng vây quanh một chỗ và có rất nhiều đồ ăn ngon. Hơn nữa, mỗi lần đều có cá." Orange đối với xã hội loài người không gì là không biết.
"Đó gọi là hôn lễ á, được rồi, không nói với ngươi nữa." Người và Quỷ hút máu dù gì cũng có chung tổ tiên, tuy hành vi vàcách thức sinh tồn bất đồng nhưng về tư duy vẫn có một khuôn mẫu chung, tuy vậyđể Quỷ hút máugiải thích ý nghĩa hôn lễ của loài người với một con mèo vẫn là chuyện rất khó. Giống như nếu loài mèo cũng có hôn lễ, khi con người thấy những con mèo từ các nơi khác đến trên miệng còn ngậm theo đủ loại vật kỳ quái, sau đó đem bỏ vào cái hộp đặt ở một góc rồi cùng một con mèo khác ăn chung một con chuột, thì con người cũng không thể hiểu được "hôn lễ" là cái dạng gì nữa.
"Trọng điểm không phải là chuyện đó a meow. Trọng điểm chính là bọn hắn về sau sẽ sinh ra một đứa con, đứa con đó khi lớn lên sẽ trở thành đồ ăn của ngươi. Trăm ngàn nam qua Huyết tộc rất vui khi nhìn thấy con người cứ như vậy thuận lợi sinh sôi nảy nở, như vậy con người mới có thể trở thành nguồn sống bất diệt cho cuộc sống vĩnh hằng của Quỷ hút máu. Cho nên Quỷ hút máu không phải nên vui vẻ khi thấy đồ ăn càng ngày càng nhiều sao." Đặc biết là mấy trăm năm qua đồ ăn chất lượng càng ngày càng khó tìm, có một chủ nhân Quỷ hút máu suốt ngày bắt bẻ như Tiểu Mễ đây thật sự làm cho nó đau đầu.
Sinh con... Người duy nhất nhất trên thế giới có hương vị huyết dịch thuần túy ngọt ngào, người có những giọt máu tinh khiết làm cho nàng điên cuồng khát vọng. Muốn sinh con? Tưởng tượng đến chuyện trong nhà Tiểu Nhã về sau có hơn một cái đồ ăn, người nam kia còn có thể hôn chị ấy, có thể ôm chị ấy màkhông bị đánh. Về sau Tiểu Nhã Nhã không còn là đồ ăn của nàng. Có phải hay không về sau cũng không cùng nàng nói chuyện phiếm nữa? NGAO ... Nàng không thích!
Nhưng là không thích ở đâu? Lại không thể nói lên được. Quỷ hút máu tin tưởng nhất ở Thiên đạo luân hồi, nhân loại sinh sản nhiều là chuyện rất tốt, nàng lẽ ra nên vui vẻ thành toàn, thế nhưng nàng vì cái gì mà một chút cũng không thích chuyện đó phát sinh trên người Tiểu Nhã Nhã. NGAO, nàng chỉ bởi vì không thích đồ ăn của mình bị người khác cướp đi, nhưng mà con người sẽ không hút máu Thấm Nhã, mối đe dọa bị "người" cướp điđồ ăn thật sự không tồn tại...
NGAO...OOO.... Vậy rốt cuộc là thế nào ah, nàng tại sao vẫn cảm thấy quái lạ đây... Y Nặc Mễ cúi đầu, dựa vào đèn thủy tinh, một mình trầm ngâm rối rắm bên trong, tiểu quỷ hút máu buồn rầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.