CHƯƠNG 178
Nghe vậy, Lina bất giác tán thưởng mà gật gật đầu.
Có thể co có thể duỗi, không hổ là người mà cô ta tán thưởng!
Hiệu quả công việc của Tiêu Diệp Nhiên cũng rất nhanh, ngay sau khi công ty tổ chức buổi họp xin lỗi công khai, cô cũng lập tức đăng Facebook bày tỏ nguyện ý tha thứ cho Thời Thuỵ, dù sao cô cũng ở đây được hai năm rồi, ít nhiều cũng có chút tình cảm, quan trọng nhất là sự dẫn dắt và bồi dưỡng của Lina, điều này cô vô cùng cảm kích.
Ngay sau đó, cô đã từ chối lời mời của Hoàng Đình trên Facebook và cảm ơn sự đánh giá cao của đối phương.
Khi Facebook này được đăng lên, tất cả mọi người đều ồ lên.
Hoàng Đình, đó là loại tồn tại nào chứ?
Đó là người đứng đầu toàn bộ ngành công nghiệp giải trí, những người khác chen chúc đến sứt đầu mẻ trán cũng muốn được vào đó, nhưng Tiêu Diệp Nhiên có cơ hội như vậy mà lại từ chối.
Có người cho rằng Tiêu Diệp Nhiên ngốc, cũng có người nói cô không biết tốt xấu.
Lúc này, bên Hoàng Đình lại cho ra phản hồi, nói rằng cánh cửa Hoàng Đình sẵn sàng mở ra cho Tiêu Diệp Nhiên mãi mãi.
Một câu nói đơn giản đã trực tiếp chặn miệng tất cả mọi người, mọi người đều bày tỏ sự hâm mộ và đố kỵ đối với vận may shit chó của Tiêu Diệp Nhiên.
Toàn bộ sự việc ồn ào đến hai ba ngày, cuối cùng cũng đã lắng xuống, nhưng mà Tiêu Diệp Nhiên thì vẫn sống yên ổn, độ phủ sóng mà Cố Tống Vy đó khó khăn lắm mới xây dựng được, lại lần nữa rơi xuống đáy.
Nhà họ Bùi.
Sau khi xem những bình luận tồi tệ trong ba ngày liên tiếp, tâm trạng của Cố Tống Vy chỉ có thể được mô tả là tệ hại cực kỳ, đồng thời, sự căm ghét mà cô ta dành cho Tiêu Diệp Nhiên cũng nồng đậm hơn vài phần.
Vốn dĩ cho rằng có thể dùng Thời Thuỵ để trấn áp Tiêu Diệp Nhiên, nhưng không ngờ người phụ nữ đó luôn có khả năng trở mình.
Dựa vào cái gì?
Trong lòng Cố Tống Vy không phục. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Thời Thuỵ là sân nhà của cô ta, cô ta muốn Tiêu Diệp Nhiên sống, thì cho cô sống, muốn cô chết, thì cô phải chết, nhưng tại sao cuối cùng vẫn thua cô chứ?
Cố Tống Vy cảm thấy trong lòng có chút không thể chấp nhận được, ôm lấy bụng, thất vọng mà ngồi xuống sofa: “Hạo Tuấn, em phải làm sao đây? Tiêu Diệp Nhiên thật sự quá tàn nhẫn, cô ta làm như vậy, gần như là huỷ hết sự cố găng trong hai tháng qua của em rồi.”
Bùi Hạo Tuấn có hơi phiền muộn mà đứng ở bên cửa sổ, sự bất mãn tròng lòng đối với Tiêu Diệp Nhiên cũng đã lên đến cực điểm.
Trước đây nhập cổ phần vào Thời Thuỵ, anh ta đã làm đánh giá chuẩn xác rồi mới thuyết phục được mấy vị lão cổ đông của tập đoàn Bùi Thị đầu tư, mới có mấy ngày, Thời Thuỵ lại xảy ra chuyện này.
Điều càng khiến anh ta khó chịu nhất, các cổ đông của Thời Thuỵ đã cùng nhau yêu cầu anh ta không được sử dụng quyền thế của mình để mở cửa sau cho Cố Tống Vy nữa.
Nhất thời, một cổ đông mới như anh ta đã gặp phải rất nhiều nghi ngờ.
Bùi Hạo Tuấn tức giận vô cùng, càng chẳng còn nhẫn nại đi dỗ dành Cố Tống Vy, chỉ có thể làm mặt lạnh mà nói với cô ta: “Anh đã nói với em từ lâu rồi, đợi em sinh xong, rồi bắt đầu làm việc, em lại cứ không nghe, bởi vì em, anh vô duyên vô cớ có thêm nhiều chuyện như vậy, em còn mặt mũi khóc lóc kể lể ở đây nữa sao.”