Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 225



Chương 225

Tần Mạn Ny cắn răng nghiến lợi tức giận nói, trên gương mặt dữ tợn kia còn có chỗ nào có vết tích của nữ thần như ngày thường.

Màn đối chọi gay gắt giữa hai người bọn họ đã thu hút sự chú ý của nhân viên ở hiện trường.

Khi mà mọi người nghe thấy nói như vậy, không khỏi xôn xao, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Diệp Nhiên cũng đều là không thể tưởng tượng được.

Tiêu Diệp Nhiên ngược lại rất bình tĩnh, cô mơ hồ đoán được người đàn ông ở trong miệng của Tần Mạn Ny chắc có lẽ là Cố Thanh Chiêu.

Nghĩ lại, Mặc Đình lại đẩy Cố Thanh Chiêu ra để làm bia đỡ đạn!

Tiêu Diệp Nhiên âm thầm bật cười ở trong lòng, bên ngoài lại hiện ra vẻ lạnh lẽo thấu xương: “Tần Mạn Ny, Cố Tống Vy nói cái gì thì cô liền tin cái đó à? Từ lúc nào mà cô lại trở nên nghe lời như thế? Cô cũng đừng quên, người phụ nữ đó và tôi cũng là kẻ thù không đội trời chung, nói không chừng cô ta chỉ muốn lợi dụng cô để chèn ép tôi mà thôi. Hơn nữa, cô cảm thấy cô còn mặt mũi nào để đến tìm tôi tính sổ? Tối ngày hôm trước, cô và Cố Tống Vy làm chuyện tốt gì, chẳng lẽ là cô đã quên nhanh như vậy?”

Người ở bên ngoài có thể nghe không hiểu lời nói này của Tiêu Diệp Nhiên, nhưng mà Tần Mạn Ny vừa nghe xong thì liền hiểu.

“Cái gì mà làm gì với cô cơ chứ?”

Đáy mắt của cô ta khẽ lóe lên một cái, có chút chột dạ mà nhìn qua chỗ khác, ngay cả khí thế lúc nãy cũng đã giảm đi mấy phần: “Cô đừng có ngậm máu phun người. Tiêu Diệp Nhiên, mặc dù là tôi không biết người đàn ông ở sau lưng của cô rốt cuộc có thân phận gì, nhưng mà cũng không phải là một mình cô mới có bối cảnh. Tôi khuyên cô tốt nhất nên dừng việc chèn ép tôi lại đi, nếu không tôi chắc chắn sẽ không để cho cô yên đâu.”

“Phải vậy không? Vậy thì tôi cũng muốn nhìn thử một chút, cô định làm như thế nào để khiến cho tôi không dễ chịu.”

Đối với lời đe dọa không có sức lực của Tần Mạn Ny, Tiêu Diệp Nhiên chỉ đáp lại bằng một nụ cười lạnh.

Cô cũng không sợ người phụ nữ này gây chuyện, dù sao thì trong tay cô vẫn còn điểm yếu của cô ta, đến cuối cùng ai xui xẻo thì vẫn chưa biết được đâu.

Có điều lúc hai người bọn họ đang đối chọi gay gắt, người đại diện của Tần Mạn Ny lại kéo cô ta trở về, nhỏ giọng nói ở bên tai của cô ta: “Mạn Ny, cũng đã đến lúc này rồi, cô cũng đừng khua môi múa mép nữa. Lần này cô bị đàn áp hung ác như vậy, điều này đã nói rất rõ ràng, cô lại tùy tiện đắc tội với cô ta, nếu như người ta có năng lực phong sát cô, sự cố gắng trong những năm gần đây của cô cũng sẽ trở nên uổng phí, chẳng lẽ cô muốn tự hủy hoại mình như vậy à?”

Không thể không nói, lời nói của người đại diện vẫn có chút lực kiềm chế cô ta lại.

Suy cho cùng, có thể đi đến được vị trí ngày hôm nay ở trong giới giải trí, mặc kệ là dựa vào cái gì, công sức và cái giá mà cô ta phải trả là thứ mà người khác không thể tưởng tượng được.

Ai cũng sẽ không tùy ý lấy tiền đồ của bản thân mình để làm trò đùa, Tần Mạn Ny cũng giống như vậy.

Đại ngôn còn có thể không nhận thêm, nếu như bị phong phát thì đã hoàn toàn tiêu đời rồi.

Sau khi đã nghĩ thông suốt lợi và hại trong đó, Tần Mạn Ny cũng rất nhanh thu hồi lại cảm xúc của mình, sau đó hít một hơi thật sâu, hừ lạnh một tiếng rồi cũng không dây dưa với Tiêu Diệp Nhiên nữa.

Cô ta vừa đi thì quần chúng vây xem cũng nhanh chóng tản ra.

Chờ đến lúc này, Tống An Kỳ mới quan sát Tiêu Diệp Nhiên một chút: “Cậu không sao đó chứ?”

“Không có việc gì đâu.” Cô lắc đầu.

“Vậy thì được.” Tống An Kỳ thở một hơi nhẹ nhõm, nhịn không được mà mắng: “Tớ thật sự không ngờ đến cái con nhỏ điên khùng kia lại đột nhiên nhào tới.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.