Thế giới thật sự rất nhỏ, đâu đâu cũng đầy rầy những chuyện kì lạ.
Ví dụ như nhìn thấy Thẩm Tử Dục đang ở trong nhà mà lúc nãy cô nhìn thấy trước cửa công ty.
Tiêu Diệp Nhiên sửng sốt một chút, nhưng ngay sau đó hoàn hồn lại, rất tự nhiên đi về phía hai người đàn ông đang ngồi trong phòng khách.
Khoảng thời gian này trải qua quá nhiều chuyện, cô cũng đã có năng lực ứng phó mà không quá đỗi ngạc nhiên. Khi đến gần, Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười nhìn Thẩm Tử Dục: “Chủ tịch Thẩm, thật trùng hợp! Ngài thế mà lại ở đây”
Chẳng trách anh ta nói “hẹn gặp lại sau” vì anh ta muốn đến nhà của cô!
Nghe thấy cô dùng kính ngữ “ngài”, Thẩm Tử Dục nhếch miệng, nhanh chóng giải thích: “Chị dâu, em chỉ muốn tới gặp anh trai và chị dâu thôi”
“Chị dâu?” Tiêu Diệp Nhiên nhướng mày khó hiểu nhìn Cố Mặc Đình, người đang im lặng kia: “Mặc Đình, đây là em trai của anh sao?”
“Ừ” Cố Mặc Đình cười như không cười gật đầu “Con trai của cậu anh”
“Mặc dù em và anh ấy không phải là anh em ruột, nhưng tình cảm của bọn em không hề thua kém với Cố Thanh Chiêu ".