Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 335



Hiện giờ muốn xây dựng một ngôi sao nổi tiếng rất khó, làm gì có ai không muốn mình dần dần nổi tiếng, dần dân được chú ý hơn chứ?

"Tôi nhất định phải diễn vai nữ số hai."

Cố Tống Vy nói với quản lý của mình chắc như đinh đóng cột, giọng điệu rất cứng rắn, không cho ai bàn cãi thêm gì cả.

"Nhưng mà công ty đã giới thiệu một người mới qua đó rồi, chỉ s

ặ phải diễn vai nữ số hai."

Đây là bộ phim chuyển thể từ một quyển tiểu thuyết rất nổi tiếng trên mạng, chỉ cần cô ta có thể diễn vai nữ số hai, vậy thì chắc chắn cô ta sẽ nổi tiếng.

Người đại diện thấy cô ta tỏ thái độ kiên quyết như vậy, không có chỗ để thương lượng thì chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ: "Tôi lại đi nói với cấp trên một chút, xem có còn cơ. hội cứu vãn nào không."

Nói xong cô ta đang định quay người đi khỏi đó.

Thì Cố Tống Vy gọi cô ta lại: "Đợi lát nữa”

Cô ta quay đầu lại, thì nghe thấy Cố Tống Vy nói: "Giúp tôi đặt lịch hẹn với Ninh Huyên Huyên”

Giữa lúc nghỉ trưa.

Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ vừa ăn cơm trưa ở bên ngoài xong quay về công ty thì trông thấy Cố Tống Vy đang ở sảnh tiếp khách tầng một chuẩn bị đi ra ngoài.

Để tránh phải chạm mặt với nhau, Tiêu Diệp Nhiên kéo. Tống An Kỳ trốn ra sau bồn hoa.

"Cậu làm gì thế?" Tống An Kỳ không hiểu cô làm vậy là có ý dì.

Tiêu Diệp Nhiên nhìn về phía Cố Tống Vy đã đi đến cửa: "Tớ không muốn gặp phải cô ta, nếu không thì lại phiền phức không dứt."

Tống An Kỳ kêu "A" một tiếng thật dài: "Cậu biết không? Hôm nay Cố Tống Vy đã nói với quản lý công ty, nếu như cô ta không thể lấy được vai trong {Thanh Phi Truyền); nhân vật nữ số hai, thì cô ta sẽ thanh lý hợp đồng với công ty, hơn nữa nếu công ty không có hành động gì, thì cô ta sẽ kiện ra tòa để đòi một số tiền bồi thường hợp đồng rất lớn"

"Mẹ kiếp!"

Tiêu Diệp Nhiên không nhịn nổi cười xùy một tiếng: "Sao cô ta không đi cướp ngân hàng luôn đi?"

"Hơn nữa cô ta lấy đâu là niềm tin để cho rằng công ty nhất định sẽ thỏa hiệp nhỉ? Cô ta cũng không phải ngôi sao đang nổi tiếng, không phải người có thể mang đến nhiều lợi ích cho công ty. Từ khi công ty ký hợp đồng vói cô ta, tớ nghĩ có lẽ đến giờ vẫn đang trong tình trạng lỗ vốn"

Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy da mặt của Cố Tống Vy quá dày, quá coi trọng bản thân rồi.

"Tớ nghĩ do cô ta ỷ vào mình có chỗ dựa là Bùi Hạo Tuấn." Nghĩ đến đôi nam nữ chó chết kia, Tống An Kỳ không nhịn được khinh thường.

"Phải không?" Tiêu Diệp Nhiên hừ lạnh nói: "Bây giờ ông chủ của Thời Thụy là Thẩm Tử Dục của nhà họ Thẩm, nhà họ Bùi thì tính là gì chứ. Lần này chỉ sợ Cố Tống Vy tự vác đá nện vào chân mình rồi."

Nghe thấy ba chữ "Thẩm Tử Dục ", trên mặt Tống An Kỳ hơi mất tự nhiên, nhưng được cô che giấu rất nhanh, Tiêu Diệp Nhiên cũng không chú ý tới điều ấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.