Nói xong, cô liền vòng qua anh ta sải bước lớn đi về phía cửa khách sạn.
“Tiêu Diệp Nhiên, cô sợ rồi sao?”
Thanh âm của Bùi Hạo Tuấn truyền đến từ đằng sau, cô ngừng bước chân, chỉ nghe anh ta nói tiết
chúng tôi sẽ làm gì cô, cho nên cô ngay cả tiệc rượu cũng không dám tham gia không?”
Tiêu Diệp Nhiên biết đây là chiêu khích tướng, mà sự thật cũng như lời anh ta nói, bọn họ đích thực là muốn làm gì đó với cô, nếu không sao lại mời cô tham gia bữa tiệc chứ?
Nếu bọn họ đã muốn chơi, nếu như cô không chơi cùng, thì làm sao mà tận hứng được chứ?
Cô quay người lại, ánh đèn rực rỡ của khách sạn tan thành từng tia sáng nhỏ hiện lên trong mắt cô, từ từ cong khóe môi lên: “Bùi Hạo Tuấn, chẳng qua chỉ là một bữa
tiệc, anh cảm thấy tôi sẽ sợ sao?”
Nghe lời nói của cô, đáy mắt Bùi Hạo Tuấn hiện lên một ánh sáng đắc ý, người mắc câu rồi, kế hoạch này mới có thể thuận lợi hoàn thành.
Tiêu Diệp Nhiên nói chuyện tham gia bữa tiệc cho Cố
Mặc Đình nghe.
Bên đầu dây kia im lặng, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, cẩn Mặc Đình, anh yên tâm, em sẽ bảo vệ
Rất lâu sau, thanh âm của Cố Mặc Đình mới vang lên: “Anh bảo Thanh Chiêu đi cùng với em”
Có người ở bên cạnh cô, anh mới yên tâm.
“Cậu ta không phải ra nước ngoài thăm mẹ anh rồi sao?” Mẹ Lục rất nhớ con trai, Cố Thanh Chiêu bị Mặc Đình đá đi ở với mẹ một thời gian, để nguôi ngoai nỗi nhớ mong của mẹ.
Tiêu Diệp Nhiên biết mẹ Lục thật ra là nhớ Mặc Đình, nhưng Mặc Đình quá bận rồi, căn bản không có thời gian đi ở với mẹ.
“Đó cũng là mẹ của em”
Tiêu Diệp Nhiên: “..”
“Thanh Chiêu hôm nay về nước rồi, anh bảo nó qua đó tìm em”
Nếu như có Thanh Chiêu đi cùng mới khiến anh yên tâm được, vậy cô tại sao lại không nghe chứ?
Bữa tiệc thực ra là do bên chế tác tổ chức để chúc mừng
bộ phim khởi quay. Cũng là để cảm ơn những người bạn truyền thông. “Xin lỗi, bạn gái tôi ở đó”