Câu nói này của anh xem như lời giải thích cho sự nghỉ hoặc trong lòng cô.
“Nhưng em nấu thì khác”
Đồng thời, anh cũng bày tỏ sự đặc Bởi vì anh yêu cô, nên yêu hết mọi thứ thuộc về cô.
Gần đây, tin đồn trong nội bộ tập đoàn Tiêu thị bay khắp trời, các nhân viên đều bàn tán xem ai sẽ là chủ tịch đời mới của Tiêu thị.
Có người nói Cố Tống Vy nắm giữ nhiều cổ phần nhất, nên chức chủ tịch tám chín phần sẽ thuộc về cô ta.
Cũng có người nói Tiêu Diệp Nhiên âm thầm thu mua cổ phần của các cổ đông khác với giá cao, muốn tạo một cuộc phản công lớn trong đại hội cổ đông.
Nhưng phần lớn nhân viên đều nghiêng về phía Tiêu Diệp Nhiên, người thừa kế đích thực của nhà họ Tiêu.
Trong lúc ông chủ tịch trúng gió nằm viện, vợ chủ tịch và Cố Tống Vy liền công khai nhúng tay vào việc tiếp quản tập đoàn, bọn họ vội vã không kịp chờ đợi như vậy, chẳng phải đang âm mưu chiếm đoạt Tiêu thị à?
Ai ai cũng thấy rõ lòng tham này!
Nên chẳng trách phần lớn nhân viên đều đứng về phía Tiêu Diệp Nhiên, mong cô cả đích thực của nhà họ Tiêu sẽ giành được chức chủ tịch trong đại hội cổ đông.
Trái ngược với sự mong đợi của bọn họ, Tiêu Diệp Nhiên lại rất bất an.
Trước đây vì vết thương trên mặt Cố Tống Vy, nên đại hội cổ đông bị hoãn lại, nhưng Cố Tống Vy này vừa khỏi bệnh đã tổ chức đại hội cổ đông ngay.
Mặc dù mấy người Mặc Đình đã sớm hành động rồi, nhưng cô sợ đến lúc đó sẽ không tới kịp, hoặc chuẩn bị không chu đáo, ngộ nhỡ cô thua trận này, vậy thì Tiêu thị thật sự rơi vào †ay mẹ con Triệu Uyển Nhan.
Nếu thật sự đi tới bước đó, đợi ba cô tỉnh lại, cô nên giải thích với ông thế nào đây.
Vì để bảo đảm trận này có thể giành chiến thắng, cô đã nhờ Thanh Chiêu cùng cô đi hỏi thăm mấy cổ đông nhỏ, mặc dù cổ phần trong tay bọn họ không nhiều, nhưng đến lúc bỏ phiếu cũng có tác dụng rất quan trọng.
Điều đáng vui mừng là mấy cổ đông mà cô đi hỏi thăm liên tiếp đều là những đối tác làm ăn từng gắn bó với ba cô năm đó, nên khi Tiêu Diệp Nhiên đến, bọn họ cũng không làm khó. cô, nói rất thẳng thắn chứ không giấu giếm.
Chỉ cần điều kiện không quá đáng, bọn họ có thể ủng hộ cô trong đại hội cổ đông, Tiêu Diệp Nhiên cũng đồng ý với họ. Nhưng lúc đi hỏi thăm người cuối cùng trong danh sách, bọn họ đã gặp phải rắc rối - bị người ta từ chối đuổi ra bên ngoài.
“Ông cụ nói rồi, ông ấy chỉ là cổ đông nhỏ, không muốn bị cuốn vào cuộc tranh giành quyền lực trong Tiêu thị, nên mời hai người về chol”
Đây là lời ông cụ cổ đông đó căn dặn nữ giúp việc nói với bọn họ.
Ý của ông cụ là, ông ấy định từ bỏ cơ hội bỏ phiếu trong đại hội cổ đông lần này, mặc kệ là cô hay Cố Tống Vy, ông ấy cũng không ủng hộ.Nhưng Tiêu Diệp Nhiên cần sự ủng hộ của ông ấy nên... “Ông Trần, ông và ba cháu đã quen biết nhau mấy chục năm, quan hệ hai người vẫn luôn rất tốt, ông cũng rất yêu thương thế hệ sau như cháu. Lần này Tiêu thị gặp phải nguy. cơ lớn, nên cháu thật sự rất cần sự ủng hộ của ông.”