Nuông Chiều Riêng Em

Chương 5: Thẳng thắn (H)



“Anh muốn nói thật mối quan hệ của chúng ta với ba mẹ?”

Tần Thận cúi đầu hôn đuôi tóc ướt đẫm của Tần Diệp Tân, “Không được sao?”

Người con gái muốn xoay người cùng anh mặt đối mặt nói chuyện, bất đắc dĩ thân mình vừa động liền ảnh hưởng đến côn thịt đang vùi sâu trong cơ thể cô. Cả hai đều đau đớn, Tần Thận không nhịn được rên ra tiếng.

“Đừng lộn xộn.”

Sau đó anh thọc vào rút ra vài lần cảnh cáo.

“Ưm… không động… nhưng mà…”

Mỗi lần làm tình thanh âm của Tần Diệp Tân vừa mềm mại yêu kiều, lại khong chán ngán nịnh nọt, càng kích thích nhu cầu tình dục của đối phương.

Tần Thận nghiêng người về phía trước, làm tình với người thương sau thời gian dài thật hạnh phúc, không ngần ngại chuyển động răng lưỡi. Anh hôn lên môi mềm của cô, Tần Diệp Tân nhanh chóng dừng lại, thay vào đó, tự nguyện dâng lên đầu lưỡi phấn hồng thơm ngọt.

Người đàn ông thở hổn hển, “Chút nữa lại nói.”

Đêm còn dài, không vội.

Nụ hôn đầu tiên của hai người, Tần Diệp Tân còn chưa biết cách lấy hơi thở, thường thường chỉ hôn một lát liền bị anh hôn đến mặt đỏ tai hồng, vô cùng khó chịu. Mà hiện tại cô đã có thể linh hoạt hưởng thụ, làm chủ nụ hôn với anh. Tần Thận mặc kệ cô gái nhỏ liếm vòng hàm trên dưới, châm ngòi cảm giác ngứa ngáy lan khắp toàn thân, run lên nhè nhẹ.



Một lát sau, biết ai đó chơi đủ rồi, anh dần dần đoạt lại chủ quyền.

Lòng bàn tay của Tần Thận lớn hon so với những người đàn ông khác, nếu đặt ở trước mặt cô có khi còn che phủ gần như hết khuôn mặt, nhưng năm ngón tay khớp xương tinh tế, thon dài, sạch sẽ.

Người đàn ông trút bỏ nốt phần vướng còn lại của bộ đồ ngủ trên người cô, thuần thục sờ lên đôi bồng đào mềm mại. Lòng bàn tay anh vừa vặn bao lấy nơi đó. Khung xương của cô thật hoàn hảo, trông mảnh khảnh như vậy nhưng kỳ thực phát triển không tồi, chỉ là không hiện rõ, niết ở trong tay vừa mềm vừa mịn. Nguyên nhân chính là như thế, bộ ngực cũng dị thường đầy đặn, lại không bị chảy xệ. Tần Thận xoa đến phát nghiện. Lòng bàn tay anh dày chỉ âu yếm một bên cũng chưa đủ thỏa mãn.

Hơn một tháng không làm, cả hai đều trong độ tuổi cuồng nhiệt, động tác của Tần Thận mãnh liệt như mưa rền gió dữ, Tần Diệp Tân mới đầu còn sẽ nhẹ giọng rên rỉ, lúc sau dần dần không chịu nổi.

Cô biết anh yêu thích bộ ngực của mình, đôi bồng đào thường được anh xoa nắn đến đỏ lên sưng đau, mặt ngoài nhìn anh cấm dục lạnh nhạt như vậy, thực tế khi làm tình thường mạnh mẽ khó kiềm chế, trong chung cư ở New York có rất nhiều thuốc bôi giảm đau.

Bàn tay anh trên đùa mạnh bạo nơi cao ngất, Tần Diệp Tân khó nhịn mà ưm nói: “Đau… đau quá…”

Áo ngủ ren trắng bị ném sang một bên, cả hai cơ thể trần truồng, sự kích thích da thịt chạm nhau càng thêm rõ ràng.

Tần Thận rút côn thịt đang còn kẹp phía trong cô ra, nâng cao mông của người con gái, giúp cô xoay người lại.

Ban đầu Tần Thận đè ở phía sau Tần Diệp Tân, còn không biết chính mình đã để lại nhiều dấu tay, giờ phút này trước ngực người con gái ẩn hiện nhiều dấu vết xanh đỏ lồ lộ dưới ánh đèn, có cả những vết máu mờ nhạt.

Từ sau khi tới Tần gia, em gái nhỏ của anh luôn được gia đình chiều chuộng yêu thương, vậy nên từ trong mắt Tần Thận hiện hữu sự đau lòng.

“Không xoa nữa nhé.”

Tần Diệp Tân oán giận nói: “Ai bảo anh xoa đâu.”



Nghĩ đến vừa rồi, Tần Thận bày ra bộ dáng giúp cô mát xa thả lỏng người thư giãn, khiến cô còn tò mò từ khi nào anh biết những thứ này, thẳng đến khi anh xuống tay, cô mới ý thức được người nào đó chơi xấu. Nói năng đường hoàng mà hành động thì như lưu manh. Sau khi cùng Tần Thận tiếp xúc, cô mới phát hiện ngoài vẻ lạnh băng cố hữu, anh cũng có một mặt không đứng đắn như vậy.

Người đàn ông nghe lời cô nức nở lên án, lại nhìn hốc mắt cô vẫn còn vương lệ, đem tay chống ở hai sườn, nhìn chằm chằm vết đỏ trải rộng trước ngực cô, nhẹ nhàng cúi đầu xuống.

Tần Diêp Tân kinh ngạc hô lên, Tần Thận đột ngột tinh tế hôn lên ngực cô, đôi môi ấp áp ướt át ôn nhu chạm vào da thịt trắng nõn, cọ xát lặp lại nhiều lần.

Tần Thận sinh ra đẹp trai, mày kiếm thẳng và dày, ngược lại vẻ lạnh lẽo bức người, anh có đôi mắt to, sáng như ánh sao trời, sâu như hàm chứa cả thế giới, bạc môi mỏng gợi cảm không thôi.

Cảm nhận được ánh mắt quấn quýt si mê của cô, Tần Thận theo bản năng nhướng mày.

Cô lớn lên xinh đẹp yêu mị, ngày thường còn thu liễm lại nhưng lại mất hết kiềm chế khi làm tình.

Người anh em phía dưới sắp không cầm cự nổi, Tần Thận duỗi tay xoa vào hoa tâm phía dưới, hỏi cô còn đau không.

Thân mình người con gái mềm nhũn, phía dưới chảy ra một luồng nhiệt ấm nóng.

Côn thịt của anh chống đỡ giữa hay chân cô, giờ phút này biết cô đã sẵn sàng, cũng không do dự thêm nữa, nhưng bởi vì miệng huyệt của cô còn róc rách nhỏ mật dịch, Tần Thận cọ xát hai lần mới chọc tiến vào.

Bên dưới cô được lấp đến căng đầy, miệng nhỏ không ngừng ngâm nga, “Tiến vào hết đi… ưm…”

Phản ứng lần này so với dĩ vãng đều lớn hơn, sau khi nói xong Tần Diệp Tân cũng nhận ra, đỏ mặt quay đầu sang một bên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.