Mạc Nhu Nhi tắm rửa sạch sẽ rồi chui vào trong chăn. Thời tiết như thế này quá khắc nghiệt, hôm nào hôm đấy đều lạnh giá tưởng chừng như có thể mang nàng đi đóng băng.
Đang chùm chăn thì bỗng dưng có tiếng gõ cửa
“ Nhu Nhi..? Con ngủ chưa?”
“ A, mẹ vào đi “
Hồng Nhan đi đến bên giường ngồi cạnh nàng. Cầm lấy tay nàng đặt vào hai tay bà
“ Con định lấy Phong tổng? “
“ Dạ “
“ Con nghĩ kĩ chưa?”
Mạc Nhu Nhi ngơ ngẩn nhìn bà. Chính nàng còn ko biết mình có nên kết hôn với hắn ko. Nhưng mỗi khi nghĩ hắn sẽ lấy người khác thì trong lòng nàng cảm giác hụt hẫng hẳn đi
Hồng Nhan nhìn vẻ mặt ngơ ngác của con gái mình ko khỏi xoa đầu nàng
“ Hôn nhân là chuyện cả đời. Phải suy nghĩ thật kĩ, biết ko?”
Mạc Nhu Nhi gật gật đầu
“ Con quyết định nghĩ chưa? Thật sự là muốn gả?”
Hồng Nhan thấy Phong Diệc Thần cũng ko phải là ko tốt. Bà là rất vừa ý hắn. Nhưng bà muốn đứa con gái được bà nâng niu chiều chuộng từ nhỏ này lớn lên cũng phải thật hạnh phúc nên mới cần xác định lại tình cảm của con gái với Phong tổng. Bà ko muốn con gái bà sau này sẽ phải chịu tổn thương hay bất cứ thứ gì nguy hại khác vì hôn nhân ko có tình yêu
Mạc Nhu Nhi suy ngẫm một lúc rồi gật đầu
“ Dạ “
“ Được rồi, Nhu Nhi ngoan. Ngủ đi. Mẹ về phòng “
“ Mẹ ngủ ngon” Mạc Nhu Nhi hôn chụt phát vào má bà rồi tiếp tục chùm chăn lên người.
-------
Ko khí ám muội hoà với điệu nhạc xập xình làm cho Wis trở nên phóng đãng tà mị. Tại một căn phòng bao, một đám công tử đang tụ tập ăn chơi.
Phong Diệc Hàn hai tay ôm hai mỹ nữ nóng bỏng, ăn mặc vô cùng thiếu vải. Bàn tay hắn ko ngừng lắc lư chất lỏng trong chiếc ly thuỷ tinh với ánh mắt đăm chiêu, thỉnh thoảng khoé miệng khẽ nhếch lên thành một đường cong hoàn mĩ
“ Hàn, anh ko tập chung “ Một cô gái tỏ vẻ hờn dỗi nói, nhưng thực chất đôi tay cô ta lại men theo đường khúc áo sơ mi thăm dò vào bên trong, khuôn mặt cọ sát vào lồng ngực vững chắc.
“ Ngoan, thưởng em “ Phong Diệc Hàn hôn lên đôi môi khiêu gợi của cô ta
“ Hàn, người ta cũng muốn “ Cô gái bên cạnh cũng ko khỏi ghen tị lên tiếng
Phong Diệc Hàn còn chưa hôn cô ta thì bỗng có tiếng đạp cửa mạnh mang theo đó là một thân hình nhỏ xinh của thiếu nữ
Cô coi những gì diễn ra xung quanh như ko khí đi thẳng tới chỗ của một người đàn ông anh tuấn trầm lặng đang thưởng thức điếu cigar Cuba mới cho ra mắt gần đây mà còn chưa tung ra trên thị thường
“ Sao em tự dưng xông vào đây?”
Băng Ly chẳng nói chẳng rằng ôm chầm lấy anh thật chặt như một con mèo nhỏ bị chủ nhân bỏ rơi rất lâu giờ mới được gặp lại
“ Sao về nước mà ko chịu gọi cho em “ Băng Ly nhìn anh đầy trách cứ
“ Anh cũng chỉ mới về được mấy tiếng “ Băng Tư xoa đầu cô em gái nhỏ đang rúc trong lòng mình. Băng Ly vốn là một cô mạnh mẽ nhưng mỗi khi ở trước mặt người anh trai này thì lại như thay đổi thành một nhân cách khác
Anh trai luôn cưng chiều thao túng cho cô. Chỉ cần có anh hai ở bên là cô ko hề sợ gì hết. Tuy nhiên mấy năm gần đây anh đi du học khiến cô vô cùng buồn lòng, hiện giờ anh đã trở về đương nhiên cô phải vui rồi
Một màn ân ân ái ái này lại làm cho Phong Diệc Hàn vô cùng chướng mắt. Cô lại có thể ở trong lòng người đàn ông khác ôm ôm ấp ấp, cũng ko nhận rõ được mình là của ai!
Phong Diệc Hàn kiềm chế cơn giận hai tay vẫn ôm hai mỹ nữ tà mị lên tiếng
“ Tư, bạn gái sao?”
“ Là em gái tôi “
Băng Ly bấy giờ mới ngửng mặt lên nhìn xung quanh. Khi mắt cô cùng mắt hắn giao nhau, Băng Ly nhíu mày lại
“ Sao anh lại có thể quen biết với dạng người như anh ta?” Băng Ly chỉ tay vào Phong Diệc Hàn
Phong Diệc Hàn sau khi nghe cô chính là em gái của Băng Tư thì tâm trạng có vui lên đôi chút tuy nhiên hắn lại vô cùng ko thích cử trỉ thân mật của hai người họ. Nếu ko phải hai người họ là anh em, cho dù có là bạn bè tốt hắn cũng sẽ cướp lại.