Nương Nương Rất Khí Phách: Chỉ Cưng Chiều Thái Tử Phi Bướng Bỉnh

Chương 2: Xuyên qua



Trên sân khấu, một thiếu nữ xinh đẹp chói mắt đang nhảy múa, lắc mạnh vòng eo, theo tiết tấu âm nhạc, môi anh đào mê người cất ca khúc động lòng, cùng âm nhạc hòa làm một, động tác uyển chuyển làm toàn trường quay sôi trào.

Điệu múa uyển chuyển, thanh âm ngọt ngào, vẻ mặt tự tin, khiến thiếu nữ thanh thuần trên sân khấu càng tăng thêm ma lực mị hoặc nhân tâm.

Rốt cuộc, âm nhạc chậm rãi tiến vào vĩ âm, ánh đèn bắt đầu dần dần chuyển tối, thanh âm của thiếu nữ ngày một thấp dần, cúi người xuống, môi đỏ mọng vẽ ra nụ cười mị hoặc, khói trắng lượn lờ phủ kín khắp sân khấu của đài T, âm nhạc kết thúc——

Một làn sóng vỗ tay nhiệt liệt cùng tiếng thét chói tai đồng thời vang lên, truyền khắp cả sân khấu.

Không bao lâu, sóng người tặng hoa ào ào lên sân khấu, chạy về phía bóng dáng tuyệt mỹ đang cười như thiên sứ, nụ cười nàng bởi vì lời chúc phúc của fan hâm mộ mà trở nên sặc sỡ loá mắt, rực rỡ mê người.

Một lát sau, màn vải đỏ thẩm kéo xuống, che đi ánh mắt mọi người.

"Wow Vân Hi, cậu thật sự là càng ngày càng lợi hại, chẳng những ca từ bay bổng, vũ điệu lại càng uyển chuyển. Thật không hổ là minh tinh toàn năng vang danh quốc tế nha." Bạn tốt kiêm phụ tá Lily, vừa tiến vào phía sau đài liền bắt đầu líu ríu lên.

"Lily, miệng của cậu càng ngày càng ngọt rồi." Người con gái cười thản nhiên, tròng mắt màu tím đổi thành lưu quang sáng chói, cực kỳ mê người.

Không sai, nàng chính là minh tinh quốc tế, nổi danh lừng lẫy ‘minh tinh toàn năng’, hát, múa, diễn kịch đều là hạng nhất. Là con cưng của Làng Giải Trí , cũng là con gái bảo bối của trùm địa sản Hạ Thành Tuấn, Hạ Vân Hi.

Nàng sinh ra đã thông minh hơn người thường, bất cứ môn nghệ thuật gì cũng vừa học liền giỏi. Vì vậy tuy mới mười tám tuổi, nhưng đã là Đại minh tinh quốc tế nổi tiếng. Hơn nữa gia thế hiển hách, khí chất ưu nhã, thoát tục, khuôn mặt xinh đẹp, tài hoa hơn người, khiến nàng trở thành tiêu điểm của các đèn flash tranh nhau truy đuổi.

Ở trước mặt đại chúng, Hạ Vân Hi luôn thể hiện mình là một quý cô cao quý ưu nhã, nhưng chỉ có Lily biết, đằng sau bề ngoài đoan trang của nàng là một ác ma điển hình, chỉnh người rất dã man, thuộc tiêu chuẩn người hai mặt.

Lily nghĩ tới đây, không khỏi than vãn một hơi, nhớ tới lần đầu tiên gặp mặt thì bị nàng chỉnh tới thảm cảnh còn nửa mạng.

"Trời ạ! Mình chết mất thôi!" Tiến vào hậu đài phía sau dành riêng cho mình, Hạ Vân Hi cũng không còn điều gì cố kỵ liền mở rộng tay chân, nghênh ngang ngồi ở trên ghế sa lon.

"Cái bộ dạng này mà bị fan hâm mộ biết, nhất định rất thất vọng." Lily cười trêu nói.

"Yên tâm, bọn họ vĩnh viễn sẽ không thấy." Hạ Vân Hi ngáp dài một cái, đem giày cao gót đá thật xa, chậm rãi xoa bóp đôi chân chịu khổ cả một ngày trời.

Lily khóe miệng co giật, bất đắc dĩ lắc đầu một cái.

"Đúng rồi, Lily! Mình có chuyện muốn tìm Yumi, cậu giúp mình hẹn cô ta đi." Nàng hiện tại mệt mỏi không muốn làm gì cả.

"Tốt tốt, vậy cậu nghỉ ngơi một chút, mình đi một chút rồi về." Lily trợn mắt một cái, xoay người đi ra ngoài. Có loại bạn bè kiêm cấp trên như vậy, nàng cũng chỉ đành nhận mệnh.

Hạ Vân Hi hắc hắc cười cười, sau đó từ trong túi móc ra một hộp gấm nhỏ, nhẹ nhàng mở ra.

Trong nháy mắt, ánh sáng bên trong chiếu rọi mặt của nàng, không nhịn được, nàng phát ra một tiếng than thở.

Vòng tay thật là đẹp!

Vòng tay này toàn thân là màu tím, trong suốt óng ánh dị thường, phía trên khắc hoa văn tỉ mỉ, dọc theo phiếm kim quang, tạo hình cùng phối màu là độc nhất vô nhị, tràn ngập cảm giác thần bí.

Đây chính là gia truyền chi bảo của nhà nàng —— Vòng Tử Kim. Nghe ông nội nói, là tổ tiên lưu truyền xuống, đối với Hạ gia có rất ý nghĩa. Nhớ tới lần đầu nhìn thấy vòng tay này, nàng rất ưa thích, vẫn luôn muốn có nó. Nhưng không biết vì cái gì mà người nhà đều không cho nàng đụng cái vòng tay này, nói gì mà lịch sử đã lâu, tích tụ không ít tà khí, có hại với thân thể ....

Thật là quá khoa trương, tổ tiên gì đó làm sao có thể sẽ có hại đâu rồi, Hạ Vân Hi bĩu môi xem thường, tám phần là ông nội sợ nàng vứt bỏ nên mới cố ý lừa gạt nàng.

Cũng bởi vì rất ưa thích cái vòng tay này, vì thế, nàng thừa dịp ông nội đi vắng, ba mẹ cùng anh trai đều không có ở nhà, nên lén lấy vòng Tử Kim ra, muốn chơi cho đã nghiền mới trả trở về.

Nghĩ xong, nàng không chút do dự đeo lên. Vòng tay lạnh như băng, lơ lửng trên da thịt mang theo cảm giác quái dị không hiểu được, tựa như rất lâu trước đây, nàng cũng từng mang vòng tay này như vậy.

Thật trùng hợp, vòng tay này giống như là đo lường kích cỡ tay nàng, không rộng không chật rất vừa vặn, quan trọng nhất là, màu tím trong suốt trên cổ tay của nàng có phần nổi bật, càng lộ ra vẻ bóng bẩy sáng trơn.

"Quá tuyệt vời ——"

Hạ Vân Hi hoan hô một tiếng, cười ha hả giơ tay lên, thật là càng xem càng thích.

Lúc này, một giọng nói trầm thấp đậm đà tự bên ngoài truyền đến, "Xin hỏi, Hạ Vân Hi diễn xuất xong chưa?"

Trời ạ, là anh trai!

Hạ Vân Hi sợ tới mức nhảy lên. Nguy rồi, anh trai nổi danh nghiêm khắc khó dây dưa, nếu để cho hắn biết mình len lén lấy trộm vòng tay gia truyền, sợ rằng sẽ mắng nàng te tua, thậm chí còn có thể vì vậy mà bị cấm túc.

Nhất định không thể để cho hắn phát hiện!

Hạ Vân Hi vội vàng sờ hướng vòng tay, muốn đem nó tự trên cổ tay thả xuống. Lại phát hiện vòng tay kia tựa hồ chặt một chút, thế nào cũng lấy không xuống.

Nàng luống cuống, bất chấp tất cả, liều mạng dụng hết toàn lực ở đạo, sử xuất tất cả hơi sức, nhưng là vòng tay này vẫn không nhúc nhích, ngược lại chỗ cổ tay bởi vì dụng lực quá lớn, mài phá lớp da, tia máu tươi xuất ra.

"Thật là đau!" Khuôn mặt mềm mại nhỏ nhắn của nàng nhất thời vo thành một nắm, theo bản năng cúi đầu, ngắm nhìn vết thương xuất ra tơ máu.

Vừa cúi xuống nàng kinh ngạc giật mình. Chỉ thấy màu tím ban đầu của vòng tay, giờ phút này tựa như bị máu tươi nhuộm đỏ, tràn ra hồng quang quỷ quyệt, làm người ta ghê tởm.

Nàng cứ như vậy nhìn sừng sờ, như bị huyết quang hấp dẫn, đầu óc trống rỗng.

Ầm! Ầm!

Vốn là bầu trời đang yên tĩnh chợt vang lên tiếng sấm, cuồng phong gào thét, đi theo một đạo tia chớp xẹt chói mắt qua phía chân trời, trong nháy mắt chiếu sáng cả đất trời.

Bầu trời lúc này mây đen ngùn ngùn, nổi lên gió mạnh, xông vào cửa sổ, vật dụng trong nhà nhất thời bay lộn xộn, rất hỗn loạn.

Lúc Hạ Hạo Hiên đi vào phía sau đài, thấy một quầng sáng màu hồng bao quanh Hạ Vân Hi, bóng dáng của nàng từ từ trở nên trong suốt.

"Vân Hi ——"

Hắn hô lên một tiếng, không chút nghĩ ngợi xông lên trước, đưa tay nghĩ bắt em gái mình quay lại nhưng chụp hụt.

Hạ Vân Hi đã biến mất ở trong không khí, không còn bóng dáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.