Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 63: Vị hôn phu



Ba ngày sau, mấy nam nhân khác nghe tin Thiên Song Song bình yên vô sự liền rất nhanh truy đến.

Phòng khách nội, Thiên Song Song ngồi ở chủ vị, Lãnh Phong cùng Bạch Vân hai vị bạch y lạnh lùng một trích tiên một yêu nghiệt ở hai vị trí tả hữu, Đông Y Ly khốc khốc tử y ngồi cạnh Lãnh Phong, Bắc Thần Tử Yên ngồi cạnh Bạch Vân, Thượng Quan Thần Tinh, Hoa Trầm Hương, Nam Cung Tiếu, Tây Thần Ninh, Mạch Thiên Dạ lần lượt ngồi ở các vị trí tiếp theo hai bên. Riêng Tạ Khuyển vì có lỗi đành ngồi ở vị trí cuối cùng.

-"Ngươi còn không đi" Thiên Song Song lạnh lùng nhìn Tạ Khuyển thản nhiên nói như một vết dao đâm vào tim hắn.

-"Tiểu Song đôi, ta xin lỗi" Tạ Khuyển mấy hôm nay là cố gắng cứu mọi người tốt lắm, nhưng hắn phạm lỗi chính là không thể chối cãi, nàng hiện tại không dễ dàng tha thứ cho hắn. Tạ Khuyển khuôn mặt bi thương không thôi, lòng đau như cắt.

Thiên Song Song không thèm nhìn hắn. Liền quay sang mấy nam nhân mới đến khuôn mặt tươi cười tiếp đón "Ta nhớ hết mọi chuyện rồi".

Hoa Trầm Hương, Thượng Quan Thần Tinh, Bạch Vân mừng rỡ không thôi, muốn trực tiếp ôm mỹ nhân vào lòng nhưng là bên cạnh bọn hắn còn mấy người chưa phải là người trong nhà nên trang đứng đắn nhưng là bọn hắn cũng kinh hỉ gọi nàng:

-"Song nhi..." Bạch Vân nhu tình gọi một tiếng như mật ngọt rót vào tai, yêu nghiệt khuôn mặt cười như một đứa ngốc.

-"Song Song.." Thượng Quan Thần Tinh thay đổi cách gọi, hiện tại hắn thích cách gọi như thế này, có như vậy mới biểu hiện được hắn thích nàng như thế nào.

-"Song Song.." Hoa Trầm Hương buồn bực gọi tên người ngọc, hắn cùng Thượng Quan Thần Tinh gọi nàng đều giống nhau, gọi sau chính là thua thiệt.

-"Các ngươi ngốc tử" Thiên Song Song nhìn ba bọn hắn vui mừng đến hóa ngốc trực tiếp bổ một câu làm ba nam nhân một đầu hắc tuyến, ai oán nhìn nàng. Lãnh Phong, Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên chính là ba kẻ vui sướng khi người gặp họa.

-"Muội muội như thế nào quên người huynh trưởng này?" Nam Cung Tiếu cương nghị khuôn mặt giả vờ như oán phụ nhìn nàng nói.

-"Ách, ta nào có, không có ca ca làm sao có muội muội a" Thiên Song Song nhìn bộ dáng Nam Cung Tiếu cười to một tiếng, nửa đùa nửa thật đùa bỡn hắn.

-"Ngươi cái thối muội muội" Nam Cung Tiếu nhìn thấy nàng trêu đùa hắn liền mắng một câu trực tiếp không nhìn nàng.

-"Thiên Minh chủ hiện tại tình hình có vẻ không lạc quan cho lắm" Mạch Thiên Dạ không biết nghĩ gì cuối cùng thốt ra một câu muốn bàn chính sự.

-"Đúng vậy, xú nữ nhân, nể tình ngươi chính là cái giả tiểu bảo bối của ta nên ta mới khuyên ngươi một câu, lần này không phải dễ chơi" Tây Thần Ninh hiện tại mặc dù khó chấp nhận được sự tình nhưng là hắn không thể bỏ xuống được, lần trước nghe tin nàng tử hắn liền hiểu được cảm giác trong lòng mình không ích, hiện tại hắn chỉ có thể ở bên cạnh nàng, bảo vệ nàng, hắn liền yên tâm.

-"Hiện tại bọn hắn đã bắt đầu hành động, có lẽ đã phát hiện ngươi tồn tại" Đông Y Ly Ám Các Các chủ không phải hư danh, mặc dù hiện tại chưa đối phương chưa có hành động gì, nhưng là khắp nơi đều có mùi âm mưu dày đặc.

Không khí có một chút ngưng trọng nhưng rất nhanh bị đánh gãy bởi một người từ ngoài chạy vào.

-"Thiên Minh chủ, có người muốn gặp người" một vị Hoa Băng đệ tử từ bên ngoài vội vã đi vào báo tin.

-"Là ai?" Thiên Song Song thấy nàng ta bộ dáng có chút là lạ nhíu mi hỏi.

-"Người nọ nói là muốn đưa ngươi đi đến gặp chủ nhân của hắn, nói chủ nhân hắn là phu quân của ngươi" Hoa Băng đệ tử không giấu diếm nói.

Thiên Song Song hơi hơi giật mình, bọn nam nhân cũng là giật mình, không khí quỷ dị lạ thường.

-"Là ai nói tới ta đâu" Một thân xanh nhạt quần áo, mái tóc xanh một dải lụa dài đẹp không sao tả xiết, mũi cao thẳng tắp, đôi mắt lung linh như ngôi sao trên trời, bên người nam tử tỏa ra một loại khí chất huyền bí mà lạnh nhạt, nhưng nhờ vậy mà rất cuốn hút.

Thiên Song Song nhìn hắn một cái, nhưng là không có kinh ngạc cho lắm, xung quanh nàng toàn bộ đều là mỹ nam, nàng cũng không phải sắc nữ, đương nhiên không có để vào mắt rồi.

Nhưng là nam tử nhìn nàng lạnh nhạt cực kì không thích, che giấu cảm xúc bất mãn, hắn ôm quyền coi như hành lễ "Mặc Tư Thủy ra mắt phu nhân"

Nhiệt độ không khí theo lời nói của hắn mà giảm xuống một cách đột ngột, toàn bộ nam nhân ánh mắt như muốn chẻ đôi hắn. Vị Hoa Băng đệ tử thấy vậy rất nhanh chuồn ra ngoài.

-"Ngươi là.." Thiên Song Song nhìn nam tử trước mặt cực kì không thích hỏi.

-"Không giấu gì phu nhân, chủ nhân ta chính là vị hôn phu của ngươi từ nhỏ, nhưng là chúng ta không tìm ra được tin tức của phu nhân, hiện tại biết được nên đến đón người" Mặc Tư Thủy không mặn không nhạt nói.

-"Ta không biết các ngươi là ai, huống hồ ta cũng có phu quân, cho nên đi với người là không thể" Thiên Song Song nhanh chóng cự tuyệt. Mấy nam nhân thấy nàng như vậy cảm thấy hãnh diện dị thường, ưỡn ngực tự tin. Riêng Nam Cung Tiếu chính là tựa tiếu phi tiếu, Mạch Thiên Dạ không biết đang nghĩ gì mà lạnh lùng ngồi nhìn về phía Thiên Song Song, Tây Thần Ninh hừ lạnh khinh bỉ mấy nam nhân còn Tạ Khuyển buồn bã vô cùng.

-"Thiên Song Song, Phong nhân đứng đầu, 16 tuổi nhất định phải cùng chủ nhân ta thành thân nếu không tử" Mặc Tư Thủy bỗng nhiên giọng nói trở nên lạnh lùng, sắc bén vô cùng.

-"Nếu ta không lấy thì sao, tại sao ta phải tin ngươi" Thiên Song Song cực kì không thích bị người ép buộc, bị Mặc Tư Thủy khí giọng nói có chút chua chát.

-"Không phải hiện tại ngươi càng ngày càng ngủ nhiều sao phu nhân, nếu không lấy chủ nhân ta, ngày sinh nhật của ngươi cũng là ngày tử của ngươi, ngươi sẽ ngủ mãi không tỉnh dậy" Mặc Tư Thủy trong miệng nhẹ nhàng thốt ra. Nhưng là Thiên Song Song bỗng cảm thấy chột dạ.

Nàng chính là càng ngày càng thị ngủ, nàng còn tưởng là nàng mệt mỏi nên mới ham ngủ, nhưng hiện tại hắn nói, có phải là như thế không..?

-"Tiểu Song đôi, ta bắt mạch cho ngươi" Tạ Khuyển bỗng lắc mình một cái nhanh chóng đến cạnh nàng, nắm lấy tay nhỏ bé của nàng bắt mạch.

Thiên Song Song mặc dù không thích nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp, mặc dù Tạ Khuyển làm sai nhưng nàng nhìn ra hắn hối lỗi, có điều với nam tử trước mặt nàng không tin hắn.

Tạ Khuyển vì nàng bắt mạch một hồi, khuôn mặt tuấn tú có một chút ngưng trọng "Tiểu Song đôi, cơ thể ngươi có cái gì đó rất lạ, lúc trước ta không có xem ra, hiện tại ta không thể lý giải..." Tạ Khuyển thiên hạ đệ nhất thần y bó tay, có phải hay không là thiên đùa người.

-"Tạ Khuyển nếu ngươi gạt ta cả đời này ta liền không tha ngươi" Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển cấp cho hắn một ánh mắt cảnh cáo.

Tạ Khuyển có một chút mất mát, nàng không tin hắn, hắn cảm thấy đau lòng. Nhưng là hắn gật đầu, hắn thừa nhận mình bất lực.

-"Thiên hạ đệ nhất thần y còn bó tay, phu nhân là không tin lời nói của ta đi. Kì thật lúc trước không ai phát hiện phu nhân bệnh cũng là bình thường, vì bệnh này chỉ có thể phát ra ở tháng cuối cùng của năm 15 tuổi" Mặc Tư Thủy nhìn Thiên Song Song tựa tiếu phi tiếu, âm thanh như gió nhẻ thổi qua nhưng làm người ta lạnh người.

-"Ta không muốn, phiền ngươi trở về đi" Thiên Song Song chính là không thích, không thích thì không ai có thể ép buộc nàng, thà nàng tử cũng không muốn theo hắn lấy một người không quen biết, không thể vì một người không quen biết mà phụ lòng mấy nam tử bên cạnh nàng.

-"Song nhi.."

-"Song Song..."

-"Tiểu Song đôi" 

Lãnh Phong, Bạch Vân, Bắc Thần Tử Yên, Đông Y Ly, Hoa Trầm Hương, Thượng Quan Thần Tinh, Tạ Khuyển có chút lo lắng gọi tên nàng, nàng vì bọn hắn làm cho bọn hắn cực kì cảm động, nhưng là bọn hắn không muốn nàng chết.

-"Xú nữ nhân, nếu lời hắn nói là sự thật thì ngươi sẽ..." Tây Thần Ninh ánh mắt có một chút ngưng trọng, hắn thật sự không muốn nàng lại chết một lần nữa, hắn sợ hắn không chịu nổi.

-"Thiên Minh chủ, ngươi có thể cân nhắc" Mạch Thiên Dạ lấy danh nghĩa bằng hữu quan tâm nói.

-"Muội muội, ca ca không thể khoanh tay nhìn ngươi tử" Nam Cung Tiếu vì A Nhị dặn dò bảo hộ nàng, hắn không thể phản bội lời nói. A Nhị lúc trước bị bọn người Nam Cung Kỹ ám hại, hắn đau lòng biết chừng nào, hiện tại hắn không thể để nàng chết như vậy, dù gì nàng cũng là muội muội hắn.

-"Ta sẽ ở đây ba ngày, phu nhân có thể chậm rãi suy nghĩ" Mặc Tư Thủy nói xong đi rồi, hắn nhàn nhã xem nơi đây như nhà của mình, kêu một người chuẩn bị cho hắn một gian phòng khách sau đó rất nhanh đi nghỉ ngơi.

Thấy bóng Mặc Tư Thủy đi xa, lúc này Thiên Song Song mới nhìn mấy vị mỹ nam tử nhẹ nhàng hỏi "Các ngươi là tin tưởng hắn sao?"

Chũng mỹ nam cũng không có nói gì, đúng là bọn hắn không tin Mặc Tư Thủy nhưng Tạ Khuyển thiên hạ đệ nhất thần y không phải hư danh, với lại sống chết của nàng cực kì quan trọng, bọn hắn sợ...

-"Song nhi, nếu hắn nói là sự thật thì như thế nào.." Bạch Vân như đứa trẻ sắp bị bỏ rơi, hồng hồng khóe mắt nhìn tội nghiệp vô cùng.

-"Song Song nếu ngươi tử, ta sống không nổi" Đông Y Ly khốc khốc một câu hữu tình.

-"Song nhi, ta luôn bên cạnh ngươi dù ngươi quyết định như thế nào" Lãnh Phong vươn tay nắm lấy cánh tay nhỏ bé của nàng, hơi ấm truyền đến làm Thiên Song Song cảm thấy yên tâm vô cùng.

-"Song Song lão bản, ngươi là chủ nhân ta, ta không thể để ngươi chịu thiệt, nếu bọn hắn gạt ngươi, ta lập tức lấy tiền đè chết bọn hắn" Thượng Quan Thần Tinh hùng hổ tuyên bố, đúng là một kẻ tiền nhiều xem như nước lã mà.

phải sắc nữ, đương nhiên không có để vào mắt rồi.

Nhưng là nam tử nhìn nàng lạnh nhạt cực kì không thích, che giấu cảm xúc bất mãn, hắn ôm quyền coi như hành lễ "Mặc Tư Thủy ra mắt phu nhân"

Nhiệt độ không khí theo lời nói của hắn mà giảm xuống một cách đột ngột, toàn bộ nam nhân ánh mắt như muốn chẻ đôi hắn. Vị Hoa Băng đệ tử thấy vậy rất nhanh chuồn ra ngoài.

-"Ngươi là.." Thiên Song Song nhìn nam tử trước mặt cực kì không thích hỏi.

-"Không giấu gì phu nhân, chủ nhân ta chính là vị hôn phu của ngươi từ nhỏ, nhưng là chúng ta không tìm ra được tin tức của phu nhân, hiện tại biết được nên đến đón người" Mặc Tư Thủy không mặn không nhạt nói.

-"Ta không biết các ngươi là ai, huống hồ ta cũng có phu quân, cho nên đi với người là không thể" Thiên Song Song nhanh chóng cự tuyệt. Mấy nam nhân thấy nàng như vậy cảm thấy hãnh diện dị thường, ưỡn ngực tự tin. Riêng Nam Cung Tiếu chính là tựa tiếu phi tiếu, Mạch Thiên Dạ không biết đang nghĩ gì mà lạnh lùng ngồi nhìn về phía Thiên Song Song, Tây Thần Ninh hừ lạnh khinh bỉ mấy nam nhân còn Tạ Khuyển buồn bã vô cùng.

-"Thiên Song Song, Phong nhân đứng đầu, 16 tuổi nhất định phải cùng chủ nhân ta thành thân nếu không tử" Mặc Tư Thủy bỗng nhiên giọng nói trở nên lạnh lùng, sắc bén vô cùng.

-"Nếu ta không lấy thì sao, tại sao ta phải tin ngươi" Thiên Song Song cực kì không thích bị người ép buộc, bị Mặc Tư Thủy khí giọng nói có chút chua chát.

-"Không phải hiện tại ngươi càng ngày càng ngủ nhiều sao phu nhân, nếu không lấy chủ nhân ta, ngày sinh nhật của ngươi cũng là ngày tử của ngươi, ngươi sẽ ngủ mãi không tỉnh dậy" Mặc Tư Thủy trong miệng nhẹ nhàng thốt ra. Nhưng là Thiên Song Song bỗng cảm thấy chột dạ.

Nàng chính là càng ngày càng thị ngủ, nàng còn tưởng là nàng mệt mỏi nên mới ham ngủ, nhưng hiện tại hắn nói, có phải là như thế không..?

-"Tiểu Song đôi, ta bắt mạch cho ngươi" Tạ Khuyển bỗng lắc mình một cái nhanh chóng đến cạnh nàng, nắm lấy tay nhỏ bé của nàng bắt mạch.

Thiên Song Song mặc dù không thích nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp, mặc dù Tạ Khuyển làm sai nhưng nàng nhìn ra hắn hối lỗi, có điều với nam tử trước mặt nàng không tin hắn.

Tạ Khuyển vì nàng bắt mạch một hồi, khuôn mặt tuấn tú có một chút ngưng trọng "Tiểu Song đôi, cơ thể ngươi có cái gì đó rất lạ, lúc trước ta không có xem ra, hiện tại ta không thể lý giải..." Tạ Khuyển thiên hạ đệ nhất thần y bó tay, có phải hay không là thiên đùa người.

-"Tạ Khuyển nếu ngươi gạt ta cả đời này ta liền không tha ngươi" Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển cấp cho hắn một ánh mắt cảnh cáo.

Tạ Khuyển có một chút mất mát, nàng không tin hắn, hắn cảm thấy đau lòng. Nhưng là hắn gật đầu, hắn thừa nhận mình bất lực.

-"Thiên hạ đệ nhất thần y còn bó tay, phu nhân là không tin lời nói của ta đi. Kì thật lúc trước không ai phát hiện phu nhân bệnh cũng là bình thường, vì bệnh này chỉ có thể phát ra ở tháng cuối cùng của năm 15 tuổi" Mặc Tư Thủy nhìn Thiên Song Song tựa tiếu phi tiếu, âm thanh như gió nhẻ thổi qua nhưng làm người ta lạnh người.

-"Ta không muốn, phiền ngươi trở về đi" Thiên Song Song chính là không thích, không thích thì không ai có thể ép buộc nàng, thà nàng tử cũng không muốn theo hắn lấy một người không quen biết, không thể vì một người không quen biết mà phụ lòng mấy nam tử bên cạnh nàng.

-"Song nhi.."

-"Song Song..."

-"Tiểu Song đôi" 

Lãnh Phong, Bạch Vân, Bắc Thần Tử Yên, Đông Y Ly, Hoa Trầm Hương, Thượng Quan Thần Tinh, Tạ Khuyển có chút lo lắng gọi tên nàng, nàng vì bọn hắn làm cho bọn hắn cực kì cảm động, nhưng là bọn hắn không muốn nàng chết.

-"Xú nữ nhân, nếu lời hắn nói là sự thật thì ngươi sẽ..." Tây Thần Ninh ánh mắt có một chút ngưng trọng, hắn thật sự không muốn nàng lại chết một lần nữa, hắn sợ hắn không chịu nổi.

-"Thiên Minh chủ, ngươi có thể cân nhắc" Mạch Thiên Dạ lấy danh nghĩa bằng hữu quan tâm nói.

-"Muội muội, ca ca sẽ bảo vệ ngươi" Nam Cung Tiếu bình tĩnh bình tĩnh, tuấn nhan che lấp cảm giác lo lắng.

-"Xú nữ nhân, ngươi chọc ta yêu ngươi, không được bỏ trách nhiệm, không cho ngươi tử" Tây Thần Ninh bá đạo tuyên bố làm cho một đám người nhìn hắn khinh bỉ. Nếu hiện tại hắn không nói, người ta còn tưởng hắn thích nam nhân đâu.

-"Thiên minh chủ, sự tình còn nhiều điểm khả nghi, cẩn thận xem xét" Mạch Thiên Dạ là cái bình tĩnh nhiều nhất, khuyên răn nàng.

-"Cám ơn các ngươi quan tâm, ta sẽ không sao. Dù ta không lấy tên đó, ta sẽ không chết được" Thiên Song Song vỗ ngực tự tin nói, cuối cùng đem nhóm nam nhân toàn bộ giải tán.

Cửa sổ bên cạnh, lam nhạt quần áo một mảnh lạnh lùng nhìn Thiên Song Song trong phòng thì thầm một tiếng nói khẽ "Ngươi thật đúng là một nữ nhân cứng đầu". Nói xong nam tử lạnh lùng phất áo bỏ đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.