Thể loại: Cổ đại, hài, 3s
Tình huống I:
Mỗ nữ do dự, khuôn mặt mập mạp thẹn thùng: “Chúng ta nhất định phải động phòng sao?” Nắm lấy một góc y phục đã sớm nhăn nhúm, nàng lo lắng nói.
Mỗ nam ở trên giường đã sớm bày ra phong thái quyến rũ để đưa mèo nhỏ nhà mình vào tròng sau khi nghe thấy câu nói đó liền nhíu chặt mày kiếm. Cả người ưu nhã tựa vào thành giường, giọng nói trầm thấp chứa mấy phần không vui: “Nàng không thích?”
Nghe thấy câu hỏi của phu quân mình, mỗ nữ xoắn xuýt: “Việc này, không phải là ta không thích, nhưng…”
“Nhưng?” Mỗ nam nhướng mày, xiêm y trắng noãn theo từng động tác của hắn mà rộng mở ra cảnh đẹp bên trong.
Dù biết nhìn lén là không tốt, nhưng nàng lại không tự chủ được mà bước đến gần hơn, liếc nhiều hơn.
“Chàng biết đấy, ta rất là mập.” giọng nói của nàng dần chìm xuống, đầu cứ như thế mà cúi gằm.
Mỗ nam nhíu mày kiếm lại, khuôn mặt yêu nghiệt vô cùng thối nhìn nữ nhân trước mắt. Đây là lần đầu tiên có người dám nghi ngờ về năng lực của hắn. Trời sập hắn còn chống đỡ cho nàng, nói gì đến giường sập cơ chứ?
“Ta ghét nhất là kẻ dám nghi ngờ ta, bất cứ điều gì. Mau lại đây!” Mỗ nam vẫy tay, ngay khi nàng vừa tiến đến liền mạnh mẽ đè nàng lên giường. Khuôn mặt ma mị mỉm cười đến kinh dị: “Ta không cần nàng phải lo lắng cho chiếc giường này cũng như thắt lưng của ta.”
Mạnh mẽ chiếm đoạt, một đêm xuân cứ vậy trôi đi.
Tình huống II:
Mỗ nữ vui vẻ chạy đến bên người tướng công của mình, giọng nói mềm mại: “Tướng công, đồ đâu nha?”
Nghiêng đầu ngó trái ngó phải, nàng gấp gáp hỏi.
Mỗ nam nghe vậy liền nghiêm mặt, mạnh mẽ kéo nữ nhân của mình vào lòng, u oán nói: “Nàng nói xem, chẳng lẽ sức quyến rũ của tướng công nàng không lớn hơn giỏ hoa quả kia sao?” Sau đó liền không quên thả khói độc bên tai nàng.
“Aaaaa, đấy là quả của ta, ngươi mau buông tay!!!” Mỗ nữ nhanh nhẹn thoát khỏi kìm sắt của tương công quyến rũ, thân thể mập mạp biến thành một làn gió nhanh chóng lướt qua.
Mỗ nam đứng đó, làn gió mát khẽ thổi qua, thân hình tuấn mĩ lung lay như sắp đổ, ưu thương đến tột cùng.
Bình luận truyện