Nương Tử, Vi Phu Chịu Thua Rồi

Chương 78: Huynh đệ, ngươi không cần phải như vậy………. (3)



“ Thật sao?” Vị công tử áo xanh lấy tay ôm ngực, vẻ mặt bị đả kích lớn.

“…….. Thật sự”

“ Hi, sao ngươi không nói sớm.”

Công tử áo xanh khôi phục lại vẻ mặt bình thường như chưa hề có chuyện gì xảy ra, hơn nữa còn nhanh tay đem hết đồ ăn trước mặt nàng, cầm giấy bọc lại.

“ Ngươi không nói sớm, hại ta tốn bao nhiêu thời gian.”

“……… Ta nhớ rõ ban đầu ta đã từ chối ngươi rồi.”

Cứu mạng, người này rốt cuộc là ai vậy!

“ Có sao?”

Công tử áo xanh nghiêng đầu nghĩ ngợi một chút, “ Cái câu nói lúc đó, ta cứ nghĩ ngươi đang thẹn thùng.”

“……………”

Quả thật ý tứ của nàng không tốt lắm.

Nếu nàng không biết xấu hổ, sớm đã mang tên này đập cho đến hôn mê luôn………..

Trên bàn tổng cộng là 4 món điểm tâm ngọt, 4 món điểm tâm mặn, gói hết 7 món, công tử áo xanh rốt cuộc dừng tay, bắt đầu chuyên tâm ăn món còn lại.

“ Tuy rằng ta không thể làm cho cô nương vừa lòng, nhưng trong Thiên Ninh điện chúng ta có thể chọn cho cô nương một người chồng tâm đầu ý hợp.”

“……….. Căn bản ta không tính chọn nam sủng.”

Ngươi có lúc buồn vui lẫn lộn, làm lửa cho cuộc sống đẹp gì gì đó làm gì…… con đường này thực sự không hợp với nàng!

“ Cũng không nhất định chọn nam sủng.” công tử áo xanh mỉm cười, “ Cô nương chọn chồng tương đầu ý hợp với mình, chúng ta đến Thiên Ninh điện chắc sẽ tìm ra.”

“…………..”

Nàng cuối cùng đã hiểu vì sao hắn nói Thiên Ninh điện, giống như Vương Thẩm đại nương.

Hắn là Vương gia?

Hạ Noãn Ngôn nhìn xuống cái bọc tinh tế đang bọc thức ăn thượng hạng kia.

Chú ý tới mắt của nàng, Thẩm Hoài Nhiên nở nụ cười, “ Cô nương đừng hiểu lầm, hiện nay Thiên Ninh rất thái bình, dân chúng không phải lao động vất vả, không phải đóng thuế, đến Thiên Ninh điện đúng là thời điểm thích hợp để làm giàu.”

Hắn dùng một lúc, lại cười, “ Không sợ cô nương chê cười, ta cố giả vở thích nam nhân.”

“………… Vì sao?”

“ Dáng vẻ bổn vương tuấn tủ lại có thân phận cao quý, nếu không cho người khác nhận ra điểm xấu nào đó của mình thì sợ là có rất nhiều cô nương thích ta đến chết mất.”

“………..”

Tuy rằng hắn tự nhận mình có bộ dang tuấn tú cùng thân phận cao quý, nhưng trong lời nói đó như đang lăng xê bản thân mình quá đáng, nụ cười kia có phải quá lắm không…………

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.