Nương Tử Xin Dừng Tay

Chương 78: Thuật Thạch Bích



Đứng đầu hàng đầu tiên của linh thuật sơ giai chính là "Thuật Hỏa Đạn".

Hứa Dương đại khái lật xem qua một lần, nhưng lại là một trận cảm thán, linh thuật này đơn giản còn cao hơn không chỉ một cấp bậc so với "Thuật Hỏa Đạn giả" do Tống Tiểu Nam tự sáng tạo ra.

Đầu tiên, đưa tay ra là có thể phát xạ, tốc độ cực nhanh. Tiếp theo, uy lực có thể lớn có thể nhỏ, chỉ cần linh lực sung túc, thậm chí có thể phóng ra một khỏa hỏa cầu khổng lồ cỡ bằng một tòa nhà, ngay cả đồng thiết đều sẽ bị tan chảy ngay lập tức!

Lợi hại nhất là, người thi triển còn có thể điều chỉnh phương hướng của hỏa cầu, mặc dù biên độ điều chỉnh không lớn, nhưng cũng đủ để khiến đối thủ khó lòng phòng bị!

Sau thuật Hỏa Đạn là "Thuật Phong Kiếm" mà Trình Bình đã từng thi triển qua, chính là dùng tốc độ sức gió cực nhanh làm lưỡi đao, chặt đứt nham thạch cũng không thành vấn đề.

Loại linh thuật này uy lực mặc dù kém thuật Hỏa Đạn, nhưng nó lại là gió vô hình và được che giấu vô cùng bí mật. Bình thường phong nhận đạt tới năm sáu thước, địch nhân mới có thể phát giác ra được.

Thuật Lôi Đình lấy linh lực hóa thành Lôi Điện tấn công địch.

Thuật Thạch Bích triệu hồi ra một bức tường ở trước mặt để ngăn cản địch nhân tập kích.

Thuật Chấn Sơn ngưng kết ra một quả cầu đá to lớn để nghiền ép đối thủ.

Thuật Cự Lực nâng cao sức mạnh thân thể trong một thời gian ngắn trên diện rộng.

...

Các loại linh thuật uy lực kinh người khiến cho Hứa Dương hoa cả mắt, đây mới chỉ là linh thuật sơ giai thôi mà đã mạnh đến mức làm cho người ta giận sôi, thật khó có thể tưởng tượng được, như vậy thì cao giai sẽ còn không biết kinh khủng như thế nào nữa.

Khi hắn lật đến hàng thứ ba, thì chợt thấy một loại linh thuật tên là "Thuật Hám Hồn", chữ nhỏ ở bên cạnh ghi chú rõ, đây là một loại linh thuật hồn phách.

Hắn hiếu kỳ lật linh thuật ra để xem phần tiếp theo, nhưng lại vô cùng thất vọng lắc đầu.

Loại này là loại linh thuật dùng hồn lực mang theo linh lực trực tiếp công kích hồn phách của địch nhân, sau khi luyện đến mức thuần thục, thì có thể khiến cho địch nhân đau đầu choáng váng, thậm chí não trong nháy mắt sẽ bị trống rỗng.

Hứa Dương thầm nghĩ thuật Hám Hồn này đơn giản chính là một thằng em của Mê tâm của mình.

Hắn lại nhìn xuống dưới, khi thấy tư thế thi triển thuật Hám Hồn, vẫn không khỏi nheo mắt lại —— khi thi triển thuật Hám Hồn cần lấy ánh mắt bén nhọn nhìn thẳng vào đối thủ, linh lực được đưa ra bởi đầu ngón tay.

Hắn thầm nghĩ trong long, cái tư thế này quá giống với Mê tâm... À, có chút cùng loại đi.

Nếu như sau này dưới tình huống bất đắc dĩ nhất định phải thi triển Mê tâm ngay trước mặt người khác, ngược lại là có thể mang thuật Hám Hồn này ra để làm vỏ bọc rồi.

Chờ đến khi Hứa Dương đem tất cả linh thuật sơ giai đại khái lật xem qua một lần, đã ước chừng qua hơn một canh giờ.

Tuy nhiên, thời gian không trôi qua vô ích, ngoài việc không đến mức chân tay luống cuống khi gặp phải linh thuật của kẻ địch bất ngờ thi triển ra, thì hắn còn xác định được linh thuật sơ giai mà mình phải tu luyện đầu tiên nhất —— đó là thuật Thạch Bích.

Loại linh thuật này mặc dù lực công kích không bằng loại thuật Hỏa Đạn —— hoặc là nói về cơ bản thì cũng không có tí lực công kích nào —— đồng thời khi thi triển pháp thuật khoảng cách cũng rất ngắn, nhưng nó có một cái ưu điểm cực lớn —— đó là có thể bảo mệnh a!

Chỉ cần linh lực dư dả, là có thể triệu hồi ra tường đất dày mấy trượng! Chẳng những có thể ngăn trở được linh thuật của địch nhân phóng tới, mà thậm chí còn có thể cản trở được sự truy kích của địch nhân, sau đó bản thân mình sẽ thôi động thuật Ngự Phong để đào tẩu!

Đơn giản chính là một bộ combo bảo mệnh hoàn mỹ!

Kỳ thật ngay từ đầu Hứa Dương lại có phần nghiêng về khuynh hướng thuật Hàn Thủy hơn —— loại linh thuật này có thể làm đông cứng địch nhân, giảm tốc độ xuống. Song khi hắn nhìn thấy thuật Hàn Thủy yêu cầu thấp nhất là Luyện Khí Ngũ Trọng mới có thể tu tập được, vì vậy cũng chỉ đành có thể lựa chọn cánh cửa thuật Thạch Bích cực thấp mà thôi.

Hứa Dương ngắm nhìn giá gỗ cất giữ linh thuật cao giai bên trong, cuối cùng cũng không có đi qua xem xét.

Gần một nửa trong số linh thuật sơ giai đã có yêu cầu là Luyện Khí Tứ Trọng đến Ngũ Trọng trở lên mới có thể tu luyện được, linh thuật trung giai chỉ sợ phải cất bước từ Thất Mạch cảnh, đi xem qua một lần cũng không có ý nghĩa gì.

Tu luyện cùng làm người, chân đạp thực địa mới là quan trọng nhất.

Hai đệ tử Phồn Trân Điện kia vẫn còn kiên trì đứng ở một bên chưa từng rời đi, lúc này mới dẫn Hứa Dương đi tới phía bắc đại điện, nhìn về phía một tên đệ tử quản sự nói "Hứa sư đệ, ngươi cần linh thuật nào, nói cho Hạng sư tỷ một tiếng là được. Sau khi nàng khấu trừ công tích tông môn của ngươi, thì sẽ đưa bản gốc linh thuật cho ngươi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.