Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 406: C406: Ông bà tô cảm khái



Lúc bắt đầu nghỉ thức cắt băng khai trương, Tân Lãng tránh nhận điện thoại, bởi vì đó là lúc ông bà Tân gửi quà đến. Phần quà này là tám lẵng hoa lớn, quà này cùng quà của Tô Vĩnh Thắng cũng giống nhau, bọn họ cũng tặng tám lãng hoa.

Mười sáu lẳng hoa, vừa vặn bày ở hai bên thảm đỏ. Từ cửa sân kéo dài đến cửa chính.

Đám bạn cùng phòng của Tân Lãng mang đến rất nhiều pháo. Bởi vì trong thành phố không cho phép dùng pháo hoa và pháo nổ, cho nên bọn họ mua pháo giấy sinh nhật. Loại này cũng sẽ phát ra tiếng nổ, ngoài ra còn kèm theo các loại dây ruy băng và giấy nhỏ màu sắc rực rỡ được bắn ra. Hiệu quả so với pháo hoa thì cũng không khác nhau là mấy.

Lúc nghĩ thức bắt đầu, nhóm Dương Bân kêu nhóm Lưu Hi tạo thành tố hợp sáu người, mỗi người cầm một cây pháo giấy và đứng ở một bên, chờ sau khi cắt băng xong thì sẽ đồng thời kéo nổ pháo giấy.

Đúng 8:68, Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm đã vào chỗ, Tô Vĩnh Thẳng xem như người chủ trì, ông đang cầm micro chỉ chờ giành để tuyên bố.

Đúng lúc này, cửa sân đột nhiên xuất hiện một đám người, còn có rất nhiều người xách lắng hoa cùng đủ các loại cây và vật trang trí chiêu tài đem đến.

“Tần đại sư! Tân phu nhân! Hôm nay là ngày lành tháng tốt, chúng tôi lại không mời mà đến tham gia náo nhiệt, mong hai vị không chê” Người nói chính là Ninh Hoàng Đạt.

Bên cạnh Ninh Hoàng Đạt còn có Lương Nghiễm Lai, Thạch Hậu Vinh cùng Vương Thế Duy.

Lần này là do Ninh Hoành Đạt phát hiện, nhà hàng Tụ Đức Toàn của ông cũng ở gần đó. Nghe nói bên này có công ty mới khai trương nên hỏi thăm một chút thì mới biết là của vợ Tân Lãng mở. Thế là ông ta tranh thủ gọi điện cho Thạch Vinh Hậu thông báo chuyện này.


Lần trước sinh nhật của Tần Lãng là Thạch Vinh Hậu gọi điện thông báo, lần này coi như Ninh Hoàng Đạt trả lại cho bên thông gia một ân tình.

Mà lần này, bọn họ còn gọi theo cả Vương Thế Duy.

Hôm sinh nhật Tân Lãng, Lương Nghiễm Lai cùng Thạch Vinh Hậu đều đến. Thạch Vinh Hậu chỉ nghĩ đến bên thông gia, quên không thông báo cho Vương Thế Duy. Về sau lúc bọn họ tụ tập ăn uống, Vương Thế Duy biết chuyện này, giọng điệu trách móc. Nói hai người bọn họ không nghĩ tới hắn, làm hắn không chúc sinh nhật được cho Tân đại sư.

Cho nên lần này Thạch Vinh Hậu đặc biệt thông báo cho Vương Thế Duy. Thế là bốn người bọn họ cùng nhau tiến vào chúc mừng.

Hôm nay là nghỉ thức cắt băng, Tô Thi Hàm vốn dĩ không muốn làm náo nhiệt như vậy. Dù sao cô cũng chỉ mới lập nghiệp, vừa mới tiến vào vòng tròn làm nghề phim hoạt hình này chưa lâu, không có nhân mạch cũng không có tác phẩm cơ sở. Cho nên cô nghĩ lần này gọi bạn bè đến náo nhiệt một chút là được rồi.

Chính vì vậy, Tân Lãng cũng không mời người khác đến. Thế nhưng bốn người trước mặt đều là những người có máu mặt, bọn họ vừa đến thì ngoài cửa vào lập tức bị những chiếc xe sang trọng vây quanh. Rất đông người ham vui chạy theo mấy chiếc xe đó, cho nên hiện tại bên ngoài sân nhỏ rất náo.

Tô Thi Hàm hoàn toàn không nghĩ tới buổi lễ khai trương hôm nay lại tưng bừng như vậy, người làm bà chủ như cô đây cũng thấy rất vui.

Chín giờ đúng, Tô Vĩnh Thẳng ổn định mọi người rồi bắt đầu phát biểu, Tần Lãng và Tô Thi Hàm lấy ra kéo vàng, cùng cắt dây đỏ trong tay.

Hai cái kéo vàng này là Tô Vĩnh Thắng cùng Phương Nhã Nhàn mấy ngày trước dạo phố mua được, xem như là quà mừng cho công ty của con gái.

Lúc Tô Thi Hàm nhận quà vô cùng vui vẻ. Cái kéo lớn như vậy, đều là bằng vàng hàng thật giá thật đó! Chờ nghỉ thức cắt băng kết thúc xong thì có thể bán lại để đổi lấy tiền rồi.

Tần Lãng giờ nhìn cái kéo này, lại nghĩ đến vợ mình lúc ấy lộ ra bộ dạng tham tiền, khả ái như thế nào.

“Chúc mừng ông chủ Tần, chúc mừng bà chủ Tô!”

“Chúc mừng Văn Hóa Hàm Lãng khai trương đại cát, làm ăn tốt đẹp, ngày thu ngàn vàng!"

“Chúc ông chủ Tăn cùng bà chủ Tô tương lai sáng lạn, tiền đồ như gấm!"


Trong âm thanh chúc phúc của mọi người, Tần Lãng cùng Tô Thi Hàm kéo tấm lụa đỏ xuống, để lộ tấm bảng hiệu của Văn Hóa Hàm Lãng.

Tô Vĩnh Thắng lúc này đứng dưới đài cùng Phương Nhã Nhàn. Nhìn xem bên trên con gái cùng con rể, ông cảm thấy sống mũi có chút cay cay.

Loại trường hợp thế này, ông đã từng này tuổi nếu cảm động đến rơi lệ thật sẽ khiến người ta chê cười. Thế là Tô Vĩnh Thắng tranh thủ thời gian ngẩng đầu, kích động nắm tay vợ mình: “Vợ à! Bà có vui không?”

Phương Nhã Nhàn gật đầu, giọng nói hết sức kích. động: "Vui chứ! Nhìn thấy con gái có sự nghiệp của riêng mình, chúng ta làm cha mẹ sao có thể không vui!"

“Mà ông xem, nghỉ thức khai trương hôm nay thật náo nhiệt nha. Thi Hàm của chúng ta đi theo Tần Lãng, thật sự là phúc khí lớn, cuộc sống sau này khẳng định sẽ càng ngày càng tốt"

Tô Vĩnh Thắng gật đầu, nói: “Đúng vậy! Có Tần Lãng, tương lai Thi Hàm khẳng định sẽ là tiền đồ như gấm, một mảnh sáng lạng”

Nghĩ thức khai trương kết thúc nhưng không khí náo nhiệt vẫn tiếp tục. Tân Lãng qua bên kia cùng, nhóm Lương Nghiễm Lai nói chuyện, Tô Thi Hàm chỉ đi chào hỏi một tiếng, nghe bọn họ nói một phen chúc mừng rồi quay trở về bên cạnh cha mẹ.

Phương Nhã Nhàn nhìn con gái đi tới. Chủ động cầm tay con gái.

“Thi Hàm nhà chúng ta trưởng thành rồi, hiện tại cũng bắt đầu lập nghiệp làm bà chú!

“Mẹ vui mừng cho con, Thi Hàm à! Mặc dù con đường làm phim hoạt hình này không dễ dàng, thế nhưng mẹ tin tưởng con, mẹ tin tưởng rất nhanh có thể nhìn thấy tác phẩm của con trên TV”

“Cảm ơn mẹ, con sẽ cố gắng!" Tô Thi Hàm nhẹ nhàng ôm lấy mẹ.


Tô Vĩnh Thắng quay đầu nhìn khung cảnh bên ngoài, cười nói với con gái: "Thi Hàm! Cha cảm thấy, công ty của con nhất định sẽ thành công! Con nhìn hôm nay xem, chúng ta căn bản không có mời người tới, kết quả lại có cá một đám người tới chúc mừng. Có nhiều người chúc phúc như vậy, công ty nhất định sẽ mã đáo thành công”

“Mà lúc nấy cha còn nghe người ta nói công ty của mấy đứa không đơn giản, lại có thể mời được mấy ông chủ giá trị trên người đã hàng trăm triệu đến chúc mừng. Ở khu vực gần trường đại học công ty được như các con quả thật hiếm thấy, họ rất chờ mong biểu hiện của các con đó!”

Giá trị bản thân đến mấy trăm triệu chắc hắn là nói đến Vương Thế Duy. Vương Thế Duy ở Thượng Hải mở siêu thị để kinh doanh, dó đó tần suất xuất hiện khá cao cho nên trong đám người kia mới có người nhận ra ông ta.

Tô Thi Hàm nghe lời cha nói, nhìn Tăn Lãng phía bên kia, cười nói: “Bọn họ đều là nhìn mặt mũi Tần Lãng mà đến”

“Đây còn không phải là bởi vì Tân Lãng nhà con có bản lĩnh hay sao, bằng không những người này làm sao có thế trăm phương ngàn kế tìm cơ hội tặng quà cho các con để rút ngắn quan hệ!”

“Thương trường chính là như vậy. Việc mở rộng mối quan hệ rất quan trọng, cho nên Thi Hàm à. Con có Tăn Lãng một bên giúp đỡ, tương đương với ngọn gió đông vậy, chỉ cần con đủ cố gắng thì công ty tuyệt đối có thể đi lên” Tô Vĩnh Thẳng nói.

Ông nói những lời này, lập tức cho Tô Thi Hàm không ít lòng tin.

“Vâng! Con đã biết. Cha, con sẽ không phụ lòng kỳ vọng của mọi người, càng không phụ lòng sự tín nhiệm của chồng con. Con nhất định sẽ khiến công ty có chỗ đứng vững chắc, trở thành nữ cường nhân cứng cáp đứng bên chồng mình!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.