Ở Rể

Chương 353: C353: Bảo vệ nhà họ tần



Tội nhân?

Trong đầu Tiêu Lâm đã hỏi thăm đến họ hàng mấy đời của Tần phu nhân rồi. Tiêu Lâm thực sự không ngờ Tần phu nhân giờ này vẫn gọi hắn là tội nhân!

Chính hắn là người đã giấu binh phù thực sự.

Chính hắn đã giết Thi Si, Võ Si và Tân Cối để báo thù cho Tần Bát Phương!

Chính hắn là người gánh chịu nỗi đau của liên thần!

Bảo vệ nhà họ Tần!

Tại sao hắn lại là một tội nhân?

Sau trận chiến, Tiêu Lâm đã lấy lại được thính giác và thị giác nhưng vẫn cảm thấy đau đầu âm ỉ. Dịch Quy nói đây là di chứng của liên thần, phải mất một thời gian mới khỏi. Ban đầu đã cảm thấy không khỏe, Tân phu nhân mắng hắn là tội nhân lại khiến hắn càng bồn chồn hơn, cảm thấy chóng mặt và muốn nôn mửa!


"Trưởng tỷ, tại sao lại nói như vậy?" hoàng đế thần sắc bình tĩnh, không có vẻ gì là tức giận.

"Hắn giết Tần Gối! Còn làm giả binh phù! Vậy không phải tội nhân thì là gì?" Tân phu nhân vẫn giữ vững tôn nghiêm. Muốn bà ta đi cảm ơn một tên ở rể? Nằm mơi

"Trưởng tỷ có biết Tân Gối chết ở đâu không?"

Hoàng đế nhẹ giọng hỏi, xem ra Tiêu Lâm ra tay tàn sát Tống phủ, chuyện này Tần gia vẫn không hề hay biết.

"Không biết", Tân phu nhân hừ lạnh một tiếng, Tân Cối chết ở đâu thì quan trọng sao? Tần Cối là thân cận của Tần Bát Phương, Tiểu Lâm một mực nói Tần Cối giết Tân Bát Phương mà không có chứng cứ. Trên đời hiếm tìm được kẻ nào. gian ác ngậm máu phun người như vậy!

“Hắn ta chết ở Tống phủ”.

Giọng điệu của hoàng đế rất nhẹ nhàng, khi y nói lời này, vẻ mặt của các cận vệ xung quanh đều thay đổi.

Mọi người lập tức hiểu ra, Tống phủ là do Tiêu Lâm tàn sát?

Tần tướng quân và Tần phu nhân sắc mặt càng tái nhợt, Tiêu Lâm giết Thi Sï và Võ Si chưa đủ, còn tàn sát Tống phủ?

Bất giác, Tân phu nhân run lên, nhìn Tiêu Lâm với một tia sợ hãi trong mắt.

"Trưởng tỷ, Tần Gối quả thực là người của bọn chúng, hắn mai phục ở Tần phủ nhiều năm, vậy mà không ai phát hiện ra. Sau chuyện này hãy tự suy xét lại bản thân mình đi!"

Lời nói của hoàng đế đã hoàn toàn xóa bỏ tội lỗi của Tiêu Lâm. Ngoài ra, lời nói của hoàng đế còn đầy trách móc khiến sắc mặt của Tần tướng quân và Tân phu nhân lúc này đều xanh mét.

Từ đầu đến cuối, hoàng đế chỉ nhẹ nhàng gật đầu với Tiêu Lâm, không có bất kỳ lời khen ngợi hay ban thưởng nào, sau khi giải trừ mối nghi ngờ cho Tiêu Lâm, y quay người rời đi.


"Cung tiễn Bệ hạ!"

Cái chết của hai vị vương gia chắc chắn sẽ gây ra náo loạn trong triều đình, hoàng đế phải về cung xử lý.

Tần phủ yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, người nhà họ Tân đều chưa kịp phản ứng lại.

Hoàng đế rời đi đã lâu, bọn họ vẫn quỳ trên mặt đất.

Mọi chuyện quá đột ngột, Tân Bát Phương chết, Tân Phượng Uyển biến mất, binh phù đột nhiên bị cướp, Tần Cối là kẻ phản bội, mọi việc khiến Tần gia không kịp trở tay.

Ngụy giám quốc đã sớm mưu tính mọi chuyện, người nhà Tần gia chỉ biết đánh giết trên chiến trường, nhưng lại không hề có kinh nghiệm trong việc đấu đá trong triều đình. Cho nên, việc bị lão hồ ly Nguy giám quốc dắt mũi là hết sức bình thường.

Đến hoàng đế cơ trí hơn người lại vô cùng cảnh giác với Ngụy giám quốc như vậy mà còn có khi đỡ không nổi đòn tấn công của lão, huống chỉ là Tân gia ngây thơ?

Tiêu Lâm đau đầu ngồi xuống ghế, Dịch Quy xoa xoa bả vai và lưng cho hắn. Cơn đau của liên thần giống như bệnh đau đầu, huyệt Thái Dương giật giật như kéo căng các kinh mạch ở đầu khiến người ta đứng ngồi không yên. Những thứ nhìn thấy, những âm thanh nghe được đều được phóng to gấp nhiều lần.

Một số người không thể chịu đựng được nỗi đau liên thần và đã tự sát.


Nhưng chỉ cần vượt qua giai đoạn này, sau này Tiêu Lâm liên thần với Bạch Khởi sẽ không bị đau đớn như vậy nữa. Việc gì lần đầu tiên mà chẳng đau cơ chứ.

“Những gì cháu nói có thể dễ dàng khiến người khác cho rằng ta và Bạch Khởi có quan hệ không đúng mực".

Lúc này mà Tiêu Lâm vẫn không quên tấu hài, Dịch Quy đỏ mặt nói: "Thúc tổ, ở đây nhiều người như vậy, chú ý hình tượng của mình đi".

Nhiều người?

Tiêu Lâm liếc nhìn Tần gia vẫn còn bối rối và khinh thường gạt đi.

“Tiêu Lâm!"

Tần phu nhân đột nhiên hét lớn, giọng nói của bà ta vốn đã chói tai, Tiêu Lâm lúc này vẫn còn đau đớn vì liên thần nên cảm giác như nghe thấy tiếng sấm nổ bên tai, khiến hắn trợn mắt nhe răng vì đau.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.