Ở Rể

Chương 89: C89: Gia tộc họ dịch



Côn Ngô Các cực kỳ nổi tiếng vào thời nhà Nguy.

Nói đến chế tác kiếm, nếu Côn Ngô Các là thứ hai thì không ai dám xưng là thứ nhất.

Gia tộc họ Dịch ở Côn Ngô Các cũng có tiếng tăm lẫy lừng. Đó là một gia tộc thịnh vượng, phú quý hiển hách, giàu có bậc nhất đất nước.

Nhà họ Dịch ba đời không có ai vào làm quan trong triều đình, nhưng trong triều không ai là không biết tới gia tộc này.

Thuật làm kiếm của họ đã khiến sức mạnh quân sự của nhà Ngụy tăng lên hai bậc, hoàng đế cũng rất coi trọng nhà họ Dịch.

Nhà họ Dịch có ảnh hưởng sâu rộng đối với Đại Nguy.

Ngay cả thanh kiếm trong tay Tân Phong cũng là do nhà họ Dịch đã truyền lại kỹ thuật làm kiếm cho triều đình, nhờ đó triều đình mới có thể tạo ra một thanh kiếm tốt như vậy.

Vị chưởng môn hiện tại của Côn Ngô Các nổi tiếng là lạnh lùng và kiêu ngạo, không qua lại với quan viên trong triều đình.


Có tin đồn rằng gia tộc duy nhất nhà họ Dịch chịu qua lại ở kinh thành chính là hoàng tộc, còn tất cả các gia tộc khác họ đều không coi ra gì.

Trước đây Tân gia và Chu gia đều không thể mời được vị Phật sống này.

Vậy mà bây giờ Dịch Quy lại tự nhận là bạn của Tiêu Lâm rồi đích thân tìm đến cửa?

Tần Phong chỉnh lại quần áo, chào Chu Hành rồi nói: "Chu công tử, xin thứ lỗi cho ta thất lễ. Ta phải qua đó chào hỏi Dịch tiên sinh”.



Dịch Quy tuổi còn trẻ nhưng đã là người đứng đầu Côn Ngô Các, địa vị của y cao quý hơn nhiều so với một thiếu gia nhà giàu như Chu Hành.

Vậy nên, việc Tân Phong bỏ hắn ta lại để chào đón vị khách quý này là điều hết sức bình thường.

Chu Hành ôm một cục tức, ngồi xuống uống một ngụm trà lớn. Hắn ta ngồi trong sảnh phụ, trong lòng ngổn ngang vô số suy nghĩ, trong lòng có cảm giác không vui!

Tiêu Lâm này có tài đức gì mà lại ôm được chân nhân vật lớn như Dịch Quy?

Sự xuất hiện của Dịch Quy khiến Tân lão thái thái cuống hết cả lên.

Tần gia là gia tộc tướng quân, rất coi trọng binh khí.


Binh khí đứng thứ nhất rồi mới tới tiền tài và danh vọng.

Những người chế tạo vũ khí đối với họ là quý nhân trong số các quý nhân.

Côn Ngô Các có thể gọi là tổ tiên của thuật rèn kiếm ở Đại Nguy.

Cũng không quá lời khi nói rằng mọi thanh trường kiếm được quân đội của Tần gia sử dụng đều đến từ nhà họ Dịch.

Dịch Quy và Tân Phong nói chuyện vui vẻ một lúc, Tân lão thái thái vội vàng chạy tới: “Thất lễ, thất lễ, lão thân không đích thân nghênh đón Dịch công tử từ xa, đúng là thất lễ”.

Tân Phong sắc mặt có chút khó coi, lão thái thái nhìn thấy nhưng chẳng buồn quan tâm, vội vã mời Dịch Quy ngồi xuống.

Trên chiếc bàn trong chính điện được bày ra năm trăm lạng vàng, mấy hộp trang sức cao cấp và sơn hào hải vị đắt tiền, Tần lão thái thái đon đả nói: “Dịch công tử, sao lại khách sáo thế này. Cậu tới Tân phủ chúng tôi đã là một vinh dự và niềm tự hào của chúng tôi, Tân Thị nhờ đó cũng được thơm lây".

"Lão thái thái khách sáo rồi. Tôi tới đây là do có một vị huynh đệ đang sống ở nhà họ Tần. Vốn tôi định hôm nay tới †ìm huynh ấy nhưng huynh ấy lại không có nhà. Những món quà này là quà gặp mặt tôi tặng cho huynh ấy. Chỉ là vài món đồ tâm thường, không có gì to tát cả".

Dịch Quy nho nhã như ngọc, khí chất đ ĩnh đạc như một bậc quân tử. Tần lão thái thái nghe xong thì không khỏi sửng sốt, đây không phải là quà tặng cho Tần phủ sao?

Bà ta liếc nhìn Tân Phong, gượng cười che đi sự xấu hổ của mình: "Dịch công tử có huynh đệ ở trong Tần phủ sao? Là do tôi sơ suất, không lưu ý đến điểm này. Xin hỏi vị huynh đệ đó của công tử là ai?"


"Thưa lão thái thái, huynh đệ của Dịch mỗ tên Tiêu Lâm, hiện đang sống ở Tân phủ".

Tần lão thái thái nhất thời không kịp phản ứng, vẻ mặt cũng kinh ngạc hệt như Tân Phong.

Lồ ng ngực bà ta phập phồng dữ dội, bà ta cân nhắc một lát rồi cau mày nói: “Dịch công tử, Tiêu Lâm quả thực là con rể của nhà họ Tần. Tuy nhiên người này mồm mép giảo hoạt, quỷ kế đa đoan. Dịch công tử coi hắn ta là bạn, lẽ nào là bị cái lưỡi không xương của hắn lừa gạt sao?”

Dịch Quy không khỏi có chút kinh ngạc khi Tân lão thái thái đánh giá cháu rể của mình như vậy.

Tần gia là một gia tộc tướng quân, lẽ ra phải có phong thái hào sảng khí khái, thế nhưng cách Tân lão thái thái đánh giá Tiêu Lâm có vẻ rất tiêu cực và phiến diện, còn chẳng buồn nói giảm nói tránh.

Tần Phong lén nháy mắt ra hiệu với Tần lão thái thái, ý nói không được nói xấu Tiêu Lâm trước mặt Dịch Quy.

Vừa rồi hắn †a đã nói chuyện với Dịch Quy, Dịch Quy rất ngưỡng mộ Tiêu Lâm, lại còn hết lời ngợi khen Tiêu Lâm là người tài có tiền đồ rộng mở.

Vậy mà giờ Tần lão thái thái lại chà đạp Tiêu Lâm dưới đất như vậy, Dịch Quy tỏ ra không vui ra mặt.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.