Ở Riêng Thì Có Làm Sao?

Chương 2



Tân Vi Ny dựa vào sức bật của mình, dưới sự giám sát của Tiểu Lam, cuối cùng ở tối thứ Sáu thuận lợi giao nộp bản thảo, vạn tuế!

Thứ Bảy, Tân Vi Ny sáng sớm liền rời giường, ở bên cửa sổ chờ, sau khi xác nhận xe xủa Triệu Thừa Quốc rời khỏi nhà, cô vội vàng cầm lấy chiếc túi có áo tắm nới mua ra cửa, nhưng ở cửa lại bị dì Vương bắt sống.

Dì Vương càng nhìn càng không vừa mắt, lại niệm vài câu. "Đó là nhà của con, con là danh chính ngôn thuận Triệu phu nhân, không cần mỗi lần đều phải thừa dịp trong nhà không có người lớn mới dám trở về."

Tân Vi Ny thở dài. Đồng dạng đề tài nhất định phải mỗi ngày đều lôi ra bàn luận vài lần sao?

"Dì Vương, như bây giờ không tốt sao? Bình tĩnh sống qua ngày......"

Dì Vương thở dài, lôi kéo või mu bàn tay cô. Bảy năm, bà sớm đem Vi Ny trở thành con gái của mình, nói cô, kỳ thật cũng là vì tốt cho cô. "Con cảm thấy bình tĩnh, Triệu nghị viên sẽ cảm thấy bình tĩnh sao? Công việc đã bận rộn rất nhiều, cậu ấy nhất định cũng hy vọng vợ mình có thể ở bên cạnh, cho dù là đấu võ mồm cũng tốt, con người, là cần có người mình yêu ở bên."

Tân Vi Ny đau khổ cười.

Đối mặt với dì Vương, cô không cần dối trá làm bộ, đã thói quen nói hết tâm sự ra với bà. "Nói thực ra, nói cuộc sống bình tĩnh cũng chỉ là cái cớ, đều đã bảy năm, cho dù con muốn thay đổi, cũng không biết nên làm như thế nào...... Có lẽ trong lòng anh ấy cũng có ý tưởng khác......"

Cô có chút hỗn loạn, nói là trốn tránh sao? Cô xác thực có ý tưởng này, con người có khi chính là như vậy, một khi muốn thay đổi chuyện đã thành thói quen, ngược lại sẽ trở nên không biết theo ai, cho dù biết đây có lẽ là thói quen xấu, nhưng chính là không muốn đối mặt.

Bảo trì hiện trạng không phải tốt lắm sao? Mọi người đều vui vẻ, ai cũng không thấy áp lực......

Cô biết chính mình ý tưởng thực đà điểu. (Trốn tránh)

Dì Vương mở lớn mắt. "Phật tổ phù hộ, con làm sao có thể cho rằng Triệu nghị viên có ý tưởng khác chứ? Cậu ấy chính là nam nhân di tình nhất mà dì từng thấy, nếu con gặp phải nam nhân khác, cho dù bộ dạng con có xinh đẹp mấy, dáng người tốt mấy, không được gặp còn chứa một bụng tức tối, con đã sớm bị bỏ rồi! Triệu nghị viên trong lòng chỉ có con, con phải biết quý trọng!"

Nguyên bản hẳn là đề tài thực nghiêm túc trọng tâm, Tân Vi Ny nhìn thấy dì Vương kích động đến mức đỏ mặt cổ nổi gân, không khỏi cười to. "Xem ra Triệu nghị viên lại tăng lương cho dì đúng không?"

Dì Vương bạo phát, hai tay chống hông. "Tăng lương chính là vừa đúng dịp mà thôi, mỗi ngày ta đều nói con chẳng lẽ đều là phí công phí sức sao?"

Dì Vương luôn làm hết chức trách, đương nhiên tuyệt đối không phải liên quan đến chuyện tăng lương, cô biết dì Vương rất quan tâm đến mình, trong quan niệm của bà, ở riêng chính là vợ chồng cãi nhau, tách ra một thời gian để bình tĩnh, nhưng tuyệt đối không phải bình tĩnh tận bảy năm.

Tân Vi Ny giúp bà vỗ vỗ lưng, thuận thuận cơn tức của bà. "Được rồi được rồi, ngài cũng đừng tức giận, con đến đó trước nha, Hạo Hạo ngày hôm qua tan học về nhà, nói cho con hôm nay phải cầm áo tắm sang, nó muốn dạy con bơi lội, áo tắm cũng là Tiểu Lam giúp con mua. Tiểu Lam thực sự rất lợi hại, vừa chăm chú giám sát con viết bản thảo còn có thể tìm người giúp con mua áo tắm nữa, ai nha, Hạo Hạo dạy con bơi lội nhất định sẽ nói lảm nhảm, đứa bé kia tựa như ông cụ non ấy......" Đây là Tân Vi Ny ngọt ngào oán giận.

Trang 2 / 8

"Đúng rồi, dì Vương, buổi chiều con sẽ lái xe cùng bọn nhỉ đi đón dì, dì không cần tự mình mua một đống đồ rồi đón xe công cộng lên núi đâu."

Hôm nay, miếu thờ dì Vương thường đi lễ Phật có pháp hội, mỗi lần bà đi, trên đường về có thói quen mua một đống này nọ mang lên núi, bởi vậy Tân Vi Ny mới phải nói rõ như vậy.

Sau khi chào tạm biệt dì Vương, Tân Vi Ny lập tức đi đến Triệu gia.

Triệu gia là chính trị thế gia, nam chủ nhân mấy đời đều là quan ngoại giao, gia thế bối cảnh tốt, nơi  ở tất nhiên cũng tốt.

Biệt thự trên Dương Minh Sơn là nhà chính của Triệu gia, nội thành còn có điền sản khác, nơi cô đang ở bây giờ cũng là năm đó Triệu Thừa Quốc đặc biệt mua cho cô, cho dù giữa vợ chồng có vấn đề, nhưng phải ưu tiên suy tính cho bọn nhỏ, đây là nguyên nhân chính sau khi hai người ở riêng còn có thể làm láng giềng của nhau.

Nói thật, ở riêng lâu như vậy, cô đương nhiên cũng đã nghĩ qua có phải nên đi đến con đường ly hôn hay không, mẹ chồng đã từng giấu  Triệu Thừa Quốc lén tìm cô nói qua thiệt nhiều lần. Mẹ chồng không có gì không đúng, bà chỉ là đang đòi quyền lợi cho con trai mình, huống hồ cô yêu anh, cũng hy vọng anh có thể gặp được nữ nhân càng thích hợp với anh, hơn nữa còn có thể trợ giúp cho sự nghiệp của anh, chính là......

Cô không thể buông tay anh.

Cô biết chính mình thực ích kỷ, vẫn mãi chiếm cứ vị trí Triệu phu nhân này, bởi vì tầm quan trọng của nam nhân ở trong lòng cô, những năm gần đây chưa từng giảm bớt. Cô biết rõ như vậy không tốt, nhưng cũng không thể buông tay được, chỉ có thể giống như con rùa rụt cổ vào trong chiếc mai an toàn.

Nếu có một ngày, người đưa ra đề nghị kết thúc cuộc hôn nhân này là anh, cô nên đối mặt thế nào đây?

"Mẹ!"

Nhị Nhị chạy vào trong lòng cô, Tân Vi Ny nhanh chóng lấy lại tinh thần. Nhị Nhị thực vui vẻ, cô bé từng nói qua, hy vọng mẹ có thể ở lại ở trong này không cần rời đi nữa.

"Hi, bảo bối."

Tân Vi Ny ngồi xổm xuống ôn nhu mà nhìn hai đứa bé, trên mặt Hạo Hạo cũng có tươi cười, khó được không có bày một tấm mặt lãnh khốc.

Tân Vi Ny xoa tóc con. "Hảo tâm dạy mẹ bơi lội như vậy a?"

Hạo Hạo nhún vai, lại bắt đầu đùa giỡn lãnh khốc. "Mỗi người đều phải học bơi, đây là để tự cứu lấy bản thân mình, Nhị Nhị cũng biết bơi, đương nhiên mẹ cũng phải học. Nếu mẹ đã không muốn học cùng người khác, vậy thì con đành phải dạy mẹ thôi!"

Tân Vi Ny cười to. "Ông cụ non."

Hai đứa bé đã sớm thay áo tắm, bùm một cáu nhảy vào trong bể bơi bắt đầu bơi lội, có quản gia cùng người hầu trông coi, vì thế Tân Vi Ny yên tâm mà đi đến phòng Nhị Nhị thay quần áo.

Vì sao không đi phòng ngủ chính đâu?

Coi như xong, chỉ nhìn đến bể bơi cô đã nhịn không được nghĩ linh tinh, tưởng tượng cảnh anh lòe lòe tỏa sáng dưới ánh mặt trời, cơ ngực vân da rắn chắc, còn nói gì đến chuyện vào phòng anh? Thôi không dám nghĩ nữa......

Trang 3 / 8

Chắc cô nên đi theo con đường ngây thơ trong sáng, không viết cảnh giường chiếu nữa, miễn cho chính mình mỗi lần đều nhập diễn quá sâu, lại miên man suy nghĩ...... Không sai, không viết cảnh giường chiếu sẽ không cần nhìn lén anh bơi lội, đỡ phải phiền toái.

Tân Vi Ny nhìn quanh phòng con gái. Đôi song sinh đều có phòng riêng, trong phòng bài trí ấm áp, tràn ngập tình yêu.

Trưởng bối Triệu gia không thích cô, lại cực kỳ yêu thương hai đứa bé, nhưng cũng không cưng chiều quá đáng. Hạo Hạo cùng Nhị Nhị đều là đứa bé hiểu chuyện có lễ phép.

Cô mở ra túi giấy của công ty bách hoá có chứa áo tắm, vừa mở ra, quả thực hồn phi phách tán.

Cô run rẩy cầm bikini thiếu vải đến đáng thương lên, trên áo tắm trắng có in hình hoa dâm bụt nở rộ, quai áo lại là loại dây buộc vòng lên cổ...... Trời ạ, cô muốn thét chói tai!

Cô tức giận lấy di động ra, bấm số Tiểu Lam.

"Thối Tiểu Lam, anh giúp tôi mua bikini à?" Tân Vi Ny tức giận kháng nghị.

"Ha ha, tân lão đại, đây chính là mode mới nhất đang hot mùa hè năm nay, ngài không thích sao? Tôi cảm thấy rất đẹp nha, còn đặc biệt chỉ định muội muội đi mua đấy!"

Tân Vi Ny nắm chặt nắm đấm, sắp rít gào. "Anh có thể mua áo tắm một mảnh, tôi không tin loại áo tắm một mảnh không có kiểu mới!"

"Cắt, áo tắm một mảnh là để trẻ con mặc, em là thục nữ nha, cũng không phải trẻ con, mặc áo tắm một mảnh cái gì chứ~~" Tiểu Lam giải thích nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

"Tiểu Lam! Anh thật sự là......"

Thôi thôi, sau khi kết thúc cuộc gọi với Tiểu Lam có thể khiến người khác tức chết, cô bắt đầu thay quần áo. Hừ, bikini thì bikini, dù sao chỉ có tiểu hài tử nhìn, bà Triệu quản gia cùng giúp việc đều là nữ, cô sợ cái gì?!

Nhưng mà, không nghĩ tới còn có chuyện càng làm cho cô hồn phi phách tán hơn đã xảy ra.

Khi cô thay xong áo tắm, nghĩ thông suốt phóng khoáng đi đến bể bơi, nam nhân hẳn là phải đến Cao Hùng đi công tác cư nhiên đã sớm thay xong quần bơi gợi cảm, đang ở trong bể bơi chơi đùa cùng Nhị Nhị.

Tân Vi Ny sợ chết khiếp. Không thể nào? Cô lập tức nâng tay che ngực, sau đó xoay người muốn chạy......

"Muốn đi chỗ nào?"

Hạo Hạo rất có tư thế của giám ngục, đứng ở phía sau cô.

Tân Vi Ny sợ hãi rụt rè nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ. "Sao ba con đã trở lại?!"

"Không biết." Hạo Hạo rất tuấn tú nhún vai, hai tay giơ lên hai bên.

Kỳ thực ngay khi lão mẹ lên lầu thay quần áo, lão ba đã trở lại, cậu cũng rất hiếu kỳ sao lão ba chơi bóng lại nhanh trở về như vậy, nhưng mà ở trong lòng lão ba, tựa hồ lão mẹ còn quan trọng hơn hết thảy, lão ba căn bản không đi chơi bóng thì đúng hơn!

Tân Vi Ny dọa ra một thân mồ hôi lạnh. "Vậy ba cùng các con là tốt rồi, mẹ đi về trước......"

Mắt thấy lão mẹ muốn chạy, Hạo Hạo sử xuất tuyệt chiêu, miệng bĩu bĩu. "Mẹ muốn đi về?"

Trang 4 / 8

Tân Vi Ny đi vội vã chạy, tiểu hài tử làm nũng cũng vô dụng. "Ai nha, dù sao ba con đã ở đây, ba cùng các con là được rồi, bơi lội xong con lại dẫn Nhị Nhị đến chỗ mẹ uống canh đậu xanh mát lạnh nha......"

"Mẹ......" Ra vẻ ủy khuất Hạo Hạo sử xuất tối tuyệt chiêu, rưng rưng nước mắt, triệt để lợi dụng ưu thế của đứa bé. "Nhưng là, con và em gái hẹn mẹ cùng bơi lội mà, không phải cùng lão ba......"

"Nha ~~" Tân Vi Ny trúng kế ôm ngực, đau lòng thiếu chút vỡ thành nảnh nhỏ. Hạo Hạo thích giả vờ lãnh khốc cũng thực kiên cường, rất ít khi yếu thế. Cô ngồi xổm xuống, nhìn thẳng hai mắt rưng rưng của Hạo Hạo. "Con trai, mẹ không quay về, mẹ cùng con bơi lội nha."

Tân Vi Ny luyến tiếc ôm lấy con, không thấy được vẻ mặt tươi cười đạt được thành công của Hạo Hạo. Nước mắt cùng ủy khuất đều là cố nặn ra, chỉ có lão mẹ tin, ha ha!

"Chúng ta đi bơi lội đi!"

Hạo Hạo lôi kéo tay mẹ đi bước một về phía bể bơi. Biết ngay sẽ như vậy, lão mẹ vừa nhìn thấy lão ba liền muốn biến thành người máy cứng ngắc, bất quá không sao cả, lão ba nuốn đem lão mẹ lừa về nhà, cậu cùng Nhị Nhị càng vui vẻ.

Triệu Thừa Quốc vừa nhìn thấy Tân Vi Ny, lập tức liền giống như bị hung hăng đánh một quyền.

Anh nhìn da thịt trắng nõn non mềm của cô, áo tắm thiếu vải không che được hết thân hình linh lung mạn diệu của cô, khuôn mặt kiều diễm cùng đôi môi khêu gợi làm cho cô càng nhìn càng xinh đẹp quyến rũ, trên mặt cô lại ngượng ngùng cười yếu ớt, dáng vẻ kia tuyệt đối sẽ khiến nam nhân đại phát thú tính.

Anh thở dài, cảm thấy chính mình khẳng định là điên rồi, bước đầu tiên truy hồi bà xã lại chọn ở bể bơi? Anh hít sâu, cố gắng lấy lại lú trí.

"Sớm." Anh chào hỏi.

Dưới ánh mặt trời, cơ ngực sôi sục rắn chắc đang câu dẫn cô, nha, trời ạ, nhìn lén qua kính viễn vọng cùng nhìn thấy thực tế có hiệu quả kích thích hoàn toàn bất đồng, này còn muốn làm cho người ta sống hay không đây! Tân Vi Ny tim đập nhanh hơn, cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, hai gò má nóng lên......

"Không phải anh đi công tác sao?" Đáng giận, cô rõ ràng nhìn thấy xe của anh đã rời đi!

"Anh nhận được điện thoại, lâm thời huỷ bỏ."

Vốn kế hoạch đã được định sẵn, nhưng đêm qua anh chủ động huỷ bỏ, sáng nay anh chỉ đi lòng vòng ở xung quanh đây, chờ Triệu quản gia thông báo cô đến, anh liền đi theo trở về.

Vợ trở về nhà, sao anh có thể còn có tâm tình chơi bóng cùng người khác được?

"Con nói em muốn học bơi?"

"A...... Ách...... Ân......"

Hạo Hạo thúc giục mẹ xuống nước. "Mẹ, làm cho lão ba dạy mẹ được không, con và Nhị Nhị đều là ba ba dạy."

Tân Vi Ny trừng to mắt, không bị dọa chết đã may rồi, còn dạy bơi lội? Nói đùa, sao cô có thể có tứ chi tiếp xúc với anh?

Cô cười ngượng. "Ha ha a, không cần, không cần! Mẹ dùng phao là được rồi, dùng phao là được rồi......"

"Mẹ, xuống đây ~~ xuống đây đi ~~"

Trang 5 / 8

Ngay cả Nhị Nhị cũng bắt đầu nhiệt tình kêu gọi, giờ thì cung đã lên dây, cô còn có thể không xuống nước sao?

"Nhưng mà......"

"Mẹ, xuống dưới đi ~~"

"Được, mẹ xuống dưới......"

Tân Vi Ny lóng ngóng xuống nước, ở trước mặt anh, cho dù mặc áo giáp cũng vẫn thấy khẩn trương, huống chi là bikini không có gì che lấp?

Nhưng mà, một người càng khẩn trương cơ bắp càng cứng ngắc, cô cũng không sợ nước, mà là sợ người đang chờ cô trong bể bơi, cô nắm chặt tay con, Hạo Hạo cũng chỉ có thể đi theo cô xuống nước.

"Mẹ, mẹ có cần nắm tay của con chặt như vậy không?" Hạo Hạo kháng nghị, cảm giác lão mẹ muốn đem cậy trở thành phao cứu sinh.

"Mẹ sợ mà!" Tân Vi Ny trừng mắt liếc nhìn con một cái. Đứa nhỏ này chính là không tri kỷ như vậy.

"Sợ?" Hạo Hạo trộm cười hề hề. "Vậy thì ơn giản, để cho lão ba bảo hộ mẹ, me sẽ không sợ hãi a!"

Nói xong, Hạo Hạo tươi cười đẩy cô về phía anh, Tân Vi Ny nhất thời mất cân bằng, cả người ngã vào trong lồng ngực đang chờ đợi của Triệu Thừa Quốc.

Tân Vi Ny oa oa kêu lên, cô không biết bơi nên phản ứng đầu tiên chính là hoảng sợ ôm cổ anh. Nơi này mực nước cũng không sâu, chỉ tới ngực của cô, nhưng bởi vì Hạo Hạo đột nhiên ra tay làm cho cô không khống chế được, nhưng lại khiến cho Triệu Thừa Quốc trong lòng nở hoa. Xuân sắc trước mặt, chỉ cần cúi đầu, có thể đem bộ ngực sữamềm mại cùng nhũ câu khêu gợi của cô nhìn một cái không sót gì, những thứ này đã đủ để khiến anh mất lý trí, thuận theo bản năng đàn ông. Ánh mắt chăm chú nóng bỏng của anh lưu luyến ở giữa đôi gò bồng yêu kiều, bồi hồi ở đỉnh núi cùng khe rãnh, ánh mắt đói khát âu yếm cô.

Bàn tay to của anh ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, hai người từ phần eo trở xuống dán chặt mờ ám.

Tân Vi Ny giãy dụa, mặt đỏ bừng, xấu hổ đến nỗi ngay cả thở mạnh cũng không dám thở một chút.

"Xin lỗi......"

Anh nhìn thiên hạ trong lòng. Anh tưởng niệm cô biết bao, muốn ôm cô vào lòng biết bao, cô là người vợ trân ái của anh, cô là niềm hạnh phúc của anh, nhiều năm như vậy, ở vô số ban đêm anh đã chất vấn bản thân mình, năm đó anh làm như thế nào vậy, làm sao có thể để cho cô rời khỏi bên người mình?

Nhưng không cho cô rời đi, thì có thể làm sao bây giờ đâu?

Trong đôi mắt của Triệu Thừa Quốc hiện lên chua xót, rốt cuộc không nhịn được, bàn tay to của anh dán lên lưng co, ôn nhu mà đem cô ôm vào trong lòng, giữa hai người không còn khe hở, anh cúi đầu, đôi môi nóng rực phủ lên bờ vai trần run run của cô......

Cô đứng cứng ngắc, lệ ý tràn hốc mắt.

"Muốn học bơi lội sao?" Anh hỏi, tiếng nói khàn khàn.

Tân Vi Ny cứng rắn nở nụ cười. "Hạo Hạo nói học bơi lội là để tự cứu."

Cái ôm của anh vẫn giống như xưa, vẫn ôn nhu như vậy. Anh càng ôn nhu, cô càng cảm thấy rời xa nam nhân này là hành vi ngu ngốc. Nhưng mà cô vẫn không biết phải vượt qua sự nhát gan của mình như thế nào, một khi đã như vậy, thì không thể ỷ lại nam nhân này, lưu luyến càng sâu, càng khó tự kiềm chế, chính là càng thêm thống khổ......

Trang 6 / 8

Cô chậm rãi rời khỏi ôm ấp của anh, ngay cả nhìn cũng không dám ngẩng đầu nhìn anh liếc mắt một cái. "Hạo Hạo nói muốn dạy em bơi lội."

Triệu Thừa Quốc thấy cô né tránh, nhịn xuống xúc động, không bắt buộc cô đối mặt với tình cảm của nhau.

Bảy năm đều nhẫn nại được, không vội nhất thời.

Không khí mờ ám này vãn đang dập dờn, bể bơi lại có khách đến.

"Nghị viên."

Người đến là thư ký của Triệu Thừa Quốc, cũng là cô thư kí trong miệng bọn nhỏ.

Triệu Thừa Quốc là vật cách điện với scandal, tình huống hôn nhân luôn luôn khó bề phân biệt, mọi người làm việc cạnh anh đều biết anh cùng vợ đã ở riêng nhiều năm, nhưng đây là bí mật không thể đối ngoại công khai. Anh là ngôi sao tương lai của chính đàn, bề ngoài cao lớn suất khí, bằng cấp chính trị hoành tráng, gia thế bối cảnh quan ngoại giao, tương lai phát triển không có giới hạn, lại là ứng cử ciên sáng giá cho vị trí thị trưởng theo bình luận của các chính trị gia, đối mặt với nam nhân vĩ đại như thế, ai cũng muốn trình diễn tiết mục chim sẻ biến phượng hoàng, cho nên Lí Ngọc Chân sau khi làm thư ký chi nghị viên hai tháng, liền có rất nhiều ảo tưởng xinh đẹp lại lãng mạn đối với ông chủ.

Cô ta biết hôm nay nghị viên ở nhà cùng con, cho nên mang theo pizza đến thăn, còn mặc âu phục khêu gợi lộ đùi, trang điểm đẹp đẽ tinh xảo, vốn tưởng rằng sẽ cùng người trong lòng trải qua cuối tuần ngọt ngào, không nghĩ tới Triệu phu nhân ở riêng lại cũng ở trong bể bơi......

Nhưng Lí Ngọc Chân có thủ đoạn xã giao hoàn mỹ, cô ta vẫn có lễ tiếp đón. "Triệu phu nhân tốt."

Tân Vi Ny tuy rằng không giỏi xã giao, nhưng trực giác rất sâu sắc, cô có thể cảm nhận được thư ký Lí có ý với Triệu Thừa Quốc.

Dì Vương có nói qua, bên ngoài có rất nhiều người có ý với Triệu Thừa Quốc, chỉ có cô là người nên có ý nhất lại không có nửa điểm ý tưởng gì, không biết nên nói cô rất có cảm giác an toàn, hay là thần kinh không ổn định......

"Thư ký Lí, nhĩ hảo."

"Triệu phu nhân đến bơi lội à?"

Lí Ngọc Chân có tư thái của nữ chủ nhân.

"Đến cùng bọn nhỏ." Cô ngược lại giống một vị khách nhân khách khí.

Tân Vi Ny không có thói quen ngửa đầu nói chuyện với người khác, cô muốn lên bờ, lại cảm thấy tựa hồ ở trong nước có vẻ an toàn hơn, mà Lí Ngọc Chân nhìn đến dáng người tuyệt đẹp của cô, không khỏi ganh tị mấy phần.

"Tôi không biết Triệu phu nhân ở đây, không chuẩn bị nhiều điểm tâm."

Lí Ngọc Chân bày thế công tới vừa nhanh vừa mạnh, đã đạp phải địa lôi của Hạo Hạo, Hạo Hạo đang muốn lên tiếng giúp mẹ, Triệu Thừa Quốc lại mở miệng nói chuyện trước......

"Thư ký Lí, cám ơn hảo ý của cô, hôm nay là tôi cùng bà xã và bọn nhỏ tụ hội gia đình, chúng tôi sẽ ra ngoài ăn cơm."

Triệu Thừa Quốc nói một cách xinh đẹp có lễ độ, đồng thời cũng quả quyết hạ lệnh đuổi khách.

Tân Vi Ny có chút kinh ngạc. Nói không vui là gạt người, cô xác thực cảm thấy rất ấm áp......

Trang 7 / 8

Lí Ngọc Chân chỉ có thể hậm hực hờn dỗi rời đi. Hoá ra sau khi vị thư ký cũ nghỉ đẻ, cô ta được tạm thời giữ chức vụ thư ký, cho rằng chính mình có thể thừa dịp cơ hội này tỏ ra ôn nhu đa tình, nghị viên dù sao cũng là nam nhân, cô ta luôn tin tưởng mình có cơ hội......

Đoạn nhạc đệm ngoài ý muốn này rất nhanh kết thúc, Nhị Nhị hồn nhiên thở dài. "Ba tựa như trư lung thảo*, cái cô kia thì tựa như côn trùng, bị ba ba phát ra hương vị mê hoặc loạn thất bát tao (lộn tùng phèo)."(*Trư lung thảo: cây ăn thịt, cây bắt muỗi...)

Phát ngôn của Nhị Nhị hù dọa hai vị đại nhân. Bọn họ bốn mắt nhìn nhau, trời ạ, nguyên lai người thông minh là Nhị Nhị, không phải Hạo Hạo......

Tân Vi Ny bật cười, nụ cười này lây lan cho mọi người, trong bể bơi tràn đầy tiếng cười vui vẻ của bốn người.

"Oa, không nghĩ tới Triệu nghị viên có mị lực như vậy." Cười to làm cho Tân Vi Ny trầm tĩnh lại, nói chuyện ngược lại không còn cố kỵ.

Triệu Thừa Quốc nhìn vẻ mặt sáng sủa của bà xã, thời gian phảng phất trở lại ngày xưa, trước khi không có áp lực hôn nhân mang đến, cô chính là người vui vẻ như vậy, cá tính đơn thuần, vô dục vô cầu. Có lẽ bởi vì trời phú làm cho thời thơ ấu của cô nhận lấy mẫu thân cường thế yêu cầu cùng sự huấn luyện vô độ, bị áp lực trói buộc, thói quen lùi bước vào cái vỏ ốc của mình, nhưng nụ cười của cô vẫn giống thiên sứ, đơn thuần không tỳ vết.

Anh cho rằng tình yêu của anh có thể để cô vĩnh viễn có được nụ cười này, lại không biết gia đình của mình cũng gây cho coi thương tổn rất sâu. Cho nên anh đồng ý ở riêng, ở dưới sự bảo hộ, dưới cánh chim của anh, để cô mãi vui vẻ.

"Vậy cũng phải xem em có nhìn thấy hay không."

Tân Vi Ny không phải không có nghe ra nhàn nhạt ủy khuất khi anh nói những lời này.

Nhiều năm như vậy, anh vẫn là tiểu ca ca của cô, tiểu ca ca luôn luôn bảo hộ cô, tựa như khi lần đầu tiên bốn tay liên đàn, anh trầm ổn tươi cười, ấm áp nắm tay cô, cái loại cảm động cùng an tâm này, là thứ duy nhất trên đời.

Mấy năm nay, tuổi tác gia tăng, thể trọng gia tăng, không thay đổi là cá tính nhát gan của mình, cô thường suy nghĩ, nếu khi đó người anh gặp không phải cô, liệu có hội khoái hoạt hơn hay không?

Cô suy nghĩ rất nhiều, nhưng ưu điểm của thục nữ là cái gì? Chính là giỏi giả ngu, cho dù tâm tình nặng nề còn có thể hoạt bát vẫy vẫy tay. "Nhìn thấy được, nhìn thấy được, ngay cả Nhị Nhị còn thấy được, mọi người nhất định đều thấy được."

Nhị Nhị thiên chân hỏi: "Mẹ, mẹ sẽ ghen khi cô ấy luôn luôn quấn quít lấy ba sao?"

Tân Vi Ny sửng sốt, không biết trả lời thế nào.

Đứa nhỏ càng lớn, vấn đề muốn hỏi càng đáng sợ, hai đứa bé rất rõ ràng cha mẹ ở riêng có nghĩa là gì, cô cùng ba chúng vẫn chưa từng lảng tránh tình huống này.

Một bên Triệu Thừa Quốc nhìn bà xã đang khốn quẫn, cũng tò mò đáp án của cô.

"Mẹ?" Tân Vi Ny chỉ vào chính mình. "Này......"

Trang 8 / 8

Hạo Hạo bỏ thêm một cán. "Đúng vậy, lão mẹ cũng không lo lắng lão ba bị cô gái khác giành mất sao?"

"A? Ách, cái này......" Còn có thể như thế nào? Cô biết chính mình sẽ đau lòng đến chết! Cố tình lại không biết làm như thế nào mới tốt......

Triệu Thừa Quốc xoa xoa tóc con, tò mò câu trả lời của cô, lại không nỡ để khiến cô giãy dụa trong lòng. "Con không tín nhiệm ba như vậy sao?"

Hạo Hạo nhìn lão ba. "Lão ba không hiếu kỳ đáp án của lão mẹ sao?"

Triệu Thừa Quốc cười. "Tò mò là một chuyện khác, nhưng vấn đề này, con hẳn là nên hỏi ba xem có thể bị cô gái khác giành đi hay không, mà không phải ép hỏi mẹ con."

"Vậy ba sẽ sao?" Nhị Nhị hỏi.

"Ba?" Triệu Thừa Quốc chỉ vào chính mình, tầm mắt có thâm ý khác lại đặt ở trên người thê tử.

Tân Vi Ny tim đập nháy mắt nhanh hơn. Sẽ sao? Sẽ sao? Cô làm bộ như không thèm để ý, ngón tay nghịch nước, cả người khẩn trương hề hề chờ đợi câu trả lời của anh.

Dáng vẻ dè dặt cẩn trọng lại sợ chịu đả kích kia, bỗng nhiên làm cho tâm tình Triệu Thừa Quốc thả lỏng. Nếu cô không thèm để ý đến anh, sẽ không chờ mong lại sợ bị thương tổn như vậy, biết trong lòng cô còn có anh, so với được thăng chức còn làm cho anh thỏa mãn hơn, bởi vì trên đời này, chỉ có cô là anh không thể nắm trong tay.

"Em cảm thấy anh sẽ sao?" Anh hỏi cô.

Tân Vi Ny lảng tránh cái nhìn chăm chú của anh, ánh mắt không tự giác ảm đạm xuống. Ở riêng bảy năm, bên ngoài có rất nhiều cám dỗ, anh lại vĩ đại như vậy, còn nhiều nữ nhân có ý tứ với anh, nếu ngày nào đó xuất hiện một nữ nhân anh cũng thấy thích..... Nha, chỉ là tưởng tượng, trong lòng cô đã thấy chua xót.

"Em không biết......"

Triệu Thừa Quốc xoa xoa tóc của cô, vẻ mặt sủng nịch khiến bất lỳ nữ nhân nào cũng thấy say mê.

"Đồ ngốc."

Triệu Thừa Quốc mang theo Nhị Nhị rời đi, săn sóc không "Thưởng thức" vẻ mặt hồng rực thẹn thùng của cô, lưu lại Hạo Hạo cùng cô mắt to trừng đôi mắt nhỏ.

"Lão ba mắng lão mẹ là đồ ngốc mẹ không tức giận, con nói mẹ ngu ngốc thì mẹ lại rất tức giận."

"Con ghen à?" Tân Vi Ny nhìn bóng lưng của ông xã ở riêng, anh rất anh tuấn, dáng người tốt như xưa, nhưng hiện tại tựa hồ có thêm một loại cảm giác an toàn rất khó hình dung.

Tân Vi Ny bỗng nhiên bày ra moitj cái hùng ôm, đem con dùng sức ôm vào trong ngực.

Hạo Hạo oa oa kêu to. "Nha! Đáng ghét nha!"

Cậu lại không dám dùng lực giãy dụa, nếu lão mẹ đứng không vững không cẩn thận ngã vào trong bể bơi, cậu nhất định sẽ bị lão ba treo lên hung hăng sửa trị một phen!

"Lão mẹ, buông con ra!"

Tân Vi Ny ôm con dùng sức hôn mấy cái. " "Lão" mẹ? Ta vẫn còn thanh xuân mạo mĩ, con dám chê mẹ già? Quả thực thiếu dạy dỗ......"

Bể bơi của Triệu gia có nữ chủ nhân gia nhập mà trở nên phi thường náo nhiệt, có tiếng cười của bọn nhỏ, cũng có tiwwngs kháng nghị của nữ chủ nhân khi uống phải nước.

Triệu Thừa Quốc nhìn hình ảnh này, Hạo Hạo ba chân bốn cẳng vội vàng dạy mẹ kỹ năng bơi lội, Vi Ny luôn luôn không có tế bào vận động gì, chọc cho con oa oa kêu to, thẳng hô muốn buông tay không thèm dạy nữa. Vi Ny rất rõ ràng nếu con không dạy, cô nhất định phải để anh tự mình chỉ đạo, cho nên bám lấy con không tha, ngay cả Nhị Nhị chạy về bể bơi đều bất đắc dĩ lưu lại.

Đây mới là một gia đình, cái nhà mà anh muốn, nếu nữ chủ nhân trong nhà nhiều năm như vậy vẫn không tìm được dũng khí trở về, vẫn không dám đối mặt với khiêu chiến như cũ, vậy thì anh sẽ không cho cô tự do nữa, mà sẽ chủ động tới gần cô.

Quan hệ của anh với Vi Ny cần tu chỉnh lại một lần nữa, đến lúc đó, cuộc hôn nhân này sẽ lại trở nên chân thật lần nữa, gia đình của anh mới có thể viên mãn.

Dưới ánh mặt trời, Triệu Thừa Quốc cao lớn suất khí lộ ra nụ cười kiên định.

...

Mia: 1 chương chuyện này dài quá. Hơn 5k từ. Edit bằng điện thoại nên mất thời gian dã man. Mệt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.