Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Chương 26



Edit: Kuro

Beta: Ka

Ân Niệm nhìn toàn cảnh, nói thẳng ra là nhìn Trương Tri Âm, bất giác sờ môi mình.

Hắn không muốn Trương Tri Âm bị khống chế.

Cho nên tối qua là chính mình khống chế hắn chứ không phải tang thi.

Trong đầu hiện ra rõ ràng cảnh Tri Âm nhắm hai mắt thở hổn hển, bám lấy áo mình gọi “Ân Niệm”

Vẫn còn chút dư vị.

Nhắm mắt, Y lại một lần nữa biến mất, biểu cảm lạnh lẽo, con ngươi đen trầm. Không ai biết hắn đang nghĩ gì.

Cùng mọi người tiêu diệt sào huyệt tang thi, địa vị của Trương Tri Âm ở căn cứ càng được nâng lên. Sau hơn một tháng ở đó,cùng mọi người đi tuần tra, càng ngày càng hiểu rõ lẫn nhau, quan hệ cũng gắn bó hơn.

Khi Trương Tri Âm trở về hiện thực, như mọi khi mua sô cô la tặng Ân Niệm, nói cho hắn chuyện mình gặp phải

“Bọn ta tiêu diệt được một tang thi hệ Tinh thần vô cùng lợi hại. Tang thi tạo ra sóng tinh thần nhiễu.”

“…Sau đó ta mơ thấy ngươi, ngươi hôn ta nhiều lần…nhưng lần này không phải ta ép ngươi!”

“Nhưng chỉ là giấc mơ, ngươi không cần bận tâm. Ta biết ngươi không thể nào như vậy, ta là tự ảo tưởng thôi…”. Đúng ra, Ân Niệm ngày ngày băng lãnh, trên mặt thấy rõ chữ cấm dục làm sao có thể làm hành động như vậy.

“Còn có một ảo giác, ngươi bị một con rắn làm cho khiếp sợ, trốn phía sau ta cầu ta bảo vệ!”

Trương Tri Âm nở nụ cười, đánh chữ như bay: “Sau đó nghĩ lại, ta cảm thấy hay, tiểu Ân Niệm nhỏ bé, Tri Âm ca ca sẽ bảo vệ ngươi”. Cuối cùng còn gõ thêm icon nhe răng cười.

Gửi rồi lại cảm thấy hối hận, trong game không có cách nào rút lại lời, hắn chỉ có thể thêm icon đau khổ nói bổ sung: “Ngươi đừng giận, ta ăn nói tùy tiện. Ai cũng biết chắc chắn ngươi giỏi hơn ta… Phải không? Ân Niệm ca ca?”

Đùa thật là vui, Trương Tri Âm mỉm cười đi vào giấc ngủ, lại một lần nữa quên chiếc nhẫn trong túi.

Dị năng giả nâng cấp, đồng thời đội tuần tra cũng phát hiện được năng lực tang thi đang tăng lên, hơn nữa còn tăng rất nhanh. Không những vậy, không biết do cái gì hấp dẫn, mật độ tang thi xung quanh căn cứ cũng ngày càng tăng.

Lão Chúc và Đại Đao vô cùng lo lắng. Bon họ ngày trước đến từ một tiểu căn cứ, còn nhỏ hơn nhiều so với Vũ Lâm, cũng có thể dựa vào mà chống đỡ, nhưng trong thời gian ngắn, tang thi càng trở nên lợi hại, đồng thời vài con tang thi đẳng cấp cao bắt đầu tụ lại hướng về phía căn cứ, bắt đầu bao vây. Cuối cùng bọn họ chưa đến năm người trốn thoát được, cả căn cứ trở thành tử thành.

Trương Tri Âm không quá để tâm đến bối cảnh trong (Minh Thiên), chỉ biết nó có trong nội dung game liền lập tức tìm hiểu, đoàn kết sức mạnh là cốt yếu, cho nên thừa dịp khống chế, tiến hành di dời toàn căn cứ, tìm kiếm thế lực lớn nương tựa vào.

Tại thời bạo loạn này, họ quá nhỏ bé.

Thủ lĩnh cuối cùng cũng đồng ý di tản, nhưng tất cả mọi người không theo trình tự, chỉ có thể dốc sức chuẩn bị, đi sớm.

Mấy ngày sau Trương Tri Âm mang theo Tiểu Kim cùng một người hệ Hỏa đi tuần tra căn cứ phía Tây.

Căn cứ Vũ Lâm mỗi đêm tuần tra hai lần, mỗi lần khoảng mười hai người chia ba hướng tuần tra khác nhau.

Tiểu Kim đột nhiên nói: “Đội trưởng, đệ cảm thấy càng về phía trước càng có gì đó không ổn”

Đi lên phía trước khoảng hai ngàn mét, Trương Tri Âm cũng cảm thấy được có gì đó không ổn.

Hắn xoay người nói: “Hai người về báo tin, ta lên phía trước kiểm tra”

“Đội trưởng!” Tiêu Kim cùng người hệ Hỏa lo lắng nhìn hắn.

“Yên Tâm” Trương Tri Âm cười cười, “Ta có thể tự bảo toàn tính mạng”

Hai người đều hiểu Trương Tri Âm thực lực cao hơn họ, kinh nghiệm chiến đấu cũng phong  phú cho nên nhanh chóng đồng ý, chỉ còn một mình Trương Tri Âm tiến lên phía trước.

Dị năng tinh chuẩn của Trương Tri Âm cũng đã sắp lên cấp ba. Đi tới hơn một ngàn mét thì dừng lại – một nhóm tang thi đông đúc đang hướng về phía này, chỉ bằng trực giác Trương Tri Âm cũng có thể đoán rằng con dẫn đầu đẳng cấp không phải dạng vừa.

Hắn lập tức mở đạo cụ thương thành. Lúc này bốn bề vắng lặng, không ngại dùng đạo cụ tốt như “Phi Hành Kỳ”. Lúc trước ở Tuyệt Long Cốc mua hai, ba cái, để đến căn cứ Vũ Lâm nên đã dùng hết, chưa mua thêm, cũng may hiện giờ mua cũng rất thuận tiện.

Kết quả vừa mở ra thì nhìn thấy một chữ lớn đỏ như máu “Found”

Tình huống gì thế này?!

Hắn chơi (Minh Thiên) hơn một năm, chưa bao giờ thấy tình huống này! Những game khác có thẻ, có khả năng bug nhưng đạo cụ thương thành vẫn luôn cứng ngắc. Không ngờ có một ngày… công ty không ham tiền.

Trương Tri Âm oán niệm đóng đạo cụ thương thành, bắt đầu chạy về – hắn cách bầy tang thi một khoảng cách nhất định, bây giờ tang thi hoạt động chậm chạp, chạy thôi cũng kịp.

Kết quả vừa chạy 500 mét, hắn liền cảm thấy cơn buồn ngủ kéo đến, sau đó ngã nhào xuống đất nhắm nghiền hai mắt.

Trước khi mất đi ý thức, suy nghĩ cuối cùng là – hoàn hảo, lúc trước ở Tuyệt Tình Cốc không vì thế này mà bị quái đánh chết nên hắn mua một đạo cụ bảo vệ tự động, khi người dùng mất đi năng lực chiến đấu sẽ tự phát bảo vệ. Cài này…Vẫn còn đủ năng lượng đi?

Cùng lúc đó, tiểu Kim chạy về căn cứ báo cáo cũng nhận được tin các nhóm khác cũng phát hiện có gì đó bất thường.

Tiểu Kim lo lắng “Đội trưởng còn ở bên ngoài”

“Yên tâm, Tri Âm lợi hại như vậy, nhất định sẽ phát hiện điều không đúng sẽ lập tức quay về. Chờ một chút”. Thủ lĩnh và lão Chúc an ủi, nhưng chính bọn họ cũng lo lắng.

Nhưng đội cứu trợ hai mươi phút sau chạy đến chỉ có thể đứng đó bất lực nhìn Trương Tri Âm nằm trên mặt đất, hai con tang thi hệ Lôi tiến đến gần liên tiếp đánh xuống bảy, tám đạo sét.

Thân thể biến mất.

Trong đội cứu hộ đều là người trong đội Trương Tri Âm, tận mắt thấy sự việc liền trực trào, bi thương sau đó khiếp sợ. Bọn họ không ngờ rằng đội trưởng lợi hại trong mắt họ, làm sao có thể dễ dàng…chết rồi.

_________________

Ân Niệm trong căn cứ

Raton đưa tay ra nắm lấy vạt áo Mông Tạp Lập đang muốn bay đi.

“Sao vậy?” Mông Tạp Lập khoa tay múa chân hỏi hắn.

Raton hỏi  : “Gần đây có chuyện gì? Boss tâm tình rất tốt. Hai ngày nay Úc Hỏa ngu xuẩn gây chuyện, Boss không phạt hắn”

“Chịu, tâm tư của Boss khó đoán”. Mông Tạp Lập tiếp tục thủ thế “Ta mặc dù ở căn cứ cũng không biết Boss đang làm gì. Ngươi chừng nào lại đi bắt mèo, ta nhớ nó”

“Việc này phải do Boss dặn dò” Raton nhíu mày “Tự ý bắt mèo nhỏ sẽ bị mắng”

Ân Niệm nghĩ, làm sao có thể đem con trai hắn rời khỏi mẹ nó lén tới đây.

Raton ngoài mặt dương dương tự đắc. Đương nhiên, nhìn biểu cảm của Boss, một chút cũng không biết người đang nghĩ gì. Từ điểm này mà nói, làm thuộc hạ của Boss thật thích hợp.

Đột nhiên, Mông Tạp Lập trở nên nghiêm túc, nói lung tung.

“Ngươi nói gì?” Raton nhíu mày “Ngươi nói Boss…dẫn người về?”

Hắn vỗ vỗ Mông Tạp Lập: “Điều này có gì lạ đâu, ta, ngươi, Úc Hỏa không phải đều do Boss mang về sao?Có lẽ là Boss thấy Úc Hỏa quá ngu, muốn thêm người.”

Mông Tạo Lập không biết giải thích thế nào, người này không giống vậy. Bởi hắn không phải tự mình đi tới, cũng không phải Boss dùng dịch chuyển tức thời lôi về, mà là ôm vào trong lồng ngực, cực kỳ cẩn trọng ôm về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.