Tận thế đến mang theo sự thay đổi to lớn. Mọi người càng cẩn thận chặt chẽ hơn, chỉ sợ rước họa vào thân; còn có vài người không kiêng nể ai, coi trời bằng vung, dùng thực lực làm thước đo.
Du Khôn không quan tâm đến tổ của Trương Tri Âm, thậm chí cố tình tránh xa.
Căn cứ Hi Vọng là một đại căn cứ vô cùng ổn định, hệ thống phòng thủ vô cùng tốt, xung quanh căn cứ cũng an toàn, bên ngoài không thường xuyên xảy ra điều bất thường, nhiệm vụ tuần tra không quá nguy hiểm, lại còn có mỗi tổ đi trước xem xét, chi bằng bọn hắn phân chia ra, mỗi tổ một khu vực, nếu xuất hiện tang thi sẽ nhận được tinh hạch.
Bốn tổ phụ trách khu vực không quá lớn, chia đôi ra thì càng nhỏ, cho nên dù không có tổ Trương Tri Âm thì cũng chỉ cần dùng chút sức lực và thời gian cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ, mà sau khi nộp nhiệm vụ tinh hạch sẽ về hết tay họ, nhưng lại không thể bất hòa, bọn họ đương nhiên không muốn điều này. Nếu như ở trong game, ba tổ còn lại sẽ bị gọi là “người cướp quái”.
Đội thứ tư là vừa mới lập, đội trưởng là một người mang dị năng hệ Kim. So với việc bất đồng giữa các tổ, hắn chỉ chuyên tâm vào việc nâng cao năng lực bản thân và thành viên trong đội.
Hai tổ kia trong mắt hắn không có ý nghĩa gì, hắn cũng không muốn tự chuốc phiền toái. Vì vậy khi Du Khôn đưa lên tờ giấy viết “Tứ đội cùng ba tổ còn lại dựa theo năng lực chia phần thưởng thành hai phần, một phần tám và một phàn hai”, hắn chỉ nhìn qua tờ giấy liền ký tên mình vào.
Du Khôn quay qua chỗ Trương Tri Âm, lắc lắc tờ giấy trên tay, bên cạnh hắn có người nói mà ai cũng có thể nghe được: “Không ngờ tổ trưởng Trương không đồng ý chia bảy – ba, cho nên ta cân nhắc chuyển thành tám – hai”. Kèm theo đó là một nụ cười đểu giả mà ai cũng có thể nhìn thấy.
“Thật không công bằng!” Nói thật, Trương Tri Âm trước giờ luôn nhẫn nhục trong học tập và công việc, không tranh giành gì, tuy tính tình cũng “ngậm bồ hòn ăn khổ qua” nhưng chưa từng gặp phải tình huống “rõ ràng bắt nạt người ta” như thế này, lúc này cũng không biết làm thế nào, chỉ có thể cau mày kháng nghị lại đội trưởng.
“Ra ngoài, ta đang bận, vấn đề này để sau hãy nói”. Đội trưởng từ chối tiếp chuyện, cánh cửa trực tiếp đóng vào, nhốt bọn họ ở ngoài.
“Đội trưởng, bọn họ sao có thể làm vậy!”. Tiểu Kim đang tuổi trưởng thành, mặt căm giận “Chúng ta đi khỏi đây thôi, ta hiện tại không thể làm gì, ở lại đây cũng vô ích”
“Chúng ta có thể đi, nhưng đi đâu bây giờ? Thật vất vả khó khăn lăm mới tới được đây, lại phải rời đi sao? Đừng quên để vào đây được ta phải khó khăn thế nào, đội trưởng đều giao hết đồ của người kia tặng cho bọn họ…để mọi người có thể sống yên ổn…”. A Không khuyên nhủ đệ đệ, khóe mắt đã đỏ hoe “Hơn nữa tình hình như vậy, chúng ta không đủ mạnh, đến chỗ khác chắc cũng vậy thôi”
Lão Chúc thở dài, không nói gì, đi tới vỗ vỗ vai Tiểu Kim.
A Mộc cũng lại gần, nhẹ giọng nói: “Đội trưởng…”
Trương Tri Âm khoát tay: “Ta không sao, trước tiên cứ kiên nhẫn, chắc chắn sẽ có cách”
Tiểu Kim vẫn nóng nảy như thiếu niên, tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, nhưng càng ngày càng không vừa mắt Du Khôn kia.
Nhưng hắn tuổi trẻ hiếu động hoạt bát, ai cũng có thể nói chuyện, chỉ vài ngày đã quen được rất nhiều người trong căn cứ, nghe được bao nhiêu chuyện, thật cũng có mà giả cũng có.
Tiểu đội ăn cơm chung, hắn hào hứng kể: “Hôm nay ta nghe được một chuyện, Vương sư phụ ở nhà ăn nói nhỏ cho ta biết, ông ấy là chỉ huy công tác hậu cần nên nguồn tin rất đáng tin cậy”
“Tên Du Khôn kia lớn lối như vậy vì sau lưng hắn có thế lực lớn, hắn có quan hệ thân mật với một người dị năng hệ Phong cấp sáu. Hắn lại mang dị năng đặc thù, dị năng tinh thần cấp bốn nên mọi người luôn sợ phiền phức nên không dám chọc giận hắn”.
Mọi người đều lộ ra ánh mắt khinh bỉ.
Chỉ có lão Chúc do dự nói: “Người mang hệ Phong kia không phải cũng là nam nhân sao?”
Đại Đao nghe vậy vỗ bàn nói: “Ta thấy tác phong hắn làm việc không giống đàn ông”
Trương Tri Âm không nhịn được nói: “Việc này cũng không lạ gì”
Mọi người nhất thời không hiểu lời hắn nói, quay đầu nhìn hắn.
Trương Tri Âm không biết giải thích như thế nào, nhưng hai mươi giây sau liền bình tĩnh nói: “Ta cũng không thích nữ nhân”
Nói hắn thích nam nhân cũng không đúng, bởi Trương Tri Âm cũng không dám khẳng định mình thích người kia có tính là người hay không.
Mọi người thay đổi rất lợi hại, nghe vậy liền thay đổi thái độ, tỏ ý chân thành “Cái này có là gì” “Chuyện này rất là bình thường” “Đội trưởng của chúng ta như vậy mới thật là hán tử” “Loại người như Du Khôn quả nhiên gặp vấn đề về nhân phẩm” …
Căn cứ Hi Vọng là một đại căn cứ, thông tin ở đây càng thêm đầy đủ.
Tiểu Kim cũng nghe ngóng được không ít thông tin “ Thủ lĩnh căn cứ Vân Thiên – Vân Liệt Thiên cùng con trai hắn Vân Sở đều rất lợi hại, hơn nữa con trai hắn còn rất tuấn tú” “Căn cứ số một đúng là nữ nhi không thua kém nam nhân, thật lợi hại” “Thủ lĩnh căn cứ Phục Hưng có nhiều con gái như vậy nhưng lại chưa xuất giá”.
Đứa nhỏ này hiếu kỳ, hiện đã biết hai thông tin lớn “Người yêu đội trưởng chính là người có thể làm ra đạo cụ không gian cao cấp” “Người yêu đội trưởng là nam nhân”, một hôm nhiệt huyết dâng trào, không nhịn được bèn hỏi thăm đại thúc quản lý: “Trương thúc, thúc có biết có người nào mang dị năng Không gian vô cùng lợi hại không?”
“Chuyện gì? Tỷ tỷ A Không của ngươi muốn tìm bạn trai?” Trương thúc cười ha hả “A Không cũng mang dị năng Không gian, không nên tìm người cũng mang dị năng giống vậy, tìm nam nhân mang hệ dị năng khác mới hợp”
“Không phải, ta chỉ là tò mò hỏi chút thôi”
“ ‘Lợi hại’ của ngươi là như thế nào, căn cứ chúng ta có tam đội trưởng mang dị năng Không gian vô cùng lợi hại.”
“Có thể chế tạo ra đạo cụ không gian, ví dụ như túi không gian, còn có không gian phù dùng lúc nguy cấp” – Tiểu Kim nói.
“Ngươi hỏi đúng người rồi” Trương thúc khoe khoang, “Lần trước ta có nghe nói, hệ Không gian từ cấp sáu trở lên có thể chế tác đạo cụ không gian, nhưng lại tiêu hao tinh lực nhiều, bọn họ sẽ không để người khác làm. Nhưng ta chưa nghe nói ai có thể làm ra không gian phù…”
Trương thúc này ra bộ mặt như đang suy nghĩ, đột nhiên mắt sáng lên: “ Nam nhân lợi hại đến như vậy chỉ có một người phù hợp! Thủ lĩnh căn cứ Phục Hưng, hắn hiện tại là người mang dị năng Không gian lợi hại nhất, nếu hắn không làm được thì không ai có thể làm được…”
Tiểu Kim bừng tỉnh, như phát hiện ra điều gì.
Thủ lĩnh căn cứ Phục Hưng vừa trẻ tuổi, anh tuấn, mang dị năng không gian cao cấp, giới tính nam…Hiện tại độc thân! Đồ trên người đội trưởng cũng không rõ lai lịch, người bình thường không thể có.
Không từ mà biệt, vừa lầm bầm vừa chạy nhanh đến căn cứ, đội trưởng mặc một xiêm y trắng nhìn qua chất lượng tương đối tốt, hiện tại là tận thế, cần phải chiến đấu, thường thường sẽ không ai chọn bạch y. Còn con mèo của đội trưởng, nuôi đến béo tốt, người bình thường không ai có thể nuôi mèo. Từ những chi tiết này có thể nói lai lịch của đội trưởng không tầm thường.
Mà căn cứ Phục Hưng là một trong năm căn cứ đứng đồng, nếu như đội trưởng từ đó tới … Có người yêu là thủ lĩnh căn cứ … Tất cả những điều kia đều giải thích được.
Tiểu Kim đem chuyện này nói với tỷ tỷ A Không, còn thông minh hơn bổ sung cho Tiểu Kim nhiều chi tiết nhỏ, tăng thêm độ đáng tin cậy. Dần dần, bọn A Mộc cũng đều biết chuyện này … Không ai tìm chứng cứ, bọn họ chỉ yên lặng mà tin.
Người có khả năng như vậy thật bất thường, nhưng trọng tiểu chuẩn ở khắp nơi.
Tiểu Kim như vậy liền bao che khuyết điểm. Khi phát hiện Du Khôn có người chống lưng, Tiểu Kim xem thường hắn; khi suy luận ra “Người yêu đội trưởng là thủ lĩnh căn cứ Phục Hưng”, sau này khi nhìn thấy Du Khôn, trong lòng hắn đầy kinh thường, đồng thời thêm một câu: “Đắc ý cái gì, đội trưởng của chúng ta có người chống lưng thế lực lớn hơn của ngươi nhiều!”